Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1818 - Chương 2000: Thần Vực Nguyên Thủy (2)

Chương 2000: Thần Vực nguyên thủy (2) Chương 2000: Thần Vực nguyên thủy (2)Chương 2000: Thần Vực nguyên thủy (2)

Chuong 2000: Than Vuc nguyen thuy (2)

Trong lúc nội tâm của Hứa Thanh đang chấn động, trên bầu trời, giọng nói kèm theo uy nghiêm của Thần Linh lại vang vọng đại địa.

"Chúng tử, săn bắn!"

Bốn chữ vừa ra, một cỗ hấp lực cực lớn lập tức bộc phát từ trong cái khe trên màn trời, dưới ba vị Thân dẫn dắt, chia làm mấy vạn sợi bay tới toàn bộ tu sĩ thông qua được khâu thứ hai.

Trong chốc lát bao phủ toàn bộ người tham dự, bao gồm cả Hứa Thanh ở bên trong, thân thể mọi người không bị khống chế trực tiếp bay lên không, càng lúc càng nhanh, cuối cùng hóa thành từng đạo cầu vồng bị hút vào trong khe hở.

Tiến vào hư vô của Thần Vực, vào trong mảnh tinh không lạ lãm!

So sánh cùng mảnh Thần Vực mênh mông này, thân ảnh mấy vạn tu sĩ căn bản không có ý nghĩa, mà hung hiểm lại vô cùng to lớn.

Giờ phút này gần như là mọi người vừa mới bị hút vào trong tinh không, thân thể của một số người đã xuất hiện chấn động, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể trực tiếp tan vỡ, máu thịt tứ tán riêng phần mình có đủ ý thức, sau đó lại liên tục tan vỡ, cho đến cuối cùng triệt triệt để để hình thần câu diệt.

Thứ giết chết họ, là một sợi râu màu đen đột nhiên xuất hiện từ trong hư không gan đó.

Sợi râu đó chỉ quét qua, toàn bộ người đụng chạm cùng nó không chết cũng bị thương.

Mà sau sợi râu, Hứa Thanh thấy thân ảnh của một con cá lớn hư thối ngàn trượng hiển lộ từ trong hư không.

Trên người cá lớn mọc đầy sợi râu, chiều dài kinh người, có rủ xuống có phiêu tán bốn phương, thoạt nhìn rất là quỷ dị. Khí tức hư thối cũng từ trên người cá lớn tràn ra, chấn động kinh khủng khiến cho tim của tu sĩ Viêm Nguyệt vào nơi đây nhao nhao đập nhanh.

Nhưng cảm giác tim đập rất nhanh bị đè xuống, toàn bộ người tham dự đại săn bắn trước khi vào đây đều đã sớm có chuẩn bị.

Dấu sao nơi đây cũng là Thần Vực!

Vì vậy ngay một khắc con cá lớn quỷ dị xuất hiện, phản ứng mọi người cũng rất nhanh chóng, lập tức tứ tán ra, dùng phương pháp khác biệt bay nhanh về Thần Vực mạng nhện nơi xa.

Hứa Thanh tận mắt nhìn thấy cảnh một vị thiên kiêu tộc quân phụ thuộc Viêm Nguyệt bị sợi râu nọ đụng chạm sau đó diệt vong, con ngươi của hắn co rụt lại, trong đầu hiện ra giới thiệu về sinh vật gọi là Tu Ngư trong ngọc giản Thiên Mặc Tử cho.

"Linh thú trong hư không Thần Vực, thân như hủ ngư, râu có thể diệt sạch sinh cơ, bản thân thôn phe hết thay ngoại vật, vả lại lớn nhỏ quỷ dị, trong mắt mỗi người đều không giống nhau!"

"Có người nhìn là mười vạn trượng thậm chí càng lớn, có người nhìn lại chỉ ngàn trượng...'

"Vả lại loại này trong hư không có số lượng kinh người, còn có được thân thể bất tử, dù bị diệt sát cũng sẽ từ từ phục sinh lại bên trong hư vô."

Sau khi trong đầu Hứa Thanh hiện ra những nội dung đó, không hề chần chờ chút bộc phát tốc độ, lập tức rời khỏi khu vực như vậy, bay nhanh trong tinh không, đồng thời cũng cảnh giác đến mức tận cùng.

Dọc đường hắn lại thấy được mấy con Tu Ngư, hắn cẩn thận tránh đi tất cả.

Mà theo hắn đi về phía trước, theo mảnh mạng nhện trong mắt hắn càng lúc càng lớn, lúc đi ngang qua một chút tỉnh thân mênh mông bên ngoài, Hứa Thanh từ xa cảm giác đến, những tỉnh thân kia tràn ngập tử vong.

Đó là tử tinh.

Trong đó không có bất kỳ chấn động sinh mệnh nào, chỉ có vô biên vô hạn mạng nhện cùng với phế tích.

Đồng thời sau khi tới gân, mạng nhện trong mắt của hắn cũng vô cùng to lớn, cuối cùng đã thành từng đường màu trắng xuyên suốt cả mảnh tinh không này.

So sánh cùng tơ nhện, Hứa Thanh thật giống là bụi bặm vậy.

Mà trên những đám tơ nhện cực lớn đó, Hứa Thanh còn chứng kiến rất nhiều những cái kén lớn nhỏ bị mạng nhện bao phủ, có thể thấy bên trong là vô số cỗ hài cốt không biết đã tử vong bao nhiêu năm tháng.

Hết thảy để cho cảm giác nguy cơ của Hứa Thanh không ngừng tăng lên.

Nhất là sau khi hắn thử nghiệm, phát hiện những lưới nhện nọ tràn đầy tính bám dính kinh khủng, hắn thử ném vật ra, chỉ chạm vào tơ nhện hình thành đường lớn một cái đã bị gắt gao dính chặt, sau đó sẽ tự động hiện ra mạng nhện bao phủ lại.

Nhìn qua một màn này, Hứa Thanh hiểu được sự tồn tại của những bộ hài cốt nọ.

"Mạng nhện nơi đây không thể đụng vào

Hứa Thanh nheo mắt lại, cẩn thận phi hành trong Thần Vực quỷ dị, sưu tập hết thảy tin tức có thể dùng, đồng thời xuất ra cái bình của đội trưởng từ trong túi trữ vật, vừa muốn mở ra.

Nhưng vào lúc này, thân sắc của hắn bỗng nhiên khẽ động, thân thể chợt rút lui mười trượng, hồn ti tản ra bên ngoài, mấy trăm vạn sợi quấn quanh toàn thân, trong chớp mắt đã tạo thành hình thái Thần Linh thứ tư.

Khí tức khuếch tán, dấy lên phong bạo.

Mà ngay sau khi hắn lui ra phía sau, lập tức có một đạo hắc ảnh chợt lao tới vị trí lúc trước, âm ầm bay qua.

Lực lược cực mạnh, hư không nổ tung, cuối cùng vồ hụt, sau đó bóng lưng đó đã rơi vào trên tơ nhện cực lớn cách đó không xa.

Lộ ra hình dạng.

Đó là một con Tri Chul

Thân hình nó khoảng trăm trượng, toàn thân lấm tấm điểm ám kim sắc, mọc ra một cái đầu lão giả.

Giờ phút này hai con mắt của cái đầu mở ra, con ngươi màu đỏ lạnh lùng nhìn chằm chằm Hứa Thanh.

Có thể thấy được răng nhọn tam giác trong miệng của nó.

Một khắc thấy con thú này, Hứa Thanh lập tức nghĩ đến Thần Linh Tri Chu trong Cửu Lê.

Chúng nó... trên tạo hình ngoại trừ phần đầu khác biệt, những chỗ khác hầu như giống như đúc. Chỉ là hiển nhiên uy áp của nó không thể sánh với tôn Thần Linh Tri Chu nọ.

Lúc Hứa Thanh quan sát Tri Chu, nó cũng đang quan sát Hứa Thanh, dan dần hông mang trong mắt nó càng đậm, trong miệng phát ra tiếng kêu gào, nhoáng một cái đã lần nữa vọt tới.
Bình Luận (0)
Comment