Chương 1983: Trở lại (1)
Chương 1983: Trở lại (1)Chương 1983: Trở lại (1)
Chuong 1983: Tro lai (1)
Giờ phút này, bên trong khu vực Quỷ Xa phân tán ra có khoảng trên trăm tu sĩ, mỗi người trong đó đều sở hữu thủ đoạn của bản thân, có người dựa vào công pháp, có người dựa vào ngoại vật.
Vả lại tự thân cũng đều là người nổi bật trong cùng thế hệ, cho nên mới có thể trổ hết tài năng từ trong mọi người, ẩn nấp ở đây cho đến bây giờ, chờ cơ hội thu được ấu thú Quỷ Xa.
Nếu như Hứa Thanh không xuất hiện, mặc dù trong bọn họ sẽ có người tử thương, thế nhưng nhất định sẽ có người thành công thu được Quỷ Xa.
Nhưng hôm nay. .. Hứa Thanh đến nói một câu, toàn bộ Quỷ Xa mà bọn họ khát vọng đều bay ra ngoài.
Hắn vung tay lên giống như chợt kéo bức màn trong phòng tối ra, khiến cho tất cả mọi người che giấu đều bị lộ ra.
Thậm chí hình dung như vậy cũng không phải rất thỏa đáng, chuẩn xác mà nói, là Hứa Thanh vung tay lên, không chỉ kéo ra bức màn che, mà ngay cả phòng ốc cũng nháy mắt tự hành tháo gỡ, vả lại còn tự mọc chân chạy xa.
Trùng kích của một màn này, khiến cho toàn bộ tu sĩ Viêm Nguyệt nơi đây đều cảm thấy nội tâm như có thiên lôi cuồn cuộn, vô cùng chấn động.
Chung quang thoáng cái trở lên thông thoáng, chốc lát từ ám đến minh, khiến cho tất cả bọn họ hô hấp dồn dập.
Mà Tịch Đông Tử chính là người chấn động mãnh liệt nhất, khi gã phát hiện ra đầu nguồn của Sơn Hải kịch chấn là Cửu Lê, đáy lòng vốn đã có suy đoán về Hứa Thanh.
Gã cũng nghĩ khả năng Hứa Thanh sẽ không chết, cũng nghĩ tương lai có lẽ còn gặp lại, nhưng mặc kệ như thế nào gã cũng không dự liệu được, khi song phương lân nữa gặp mặt, lại lấy loại phương thức không thể tưởng tượng thế này xuất hiện. Nhìn tới trên trăm Quỷ Xa giống như gặp Quân Vương nằm rạp xuống ở phương xa, lại nhìn ba tôn thân ảnh Quỷ Xa kinh khủng và cổ xưa trên màn trời, thân thể của Tịch Đông Tử hiếm thấy run lên một cái.
Một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt oanh oanh bộc phát bên trong tâm thần của gã.
Phàm Thế Song cách gã ngàn trượng cũng tương tự cảm thấy như vậy, nguyên bản gã ta đang giằng co cùng Tịch Đông Tử, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy hết thảy xảy ra nơi đây, tinh thân của gã như có sóng lớn động trời.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều bị một màn này chấn nhiếp, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chỉ có Hứa Thanh, đứng ở bên ngoài mảnh rừng rậm phân tán ra, ánh mắt không có lập tức nhìn tới trên người Tịch Đông Tử ở phương xa, mà ngẩng đầu nhìn ba tôn Quỷ Xa tu vi Uẩn Thần trên bầu trời.
Bọn chúng không giống với toàn bộ hung thú hắn gặp trên đường.
Chúng nó không có kêu rên, cũng không bày ra bộ dáng nằm rạp xuống, mà đứng trên bầu trời ngóng nhìn đối với chính mình, trong đó mơ hồ còn ẩn chứa một tia nghi ngờ cùng với xem xét kỹ.
"Hung thú Sơn Hải đại vực, sau khi đạt tới Uẩn Thần, có lẽ. ..... sẽ thức tỉnh một chút ký ức ẩn trong huyết mạch."
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, chỉ có đáp án đó mới có thể giải thích ánh mắt của ba tôn Quỷ Xa tu vi Uẩn Thần.
Ánh mắt của chúng cũng làm cho Hứa Thanh hiểu rõ, chỗ cực hạn của khí tức Cửu Lê.
"Trừ phi là có thể chân chính bày ra hình thái Tổ Vu, bằng không mà nói, ta vẫn không thể khu động được hung thú Uẩn Thần."
Hứa Thanh suy tư trong lòng, ánh mắt cũng theo đó thu hồi, khẽ quét qua trên người tu sĩ hiển lộ ra trong rừng rậm, cuối cùng nhìn tới chỗ Tịch Đông Tử.
Khoảng cách giữa bọn họ rất xa, đối với phàm tục mà nói căn bản nhìn không thấy nhau.
Nhưng bọn họ vừa vặn là tu sĩ, vả lại chiến lực cùng tu vi đều đạt đến một cấp độ, như vậy chỉ cần không phải cách quá xa, dưới thần thức dung nhập gia trì, có thể cảm giác và ngóng nhìn lẫn nhau.
Dưới sự ngóng nhìn, cảm giác nguy cơ lần nữa bốc lên trong nội tâm của Tịch Đông Tử, Hứa Thanh nhấc chân lên, tiến về phía trước một bước.
Một bước hạ xuống, thân thể truyên đến âm thanh thiên lôi, rất nhiều hồn tỉ màu đỏ từ trong cơ thể bộc phát ra, vờn quanh bốn phía hình thành phong bạo huyết sắc, lại nhanh chóng dung hợp tạo thành hình thái Thần Linh.
Trực tiếp hiện ra tâng hình thái thứ tư là Xích Mẫu, cũng gọi là Tử chul
Thân hình cao trăm trượng, toàn thân là lông vũ máu thịt màu tím, phía sau càng có hai cánh khổng lồ, từng trận âm thanh rù rì tràn ra từ trong cơ thể, vang vọng bát phương.
Phía sau còn chậm rãi bay lên một vòng Tử Nguyệt, bên trên là vô số thân ảnh đang cúng bái.
Phía trước là một mặt Nhật Quỹ cực lớn, kim đồng hồ đang chuyển động, hình thành lực lượng thời gian, hư vô vặn vẹo, mơ hồ hết thảy.
Bên dưới thân thể là một tòa đài sen khổng lồ, mỗi một mảnh lá sen đều đại biểu một loại năng lực của Hứa Thanh.
Chúng nó hình thành xúc tua màu tím lan tràn khắp bát phương, giống như một đóa bỉ ngạn màu tím, nhìn thấy mà giật mình.
Cảm giác như có Thần Linh phủ xuống thiên địa, khiến cho linh hồn của không ít tu sĩ lay động, dù là những con Quỷ Xa cũng đều có chỗ xao động, ba tôn trên bầu trời càng là tràn ra uy áp của bản than.
Nhưng Hứa Thanh không quan tâm, lấy loại hình thái Thân Linh kinh khủng này đi ra bước thứ hai.
Một khắc hạ xuống, chín đèn lồng máu thịt chớp mắt bay ra từ trong cơ thể hắn, vờn quanh bốn phía, tạo thành chín đầu Cửu Lê khí thế động trời, truyền ra tiếng gâm thét, đồng thời cũng bay nhanh về phía Hứa Thanh.
Ngay lập tức dung hợp lại với hình thái Thần Linh của Hứa Thanh, hóa thành bộ Vu giáp tràn đầy cảm giác cổ lão tang thương.
Chín đầu Cửu Lê đồng loạt hiện ra, gia trì toàn bộ phương hướng chiến lực của Hứa Thanh một cách khủng bố.
Một khắc Nhai Tí biến thành mặt nạ đeo trên mặt Hứa Thanh, thiên địa biến sắc, gió giục mây vần!
Trong mảnh thế gian này, hiện ra một tôn tại chưa bao giờ xuất hiện trong lịch SỬ. Thần cùng Vu, đồng thời xuất hiện trên thân một người, khí tức cường đại khó có thể hình dung động trời dựng lên trên người Hứa Thanh.
Quỷ Xa dưới đại địa nằm rạp xuống run rẩy, Quỷ Xa trên bầu trời cũng lặng lẽ cúi đầu.
Cỏ cây rừng rậm bốn phía đồng loạt xoay thân, tia chớp màu đỏ trên bầu trời cũng đều nhất nhất nổ tung, khiến cho màn trời bị bao phủ.
Có không ít tu sĩ Viêm Nguyệt không chịu nổi phun ra máu tươi và cần phải rút lui ra, nội tâm bị hoảng sợ cùng kinh hoảng nhồi vào.
Dù là Phàm Thế Song và Tịch Đông Tử cũng cảm thấy trong đầu như có sấm sét nổ vang.
Không cần động thủ bọn họ cũng có thể rõ ràng cảm giác sự cường hãn của Hứa Thanh giờ khắc này.