Chương 1999: Thần Vực nguyên thủy (1)
Chương 1999: Thần Vực nguyên thủy (1)Chương 1999: Thần Vực nguyên thủy (1)
Chuong 1999: Than Vuc nguyen thuy (1)
Bầu trời trên Thần Sơn, hình ảnh ba vị thân Nhật Nguyệt Tinh che trời, phong vân biến sắc, màn trời cũng xuất hiện cảm giác không cách nào chống đỡ mà sụp xuống, hình thành vết lõm.
Vạn chúng chú mục.
Nhật Viêm thượng thần ở giữa, thân ảnh hư ảo, trên người hình như mặc áo bào màu vàng, khó phân biệt cao thấp, nhìn giống như nữ nhưng dung nhan lại có nam tướng, phía sau là một vòng mặt trời bốc lên, lửa cháy đại địa, thần uy ngập trời.
Nguyệt Viêm thượng thần bên phải mặc váy dài màu bạc, làn váy tung bay giống như có thể che đậy bầu trời, dung nhan hoàn mỹ giống như tập hợp hết thảy vẻ xinh đẹp trên thế gian.
Làm cho người ta có cảm giác kinh diễm, đồng thời vẻ mặt lại lạnh lùng như băng sơn, giờ phút này một tay bấm niệm pháp quyết đặt ở trước ngực, phía sau một vòng nguyệt hoàn hình thành ánh trăng lành lạnh, tung bay trên thân thể, toát lên vẻ thần thánh.
Tinh Viêm thượng thần bên trái không tỏa ra khí thế kinh thiên như Nhật Viêm, cũng không tuyệt mỹ phải không tỳ vết như Nguyệt Viêm, chỉ là một con Nê Hồ Ly thoạt nhìn bình thường.
Nhưng khi chú ý đến trên người Thần, tâm thần của tất cả mọi người đều dâng lên từng trận rung động, hóa thành nồng nhiệt lan tràn toàn thân, ảnh hưởng tâm thân, ảnh hướng đến sinh cơ.
Phía sau là từng khỏa tinh thần lập lòe, hóa thành tinh quang tản ra hợp thành một biển tỉnh hải.
Ba vị thần đều xuất hiện.
Nội tâm của toàn bộ tu sĩ bên trong Thánh thành bay ra ngoài đều rung chuyển, nhao nhao cúi đầu, bất kể tu vi hay thân phận gì, giờ phút này vẻ mặt đều cực kỳ thành kính, quỳ bái ve phía ba vị thần.
Thậm chí chỗ xa hơn, hình chiếu đại trướng ba vị Tư quyền Viêm Nguyệt cũng riêng phần mình nổi lên sau Thần Linh, Tư quyền trong đó tương tự đi ra khỏi đại trướng, cúi đầu về riêng Thần Linh của mình!
Hứa Thanh đứng ở giữa không trung, từ xa nhìn qua hết thảy, trong lòng cũng vang vọng gợn sóng.
Giờ khắc này, hắn chứng kiến sự khác biệt của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc và nhân tộc.
Viêm Nguyệt Huyền Thiên là tộc quần do Thần Linh nắm giữ, ở trước mặt Thần Linh, chúng sinh đều là nô!
Hứa Thanh trâm mặc, hắn không phải Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, nhưng thân ở trong đây cũng chỉ có thể khom người cúi đầu.
Hồi lâu, trong thiên địa hoàn toàn yên tính này, ba vị thần trên Thần Sơn đảo mắt qua bát phương, chỗ Hứa Thanh cũng được Thần ngóng nhìn riêng.
Nhật Viêm lạnh lùng, Nguyệt Viêm phức tạp, Tinh Viêm mỉm cười.
Sau đó mặt trời phía sau Nhật Viêm thượng thần chợt lập lòe, tia sáng rực rỡ, trực tiếp thiêu đốt bầu trời, hỏa diễm màu vàng lan tràn.
Đó là Thần Hỏa.
Trong lúc không ngừng đốt cháy, bầu trời bắt đầu hòa tan, từng tâng một tan rã lộ ra hư vô, sau khi không biết ăn mòn bao nhiêu tầng, tạo thành hắc động.
Mà thiêu đốt vẫn còn tiếp tục.
Hắc động sụp xuống bên trong Thần Hỏa, sau đó hắc động mới hình thành, vòng đi vòng lại càng dân càng thâm sâu.
Trong quá trình này, toàn bộ thiên địa đều đang run rẩy, thậm chí còn có thể mơ hồ nghe thấy Thiên Đạo đau buồn kêu lên, giống như muốn ngăn cản nhưng vô ích. Cho đến cuối cùng một vòng xoáy màu vàng xuất hiện ở chỗ sâu nhất trong hư vô.
Bên trong vòng xoáy có một tâng cách ngăn đục ngầu, xuyên thấu qua cách ngăn có thể mơ hồ trông thấy bên trong giống như tồn tại một cái thế giới.
Hầu như trong nháy mắt vòng xoáy màu vàng xuất hiện, Nguyệt Viêm thượng thần giơ tay lên, ánh trăng phía sau hóa thành trường hà bay thẳng đến vòng xoáy, nháy mắt chảy xuôi dung nhập vào bên trong cách ngăn đục ngau.
Rất nhanh, có tiếng Thiên Đạo gào thét khác biệt vang vọng từ chỗ sâu trong vòng xoáy, giống như đang bị ngăn cản, nhưng theo Nguyệt Viêm hừ lạnh một tiếng, trên người lập tức xuất hiện một vòng khí tức của Xích Mẫu....
Tâm thân của Hứa Thanh chấn động, sau một khắc, cách ngăn đục ngau bị lực lượng Nguyệt Viêm dung nhập trực tiếp biến thành rõ ràng, thế giới bên trong cũng hiển lộ ra. Có thể thấy, đó tựa hồ là một mảnh thế giới màu trắng. ..
Không đợi mọi người ngẩng đầu cẩn thận nhìn, Nê Hồ Ly nở nụ cười, tinh quang trên người bốc lên, lại hóa thành hai cánh tay bùn cực lớn, thò vào bên trong vòng xoáy, hung hăng xé vê vách ngăn đã biến thành trong suốt!
Vào thời khắc này, âm thanh khai thiên tích địa động trời dựng lên, tiếng động cực lớn, khiến cho trong đầu toàn bộ tu sĩ cũng truyền đến âm thanh vù vù.
Mà bên trong vòng xoáy trên màn trời, vách ngăn đã trực tiếp bị xé nứt ra, vả lại phạm vi ảnh hướng đến càng lớn, từ đại địa ngẩng đầu nhìn lên, có thể thấy được khe hở đó lan tràn suốt nửa bầu trời.
Như một đạo vết rách trên trời.
Mùi hư thối, khí tức Viễn Cổ, cảm giác lạ lãm, nương theo dị chất nông đậm cùng với tiếng gào thét rõ ràng tản từ lỗ hổng ra ngoài.
Đồng thời bởi vì vết rách quá lớn, cho nên thế giới trong đó cũng lộ ra càng nhiều cảnh tượng rõ ràng hơn nữa.
Hứa Thanh ngẩng đầu, sau khi thấy rõ thì trong đầu xuất hiện vô số suy nghĩ.
Thật sự là thế giới trong khe nứt làm cho hắn liên tưởng quá nhiều, mà khí tức tràn ra trong đó cũng làm cho hắn cảm nhận thấy sự quen thuộc.
Chỉ thấy trong khe nứt là một mảnh tinh không lạ lãm, sao lốm đốm đầy trời, tôn tại một tấm. . . . . Mạng nhện cực lớn! I
Tấm mạng nhện nhìn thấy mà giật mình, nó bao trùm cả mảnh tinh không, bao phủ vô số tinh thần.
Mà kích thước mỗi một sợi tơ nhện, mặc dù không rộng bằng tỉnh thần, thế nhưng cũng rộng bằng một thành.
Đó chính là Thần Vực được Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc mở ral
"Thần Vực vô chủ."
"Lúc trước đã từng mở ra ba lượt thăm dò."
"Thần Vực nguyên thủy."
Thời khắc này, lời nói của Thiên Mặc Tử vang vọng trong đầu Hứa Thanh, phối hợp với nội dung ngọc giản đối phương đưa cho, rất nhanh, một đáp án vô cùng xác thực lơ lửng hiện ra trong lòng Hứa Thanhl
"Nơi đây chính là Thần Vực của vị Thần Linh Tri Chu bị phong ấn trong hạch tâm Cửu Lel
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra kỳ mang, nội tâm hoàn toàn hiểu ra.
Hết thảy đều đã đối ứng với nhau, bởi vì Thần Linh Tri Chu xảy ra vấn đề, bị ba vị Thần trấn áp, cho nên Thần Vực của nó tự nhiên đã thành vô chủ.
Mà nguyên nhân ba vị Thân nhiều lần thăm dò cũng rõ ràng.