Chương 2002: Phá diệt chỉ mục (2)
Chương 2002: Phá diệt chỉ mục (2)Chương 2002: Phá diệt chỉ mục (2)
Chuong 2002: Pha diet chi muc (2)
Sau đó vòng xoáy huyết sắc do hơn 600 vạn đạo hồn ti tạo thành thu nhỏ lại, cho đến cuối cùng hội tụ thành thân ảnh Hứa Thanh.
Đợi ở chỗ này một lát, cũng không thấy những con Tri Chu khác xuất hiện, Hứa Thanh có chút tiếc nuối, lúc này mới lại lấy cái bình của đội trưởng mở ra.
Từng con nhuyễn trùng màu lam từ trong bay ra, dung hợp lẫn nhau cùng một chỗ, thoạt nhìn tựa như là sáp người hòa tan, bọn chúng chậm rãi chồng chất thành hình người, cuối cùng hiển lộ ra bộ dáng của đội trưởng.
Nếu như một màn này bị những người khác thấy, nhất định sẽ cho rằng đây là tôn tại quỷ dị, Nhưng Hứa Thanh đã sớm quen rồi.
Đội trưởng mở hai mắt ra, sau khi thấy rõ hoàn cảnh chung quanh, ánh mắt của y vô cùng sáng ngời, cười ha hả.
"Rốt cuộc đã tiến vào rồi! I"
"Tiểu Thanh, chúng ta đã cách mục tiêu vô cùng gần đấy!"
"Ha ha, lần này quả thật quá nguy hiểm, lúc lão bất tử Nhật Viêm bất nam bất nữ nhìn ngươi, xém chút nữa đã phát hiện ra ta rồi."
"May mắn ta chuẩn bị đầy đủ, trực tiếp phong bế toàn bộ."
Đội trưởng càng nói càng hưng phấn, ánh mắt quan sát bốn phía.
"Chính là nơi đây, Thân Vực nguyên thủy và vô chủ!"
"Đi thôi tiểu Thanh, theo tai"
Đội trưởng nói xong, thân thể nhoáng một cái, bộ dámg vô cùng quen thuộc đối với nơi đây, phóng nhanh về phía trước.
Hứa Thanh thở dài, nhìn bộ dáng quen thuộc của đội trưởng là biết, nhất định kiếp trước đội trưởng đã từng tới nơi đây. Nghĩ đến đại sự lần này của đội trưởng cũng sẽ tương tự như trước kia, tiếp tục đi hoàn thành những hoạt động chưa làm xong lúc trước.
Hứa Thanh lắc đầu, thật ra nhiều khi hắn rất không hiểu tại sao đội trưởng lại ưa thích liều mạng như vậy, hình như mỗi một đời đều phải cố gắng chơi đùa đến chết bản thân mới thỏa mãn vậy.
Giống như không chơi chết sẽ không bỏ qua.
Nghĩ tới đây Hứa Thanh càng thêm cảnh giác, âm thâm nhắc nhở chính mình, tuyệt đối không đi tham dự vào đại sự của đại sư huynh.
Một bên nghĩ như vậy, thân thể Hứa Thanh nhoáng một cái, đi theo đằng sau đội trưởng.
Theo cả hai bay nhanh, đội trưởng không ngừng phân biệt phương hướng, dẫn theo Hứa Thanh xuyên thẳng qua khắp khe hở mạng nhện trong Thần Vực, thời gian cứ như vậy trôi qua, bảy ngày qua đi.
Trong thời gian bảy ngày, mấy vạn kẻ săn thú đến từ Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, phân tán trong các khu vực của mảnh Thần Vực này, có kẻ đang săn bắn sinh linh Thần Vực, mà có kẻ lại bị săn bắn.
Còn nếu đứng trên một vị trí thật cao cúi đầu cảm giác mấy vạn tu sĩ tham dự đại săn bắn, như vậy có thể phát hiện. . . tử vong mỗi thời mỗi khắc đều xuất hiện.
Trong mảnh Thần Vực mênh mông đông đảo sinh linh, vả lại mỗi con đều không tâm thường, vô cùng quỷ dị, nhưng hiển nhiên tu sĩ có thể tiến vào đây đều có tự tin nhất định, cho nên trong việc tự bảo vệ mình và săn bắn cũng có thể đạt tới cân bằng tương đối.
Còn có chính là dị chất ở đây nồng đậm đến cực hạn, trong đây không tôn tại chút linh khí nào.
Đối với tộc quân bên ngoài Viêm Nguyệt mà nói, điểm này cực kỳ chí mạng.
Nhưng đối với Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, bọn họ vốn là tộc cung phụng Thần Linh, cho nên cũng có chỗ độc đáo đối với trình độ kháng tính cùng với sử dụng dị chất.
Nhưng mà trong Thần Vực vô chủ, có một chút tồn tại có thể nói rất kinh khủng, một khi gặp phải tỷ lệ sống sót vô cùng nhỏ.
Ví dụ như con Tu Ngư ngay lúc đầu.
Lại ví dụ như bây giờ trong Thần Vực, những tử tinh bị mạng nhện bao phủ, chúng nó đang xuất hiện biến hóa.
Có một số tử tinh đã bắt đầu chấn động, mặt đất của tinh thần giống như gặp địa chấn, trong lúc kịch liệt bốc lên nảy xốc, lộ ra... con mắt to lớn ẩn ở bên trong tử tỉnh.
Đó là một con mắt màu trắng, chỗ nhìn tới, sợi tơ nhện sẽ lập tức tăng vọt, đồng thời mỗi một lần nháy mắt, sẽ khiến sinh linh quỷ dị bên trong khu vực bị nó nhìn hình thân câu diệt một cách ly kỳ.
"Đó là Diệt Nhãn. . . Sinh mệnh trong Thần Vực bị Thần Linh ảnh hưởng, sẽ xuất hiện đủ loại dị biến, các viên tỉnh thân cũng là như thế."
"Trước kia trong một đời ta từng nghĩ biện pháp cấy ghép một cái vào mi tâm của mình để chơi thử, đáng tiếc đã thất bại."
Đội trưởng nói với vẻ tiếc nuối.
Giờ phút này phía trước đội trưởng cùng Hứa Thanh có một viên tử tinh như vậy, nó liên tục rung động lắc lư, sau đó trong lúc nó đang mở mắt ngóng nhìn bốn phương, giống như đã nhận ra cái gì vì vậy chợt chuyển động, nhìn tới chỗ Hứa Thanh và đội trưởng.
Hầu như ngay khi con mắt màu trắng nhìn qua đây, đội trưởng trực tiếp xuất ra một vật phẩm không nhìn thấy, đặt ở trên tay Hứa Thanh.
Hứa Thanh không hề né tránh, cảm nhận trên tay xuất hiện một đạo lạc an vô hình, mà theo lạc ấn xuất hiện, con mắt vĩ đại đến từ viên tinh thân nọ đã mất đi tiêu điểm, chậm rãi dời khỏi.
Hứa Thanh cúi đầu nhìn về phía trên bàn tay của mình.
"Còn nhớ Vô Tự Thiên Thư không, ha ha, tin tưởng ta đi tiểu Thanh, lần này ta chuẩn bị cực kỳ đầy đủ!"
Đội trưởng đắc ý giơ tay lên, thoáng lắc lư trước mặt Hứa Thanh.
Hứa Thanh gật đầu, nghĩ tới hai chữ đội trưởng che giấu tung tích muốn đi thu thập lúc trước.
Một chữ là Vô, một chữ là Tự.
"Hiệu dụng của chúng nó chính là ẩn nấp sự hiện hữu của chúng ta, để cho những tồn tại đáng sợ ở đây bỏ qua chúng ta."
"Đi thôi, hiện giờ lộ trình của chúng ta cũng thuận lợi không ít, phía trước chính là mục đích thứ nhất của chúng ta." Đội trưởng hưng phấn bay nhanh về phía trước.
Hứa Thanh lắc đầu đi theo cùng.
Mấy ngày trôi qua, sau khi xuyên qua rất nhiều mạng nhện, một mảnh khu vực đặc thù chiếu vào trong mắt Hứa Thanh.
Đó là một vùng biển khơi màu đỏ kỳ dị, nước biển như bị đông lạnh lại, phạm vi vô biên vô hạn.
Thi thoảng có thể thấy được vỏ sò cực lớn trong biển dựng đứng bay lên độ cao tới vạn trượng, thỉnh thoảng vỏ sò mở ra hai bên, bên trong lại thò ra đầu ưng lớn như đầu người.
Đội trưởng chỉ một ngón tay về phía trước.
"Đến rồi tiểu Thanh, đây chính là vị trí mục đích thứ nhất của chúng ta."