Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1816 - Chương 1998: Tiểu Yến Tử (2)

Chương 1998: Tiểu Yến Tử (2) Chương 1998: Tiểu Yến Tử (2)Chương 1998: Tiểu Yến Tử (2)

Chương 1998: Tiểu Yến Tử (2)

Đội trưởng lại cười cười với vẻ gian dâm nói tiếp.

"Cho nên sao ta có thể nhẫn tâm nhìn gã bị chuyển đổi hành hạ như thế được, dẫu sao chuyển đổi nam nữ liên quan đến kinh mạch trong cơ thể cùng với thay đổi nhiều điểm đặc thù bên ngoài cơ thể, nghĩ qua một chút thôi cũng thấy rất thống khổ."

"Vì vậy...... Ta thừa dịp lúc gã biến thành nữ, đã đi qua cướp hạt châu nọ đi....”

"Bởi như vậy, gã sẽ không thể biến quay về nữa, cũng coi như là giải thoát rồi."

Nói xong, đội trưởng giơ tay lên, một hạt châu màu đỏ trôi nổi trong lòng bàn tay của y, bên trên tràn ra quang mang chói mắt, đồng thời lại bị màn hào quang màu lam che đậy, khiến cho chấn động không cách nào tản ra bên ngoài. "Thế nào!"

Đội trưởng đắc ý nhìn vê phía Hứa Thanh.

"Cho nên ngươi đừng nhìn bề ngoài của Tiểu Yến Tử không có thay đổi gì, nhưng trên thực tế bên trong chính là một muội tử, nàng ấy không biến quay về được nữa rồi, trước khi đi ta còn tốt bụng lưu lại cho nàng một cái yếm hoa của U Tinh."

Hứa Thanh kinh ngạc, ngơ ngác nhìn đội trưởng, nhớ tới cái loại cảm giác phẫn nộ tột cùng và sát ý cực lớn của Viêm Huyền Tử khi tìm kiếm mục tiêu lúc trước.

Bây giờ hắn đã hoàn toàn hiểu nguyên do.

"Khó trách....

Hứa Thanh thở dài.

Đội trưởng cười ha ha, nắm tay thu hạt châu lại, đứng lên duỗi lưng một cái, vừa lòng thoả ý. Y cảm thấy lần này mình tới Sơn Hải đại vực rất là đặc sắc, thu hoạch cũng tràn đầy, nhưng nghĩ đến Cửu Lê của Hứa Thanh, đội trưởng hơi do dự một chút.

Cuối cùng thật sự vẫn không kìm nổi hiếu kỳ nữa mà đưa ra câu hỏi.

Hứa Thanh cũng báo chỉ tiết lại cho đội trưởng biết.

Sau khi nghe Hứa Thanh kể lại cả quá trình, hai mắt đội trưởng trợn to ngẩn người một lát, sau đó hung hăng dậm chân.

"Yến Tử hại ta rồi!"

"Loại việc như thế, đáng lẽ ta cũng phải gia nhập vào mới đúng, thua thiệt lớn!"

Hứa Thanh không nói chuyện.

Đội trưởng thở dài một tiếng, lại ngồi xổm xuống, vẻ mặt hiện ra suy tư, sau một lúc lâu cũng không biết y tự an ủi mình như thế nào, hai mắt lại sáng lên thì thào nói nhỏ. "Mặc dù bỏ lỡ cơ duyên này, nhưng mà việc ấy cũng đã xác minh một cái suy đoán trước đó của ta, cũng cung cấp bằng chứng hữu hiệu đối việc chúng ta cần phải làm tiếp theo!"

Nói xong, đội trưởng nhìn qua Hứa Thanh, trong mắt sáng ngời có thần, bao hàm cả điên cuồng.

"Tiểu sư đệ, lân này Thần Vực mở ra, vốn dĩ ta chỉ có một thành nắm chắc đối với đại sự muốn làm."

"Nhưng hiện giờ nghe ngươi nói như vậy, ta lại nắm chắc càng lớn!"

"Lần này, sư huynh dẫn ngươi làm một kiện. .... sự tình siêu cấp lớn, vượt qua tất cả những lần trước! !"

Hứa Thanh lập tức cảnh giác, ba chữ làm đại sự vốn đã khiến cho hắn trọng điểm lưu ý, bởi vì mỗi một lần đội trưởng nói như vậy, đều đại biểu đến gần vô hạn tử vong.

Vả lại trình độ điên cuồng cũng lần nào kinh người hơn so với lần trước. Ngược dòng nhớ lại, từ máu thịt Câu Anh, pho tượng của Hải Thi tộc, trộm bảo y của U Tinh, nhi tử Thiên Đạo, Chúa Tể của Thanh Sa đại mạc, diệt sát Xích Mẫu, càng ngày càng khoa trương.

Hiện giờ đội trưởng còn nói tới hai chữ 'siêu cấp.

Trình độ cảnh giác của Hứa Thanh lập tức tăng lên đến đỉnh phong, nhìn qua đội trưởng sau đó không khỏi thở dài.

"Đại sư huynh, chúng ta, không nên di tìm chất... “

Đội trưởng cười thần bí.

"Yên tâm, ta đã trù tính chuyện này cực kỳ lâu, lại có bằng chứng của ngươi để nghiệm chứng suy đoán, lần này tuyệt đối an toàn."

Đội trưởng dùng sức vỗ võ ngực.

Nghe đội trưởng nói như vậy, tóc gáy toàn thân Hứa Thanh đều dựng lên, tâm thân cuộn trào, hắn có dự cảm lần này đội trưởng khả năng thật sự muốn làm một việc kinh khủng trước đó chưa từng có.

Hắn vừa muốn nói gì đó, đội trưởng bên đó khẽ nhoáng thân thể một cái tan biến khỏi tại chỗ, chỉ còn lại giọng nói vang vọng bên tai Hứa Thanh.

"Tiểu sư đệ đừng gấp, ta đi ra ngoài một chút, làm chuẩn bị cuối cùng vì đại sự của chúng ta."

Bên trong phòng, Hứa Thanh trâm mặc, sau một lúc lâu trong mắt của hắn lộ ra quyết đoán.

Dựa theo hiểu rõ của hắn đối với đội trưởng, cùng với một chút dự cảm nổi lên trong nội tâm, hắn quyết định sau khi tiến nhập vào Thần Vực, mục tiêu chỉ là sưu tầm Thiên Đạo cùng với thu được ấn ký.

Về phần chuyện lớn của đội trưởng, hắn tuyệt đối không đi tham dự.

Dẫu sao thì Hứa Thanh cảm thấy mình cơ bản ... không có sở thích đi liều mạng.

Nghĩ tới đây, hắn hít sâu rôi nhắm mắt đả tọa, uẩn dưỡng tòa Vu Tàng thứ năm của mình, khiến bản thân bảo trì trạng thái đỉnh phong, đồng thời cũng gia tăng hấp thu đối với 95 khối thần bài trong Vu Tàng thứ năm.

Thời gian cứ như vậy trôi qua.

Sáu ngày qua đi, sáng sớm lại đến.

Khi cách thời gian mở ra đại săn bắn Thần Vực chỉ còn một đốt hương, lúc Hứa Thanh đứng dậy muốn rời khỏi chỗ ở, đội trưởng đã trở về.

Sau khi trở vê không đợi Hứa Thanh mở miệng, đội trưởng trước hết lấy ra một cái bình nhỏ, tiếp đó thân thể phịch một tiếng tan vỡ ngay trước mặt Hứa Thanh, hóa thành từng con nhuyễn trùng màu lam chui vào trong bình. . .

"Tiểu sư đệ, để ta vào túi trữ vật, tiếp đó chúng ta xuất phát."

Hầu như ngay khi giọng nói của đội trưởng truyền ra từ trong bình, một cỗ chấn động bài sơn đảo hải quét ngang bát phương lập tức tràn ra từ phía Thần Sơn, bên trong âm thanh âm ầm, ba đạo thân niệm kinh khủng bao trùm khắp đại vực.

Khí tức Thần Linh bao phủ hết thảy.

Trong một cái chớp mắt, toàn bộ sinh mệnh thấp hơn Thần Linh thì thân thể và tâm thần đều kịch chấn, thân âm lạnh lùng vang vọng khắp thiên địa.

"Thần Vực sắp mở, chúng tử chuẩn bị."

Hứa Thanh giơ tay bắt được cái bình của đội trưởng thu vào trữ vật, sau đó thân thể của hắn nhoáng một cái tan biến khỏi căn phòng.

Một khắc xuất hiện ở không trung, hắn đã thấy được phía trên Thần Sơn xa xa có ba đạo thân ảnh kinh thiên động địa mênh mông sừng sững.

Nhật Viêm, Nguyệt Viêm, Tinh Viêm.

Ba vị thân đều xuất hiện!
Bình Luận (0)
Comment