Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1813 - Chương 1995: Thần Vực Vô Chủ (1)

Chương 1995: Thần Vực vô chủ (1) Chương 1995: Thần Vực vô chủ (1)Chương 1995: Thần Vực vô chủ (1)

Chương 1995: Thần Vực vô chủ q)

Bên ngoài Thánh thành, theo giọng nói của Thần Linh tản đi, vòng xoáy truyền tống cũng mơ hồ tan biến khỏi màn trời, cho đến khi không còn thấy nữa.

Những tu sĩ Viêm Nguyệt truyên tống về bốn phía, từng người chập chùng suy nghĩ, nhìn về phía Hứa Thanh.

Người chứng kiến đến từ ba tòa Thánh thành phía dưới cũng đều như thế, trong ánh mắt nhìn Hứa Thanh có ngạc nhiên lẫn phức tạp, không giống lúc Hứa Thanh thu được vị trí đứng đầu khâu thứ nhất.

Lần này, không có nhiều khiêu khích như vậy.

Có thể thu phục được Cửu Lê, có thể được ba vị Tư quyền ban thưởng, tất cả đã nói rõ tư cách của Hứa Thanh.

Nhất là chấn động huyết mạch cùng với cảm giác trấn áp từ trong tối tăm, khiến cho bọn họ bản năng không để ý đến thân phận nhân tộc của Hứa Thanh.

Trong lúc tâm tình mọi người đang phức tạp, Hứa Thanh cất bước từ trên trời đi xuống, tiến đến Thánh thành.

"Thời gian bảy ngày, phải tính dưỡng thật tốt, khâu săn bắn Thần Vực tiếp theo, mới là trọng điểm của trận đại săn bắn Viêm Nguyệt Huyền Thiên."

Hứa Thanh suy nghĩ trong lòng, về phần đội trưởng, hắn có thể cảm ứng được vị trí của đối phương, biết được không có gì đáng ngại, cho nên cũng không đi nhận biết nhau.

Nhưng ngay khi hắn muốn rời khỏi, phía sau lại truyền đến giọng nói âm lãnh.

“Chờ một chút!"

Giọng nói này kèm theo cảm giác mở miệng thành phép, một khắc truyền ra, hư vô lập tức nổi lên gợn sóng, quy tắc và pháp tắc bốn phía đều bị ảnh hưởng, tạo cho người ta một loại cảm giác hình như hư vô biến thành sền set.

Dường như trong hoàn cảnh đó, nếu như cưỡng ép di động sẽ đưa tới hạo kiếp giáng lâm.

Hứa Thanh nheo mắt lại, quay đầu lạnh lùng nhìn về phía sau lưng.

Người nói chính là Viêm Huyền Tử.

Mặc dù huyết mạch dẫn dắt khiến cho Viêm Huyền Tử rất là không khỏe, nhưng áp lực và phẫn nộ trong lòng đã trở thành lực lượng mới, tách ra hết thảy.

Bây giờ sau khi mở miệng, ánh mắt của gã và Hứa Thanh va chạm với nhau.

Hư vô giữa hai người liếc mắt xuất hiện dấu hiệu sụp xuống, càng có âm thanh nổ tung vang vọng, quy tắc trong đó tan vỡ, nhưng lại hóa thành sợi tơ, ẩn chứa ý chí của Viêm Huyền Tử, bay tới bốn phía Hứa Thanh.

Sương mù xám bên cạnh Hứa Thanh bốc lên lộ ra uy áp, mắt của Cửu Lê chín đầu lộ ra quang mang âm u, vận sức chờ phát động. Hứa Thanh nheo hai mắt lại, Viêm Huyền Tử cho hắn cảm giác vượt hơn Tịch Đông Tử quá nhiều.

Viêm Huyền Tử cũng co rụt hai mắt, gã đã xác định đối phương không phải người mình muốn tìm.

Tên mà mình tìm kiếm, hành động lấy khí lạnh và quỷ quyệt là chủ yếu, mà Hứa Thanh trước mắt rõ ràng đi theo sát lục đạo.

Vì vậy gã thu hồi ánh mắt, thân niệm tràn ngập âm lãnh và hung hăng chợt tản ra, bao phủ những tu sĩ khác truyền tống trở về nơi đây.

"Các ngươi, tất cả đều dừng lại!"

Thần sắc của những tu sĩ trở về biến hóa, thân phận của Viêm Huyền Tử cao quý, trong Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc thế hệ này càng là tồn tại đỉnh phong.

Cho nên mặc dù thần niệm của gã không thể khiến cho huyết mạch mọi người chấn động như là Hứa Thanh, nhưng cũng có đủ lực chấn nhiếp cường han.

Chỉ có Hứa Thanh không hề quan tâm, cất bước đi về phía trước, tiến tới Thánh thành.

Đối với việc Hứa Thanh rời khỏi, Viêm Huyên Tử không hề quan tâm, giờ phút này gã đặt toàn bộ tinh lực trên những người trở về khác, gã chắc chắn tên tu sĩ chết tiệt đáng phanh thây xé xác nọ nhất định đang ẩn giấu ở bên trong.

Vì vậy gã dò xét từng người.

Nhưng cho đến người sau cùng vẫn không phát hiện được gì, trừ phi gã có thể giết chóc toàn bộ, nếu không căn bản không tìm được.

Vì vậy khó chịu cùng với sát ý trong nội tâm của gã càng mãnh liệt hơn, sắc mặt cũng âm trầm đến cực hạn, nhưng hiển nhiên giết chóc ở nơi đây là không thực tế.

Cho nên Viêm Huyền Tử đè xuống sát ý trong nội tâm, quay người nhoáng một cái rời khỏi nơi đây. Mà sau khi gã rời đi, những tu sĩ Viêm Nguyệt truyền tống trở về cũng đều riêng phần mình ngạc nhiên, nhanh chóng tản đi.

Có người hội tụ cùng gia tộc, có người bay vào trong đám tu sĩ bổn tộc, nhưng theo những tu sĩ tiến vào Sơn Hải đại vực trở lại tộc quân, sự tình vê Hứa Thanh trong Sơn Hải đại vực cũng lập tức được truyên ra.

"Tịch Đông Tử... Bị Hứa Thanh chém giết!"

Việc này giống như gió bão, khiến cho trong lòng tu sĩ Viêm Nguyệt Huyền Thiên dâng lên gợn sóng, dù là những cường giả thế hệ trước cũng đều như có điều suy nghĩ.

Nhưng Hứa Thanh không hề quan tâm tới những thứ đó, bây giờ hắn đang trên đường đi về chỗ ở của mình trong Thánh thành, trong đầu hiện ra tin tức biết được về cuộc săn bắn Thần Vực lúc trước.

"Ba vị thần xé rách Thần Vực, để cho tu sĩ Viêm Nguyệt xâm nhập, săn bắn sinh linh trong Thần Vực.... “

"Nhìn từ mặt ngoài, đây là ba vị thân tiến hành ma luyện đối với tu sĩ Viêm Nguyệt, nhưng sau khi trải qua sự tình trong Sơn Hải đại vực, biết được lịch sử chân chính.... -

"Vậy thì, mục đích thực sự khi ba vị thân xé rách Thần Vực là gì?"

Trong lúc suy nghĩ, Hứa Thanh bỗng dừng bước chân lại, quay đầu nhìn sau lưng.

Phía sau có một thân ảnh đang bay nhanh lập tức tới gân, sau đó dừng lại ngoài mấy trượng, chính là Thiên Mặc Tử.

"Chúc mừng Hứa đạo hữu sắp thành tựu Đại Huyền Thiên của Viêm Nguyệt tai"

Thiên Mặc Tử lộ ra biểu cảm thành kính, ánh mắt bao hàm nồng nhiệt, giọng nói rất là sục sôi, nói xong còn khom người cúi đầu với Hứa Thanh. “Chuyện gì?”

Hứa Thanh trực tiếp bỏ qua lời nói của Thiên Mặc Tử, bình tĩnh mở miệng.

Thiên Mặc Tử trừng mắt nhìn, mặc dù thái độ của Hứa Thanh lãnh đạm, nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của gã, nhất là khi nghĩ đến từng màn Hứa Thanh thể hiện trong Sơn Hải đại vực, Thiên Mặc Tử càng thêm kiên định ý niệm phải giao hảo cùng hắn ở trong đầu.

Vì vậy gã vội vàng mở miệng.

Hua huynh, khâu thứ ba trong đại săn bắn của Viêm Nguyệt Huyền Thiên là săn bắn Thần Vực, tuy rằng với quan hệ cùng với tài nguyên của Hứa huynh, hẳn đã biết được rất nhiều sự tình về cuộc săn bắn Thần Vực, nhưng ta vừa xong nhìn thấy tên Viêm Huyền Tử tự đại điên cuồng nói năng lỗ mãng, lo lắng trong lòng gã còn có ác ý đối với Hứa huynh trong săn bắn Thần Vực. . .. Cho nên, ta có chút tin tức về Thần Vực, có lẽ sẽ có chỗ trợ giúp đối với Hứa huynh, phòng ngừa bị tên tiểu nhân hèn hạ Viêm Huyền Tử tính kế trong Thần Vực."
Bình Luận (0)
Comment