Chương 2003: Trai ngọc ngậm châu (1)
Chương 2003: Trai ngọc ngậm châu (1)Chương 2003: Trai ngọc ngậm châu (1)
Chuong 2003: Trai ngoc ngam chau (1)
Biển khơi màu đỏ không nhìn thấy giới hạn, hình thái đông lạnh cũng khiến cho nước biển không có gợn sóng quá lớn.
Nó cứ như vậy trôi nổi giữa tinh không, trôi lơ lửng ở bên trong khe hở của mạng nhện.
Nếu như có thể thu nhỏ hết thảy mọi thứ ở đây lại sẽ phát hiện, vùng biển màu đỏ đó tựa như một giọt máu tươi rơi trên lưới nhện vậy.
Bây giờ trên vùng biển máu tươi bao la như là đại dương này, hơn mấy trăm vỏ sò lớn tới vạn trượng, khoảng cách giữa nhau rất xa, lần lượt mở ra sau đó lại khép kín.
Mà mỗi một lần đóng mở, thân hình cự ưng lộ ra trong đó cũng sẽ thò ra phía ngoài.
Những con cự ưng bên trong vỏ sò có bộ lông đỏ thâm, hai mắt khép kín, dường như đang ngủ say, toàn thân tràn ra khí tức quỷ dị, khiến cho người nhìn thấy từ xa sâu trong linh hồn sẽ dâng lên cảm giác bất an.
Giống như từng tôn thân đang uẩn dưỡng.
Hứa Thanh đứng từ xa quan sát hết thảy, lý giải đối với Thần Vực lại tăng thêm vài phần.
Trong những ngày hắn cùng với đội trưởng xuyên thẳng qua Thần Vực, đã chứng kiến rất nhiều phạm trù vượt qua nhận thức, đa số sự vật nơi đây đều không thuộc những suy luận cơ bản.
Mặc kệ là sợi râu rủ xuống trong không trung hay cá lớn bay quanh hư vô, hoặc là những viên tinh thần rung động mở ra con mắt hủy diệt, hay là những con Tri Chu có thể bỏ qua pháp thuật.
Đều lộ ra quỷ di.
"Nhìn thấy không tiểu Thanh, đám vỏ sò này chính là đồ tốt!"
Đội trưởng đứng ở bên cạnh Hứa Thanh, ngóng nhìn những chiếc vỏ sò phía trước, hai mắt sáng lên và hưng phấn mở miệng.
"Ngươi nhìn kỹ từng viên thịt tồn tại bên trong vỏ sò, ta nói cho ngươi biết, thật ra bên trong những viên thịt đó mọc ra thần châu!"
"Đối với người khác mà nói, hạt châu đó không có tác dụng gì, nhưng đối với chúng ta mà nói, sau khi có được, nó có thể trở thành cơ sở trọng yếu ra sức cho đại sự lần này!"
"Mặt khác, ngươi cũng biết ta là người thiện tâm, không nhìn nổi người khác phải chịu nửa điểm đau khổ, ngươi xem đám vỏ sò kia mỗi lần đóng lại tựa hồ cũng rất thống khổ, rõ ràng là bị những hạt châu nọ cấn!"
Đội trưởng liếm môi, nhìn chằm chăm tới những hạt châu, mở miệng nói với Hứa Thanh.
"Hazz, chúng ta làm chút chuyện tốt, đi giúp chúng nó lấy những hạt châu trong đó ra, giúp cho chúng nó thoải mái dễ chịu hơn."
Hứa Thanh trâm mặc, nhìn qua những vỏ sò kia, lại nhìn mảnh biển màu đỏ, cảm giác trong đó tràn ra cảm giác kinh khủng, càng có nguy cơ sinh tử bốc lên trong lòng.
Hắn rõ ràng, mảnh biển huyết sắc này nhất định ẩn giấu hung hiểm chí mạng.
Về phần lời nói của đội trưởng thì hắn coi như không nghe thấy, tuân theo ý niệm tuyệt không tham dự trong đầu, thân thể Hứa Thanh nhoáng một cái, lui về phía sau muốn rời khỏi.
Đội trưởng thấy Hứa Thanh muốn đi lập tức gấp gáp, nhanh chóng mở miệng.
"Tiểu sư đệ ngươi đừng đi, ta có biện pháp an toàn thu hoạch hạt châu, ngươi nhìn xem, ta đã chuẩn bị xong hết rồi."
Nói xong đội trưởng nhanh chóng lấy ra một sợi dây thừng.
"Ta dùng một đầu dây thừng buộc chặt chính mình, đầu còn lại ngươi cầm lấy, sau đó ngươi tìm vỏ sò mở miệng, ném ta vào trong là được, chờ ta vào trong đào hạt châu xong, ta sẽ cho ngươi tín hiệu, ngươi kéo ta ra ngoài.'
"Lấy tốc độ của ta cộng thêm ngươi tương trợ, không chút sơ hở luôn!"
Hứa Thanh do dự, nhìn qua dây thừng, có chút quen mắt.
Đó là một sợi dây da, mà cẩn thận xem đường vân phía trên, đáy lòng Hứa Thanh thở dài, đã nhận ra.
"Nhận ra hồi hả? Ha ha, tiểu sư đệ ngươi thấy được sự cố gắng của ta rồi chứ, giúp ta một chút đi mà.”
Đội trưởng cười mở miệng.
Đây là da của đội trưởng.
Tương tự như lúc ở Tế Nguyệt đại vực, hiển nhiên đội trưởng lại lột da của mình xuống, chế bện thành sợi dây thừng này.
Loại trình độ dụng tâm như thế, khiến cho Hứa Thanh thật sự không tiện cự tuyệt, vì vậy thâm ý sâu sắc liếc nhìn đội trưởng rồi nhẹ gật đầu.
Thấy Hứa Thanh đồng ý, đội trưởng vô cùng phấn khởi, vì vậy tiến lên thương nghị chi tiết cùng Hứa Thanh, Hứa Thanh cũng suy tư rất toàn diện, có chỗ chỉnh sửa đối với kế hoạch tiếp theo, sau đó mới hung hăng nghiến răng cầm theo dây thừng cùng với đội trưởng bay vọt lên không trung.
Xuất hiện ở bên trên đại dương huyết sắc bao la.
Rất nhanh hắn đã tìm được một vỏ sò vừa mới mở miệng, hầu như ngay khi cự ưng ở bên trong thò người ra, đội trưởng lập tức đeo vào một cái bao tay đặc thù, gầm nhẹ một tiếng.
"Chính là nói"
Hứa Thanh không chút chan chờ, hung hăng quăng dây thừng trong tay ra.
Đội trưởng lập tức bộc phát tốc độ, cả người hóa thành một đạo cầu vồng màu lam, lấy tốc độ vô cùng kinh người phá vỡ hư vô, trực tiếp xông vào vỏ sò đang mở miệng.
Có lẽ do lần này đội trưởng chuẩn bị đích xác là đầy đủ, cũng có thể là do Vô Tự Thiên Thư ẩn nấp kinh người, cho nên đội trưởng với kích cỡ con muỗi bay qua trước mặt nhưng không hề khiến cự ưng chú ý.
Đội trưởng thuận lợi vào đến bên trong vỏ sò, lúc hạ xuống lớp thịt bên trong, trong ánh mắt đội trưởng lóng lánh ánh sáng màu lam, y không chần chờ chút nào, bàn tay với bao tay vẽ một vòng trên lớp thịt.
Cái bao tay đó rất kỳ dị, sau khi đụng chạm vào thịt bên trong vỏ sò, thịt đó lại tự động nhúc nhích tản ra, để lộ hạt châu bên trong ra ngoài.
Đội trưởng kích động, một tay ôm lấy lấy hạt châu to không sai biệt lắm với thân thể của mình, thân thể chợt rút lui ra phía ngoài.
Cũng ở thời điểm này Hứa Thanh toàn lực kéo dây thừng trong tay, dưới sự trợ giúp của hắn, tốc độ của đội trưởng nhanh hơn, nháy mắt đã vọt ra từ bên trong vỏ sò.
Sau khi trở về bên cạnh Hứa Thanh, đội trưởng cười to.
"Thế nào tiểu Thanh, ta đã nói không có sơ hở tý nào mà."
Hứa Thanh hồ nghi, nhìn qua có vẻ đúng như lời đội trưởng nói, không có nguy hiểm gì, nhưng thói quen từ trước đến nay vẫn khiến cho Hứa Thanh cảnh giác như trước.