Chương 2019: Cơ thể sống hoàn mỹ (1)
Chương 2019: Cơ thể sống hoàn mỹ (1)Chương 2019: Cơ thể sống hoàn mỹ (1)
Chương 2019: Cơ thể sống hoàn mỹ (1)
Giọng nói mênh mông truyền vào trong tâm thân, mí mắt Hứa Thanh cụp xuống, nhàn nhạt mở miệng.
"Trận chiến của các hạ và Minh Phỉ ở tinh không, tại hạ lực yếu không biết giúp đỡ như thế nào."
"Nguyên nhân chính là như thế, mới cần tiểu hữu tương trợ." Giọng nói của Thiên Đạo lần nữa truyền đến, âm thanh già nua, đồng thời cũng kèm theo cảm giác khẩn cầu.
"Cuộc chiến của ta cùng với tà túy kia là ở trong tinh không, cũng ở vạn giới, vừa tranh giành thiên mệnh, cũng là tranh giành đạo thổ."
"Mà giới này là khởi nguyên của Bắc Tuế, cũng là điểm bắt đầu xuất hiện của tà túy Minh Phỉ, uẩn chứa nguyên thân đạo ảnh khác, vả lại đã cướp hơn phân nửa quyền hành Thiên Đạo giới này." "Kính xin tiểu hữu ở nơi đây, dẫn nguyên thân đạo ảnh của Minh Phỉ hiện ra, chém giết trăm lần trở lên!"
"Mỗi một lần nguyên thân đó tử vong, đều sẽ tiêu hao lực lượng bản nguyên của của Minh Phỉ, như thế có thể ảnh hướng với chiến trường tinh không, tạo ra cho ta thời cơ triển khai Thiên Mệnh!"
"Ta thẹn với Tiên Đế ban thưởng, không thể che chở muôn dân trăm họ giới này, bây giờ kéo dài hơi tàn, chỉ cầu mượn được thời cơ để đồng quy vu tận cùng tà túy kia, hoàn thành số mệnh của ta, làm tốt đạo của ta, bảo toàn pháp tắc Thiên Đạo, báo ân Tiên Đế."
"Mà để báo đáp lại tiểu hữu... Ta sẽ lấy một mắt đang cộng vong cùng Minh Phỉ, tặng cho ngươi."
"Tàng của ngươi, thiếu Thiên Đạo, vả lại bao gồm niệm đặc thù, mắt của Minh Phỉ bởi vì oán mà sinh, oán này đến từ kiếp nạn ngoại thần, do đó có thể xưng là Oán Thần, xứng đáng bổ sung cho ngươi." "Vả lại, đây cũng là phương pháp duy nhất để ngươi rời khỏi nơi đây."
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, từ chối cho ý kiến, ngẩng đầu nhìn sương mù trên màn trời.
Sương mù chứa độc, chảy xuôi thiên địa mà qua, khi thì giống như thác nước hạ xuống, rửa sạch đại địa, tổng thể nhìn như mỏng manh, nhưng bởi vì phạm vi to lớn, làm cho người ta có cảm giác che khuất bầu trời Mà những lời đến từ Thanh Mộc tự xưng Thiên Đạo bản giới nói, cũng phù hợp một chút đạo lý, Hứa Thanh hiểu rõ Thần Tang thứ hai của chính mình là Độc Cấm mà thành, cho nên ở trên vị cách ít có sinh linh nào có thể trở thành Thiên Đạo của Thần Tàng đó.
Dẫu sao bản chất của Độc Cấm, những năm qua Hứa Thanh đã sớm tìm hiểu rõ, đó là trớ chú của Thần.
Đây cũng là lý do tại sao hắn phải mạo hiểm đi vào vòng xoáy thứ bảy. Mà nếu như oán của Minh Phi thật sự là oán khí muôn dân trăm họ sinh ra khi ngoại thần phủ xuống diệt thế, loại oán đối với Thần Linh này, trên trình độ nhất định hoàn toàn có thể phù hợp điều kiện trở thành Thiên Đạo của Thần Tàng Độc Cấm.
Điểm này từ chấn động của Thần Tàng Độc Cấm cùng với khát vọng tràn ra lúc trông thấy Minh Phỉ trong tinh không, đều có thể làm chứng minh.
Nhưng mà.....
Trong mắt Hứa Thanh lóe lên quang mang âm u, mặt lộ vẻ trâm ngâm, sau đó bình tĩnh mở miệng.
"Có thể"
"Đa tạ tiểu hữu, ta không cách nào phân tâm nhiều lời cùng ngươi, giờ phút này tâm thần của ta đều đang phải tranh đấu cùng Minh Phỉ trong tinh không, ngươi chỉ cần dẫn động nơi đây chấn động kịch liệt, thực hiện hành động hủy diệt, như thế nguyên thân Minh Phi sẽ tự sẽ phủ xuống ngăn trở."
"Mà ngươi hoàn thành chức vụ của ta, ân trách nhiệm của ta, sau khi chuyện này thành công, lời hẹn của Thanh Mộc nhất định không quên!"
Giọng nói già nua kèm theo kiên quyết vang vọng bốn phương.
Sau đó vô số quang điểm lập lòe ở bát phương, bay lên trong thiên địa, giống như đại biểu thần niệm của đối phương, hội tụ thành một nhúm ánh sáng đi thẳng đến màn trời.
Nhìn qua chùm ánh sáng tan biến trên bầu trời, Hứa Thanh đứng trên tháp nghiêng thu hồi ánh mắt.
Vẻ mặt của hắn không buồn không vui, trâm như nước, vô tạp niệm, chỉ là trong mắt có thâm ý mắt về tấm bia đá chắp vá ra phía trước.
Sau một lúc lâu, hắn vung tay phải lên, tản đi lực lượng của tấm bia đá.
Tấm bia đá lớn ghi chép lịch sử ầm âm sụp xuống, lại hóa thành hơn mười khối, rơi lả tả trên đất, mất đi quang huy lại bị long đong.
Hứa Thanh thở sâu, khoanh chân ngồi xuống trên tháp nghiêng, Thanh Mộc nói như vậy báo cho biết, muốn dẫn đạo ảnh nguyên thân của Minh Phỉ, cần thực hiện hành động hủy diệt.
(Xin phân tích và bàn sơ với các vị đạo hữu, từ câu trên cảm giác hơi ngược ngược, đó là vì sao hành động hủy diệt lại có thể khiến Minh Phỉ hiện thân? Thêm nữa yếu tố Hứa Thanh mắt có thâm ý, nghĩa là chuyện không hề đơn giản như vậy. Mạnh dạn đoán có thể ngược lại, Minh Phỉ mới chính là tồn tại thủ hộ giới này, hành động phá hủy thì mới dẫn kẻ thủ hộ xuất hiện ngăn lại. Vậy rất có thể Thanh Mộc mới là kẻ xâm nhập, đang lừa Hứa Thanh, tấm bia đá và nội dung trên đó là ngụy tạo. )
"Không cần phiền phức như thế."
Hứa Thanh thì thào trong lòng, hai mắt lập tức đen nhánh, Tàng Môn thứ hai nổ vang, lực lượng Độc Cấm bên trong đột nhiên dâng lên, hòa nhập vào hai mắt.
Nơi ánh mắt nhìn tới Độc Cấm bốc lên.
Hắn nhìn phế tích, toàn bộ kiến trúc phế tích nơi đây lập tức mơ hồ, con đường là như thế, kiến trúc cũng là như vậy, Độc Cấm thành sương mù, tự động xuất hiện và vặn vẹo hết thảy.
Hắn nhìn đại địa bốn phía, đại địa giới này như có mực nước tung bay, loang lổ từng điểm, lần lượt đen nhánh, khí tức Độc Cấm sinh sôi thành sương mù.
Hắn nhìn bầu trời, bầu trời cuộn trào, trong sương mù đầy trời nhiều hơn sương mù của Độc Cấm, cả hai không hề giao hòa với nhau, ngược lại là như đổ nước vào chảo, lập bức bùng nổ.
Ánh mắt nhìn tới, thần trớ phủ xuống.
Thiên địa nổ vang, bát phương gào thét, gió giục mây vần, sương mù cuồng bạo.
Rất nhanh, vạn vật bị ánh mắt của Hứa Thanh nhìn tới, sương mù đại biểu Độc Cấm không ngừng dâng lên, hội tụ trên không trung tháp nghiêng, cùng sương mù bốn phía của giới này, từ lúc mới bắt đầu bài xích, biến thành phân biệt rõ ràng.
Âm thanh oanh oanh vang vọng ngập trời.
Có thể thấy được bầu trời xuất hiện hai vòng xoáy, một là ở giữa, uẩn Độc Cấm của Hứa Thanh, cấp tốc chuyển động, khí thế dồi dào.
Hai là bốn phương, đến từ độc của giới này, tạo thành thế bao phủ, nghịch hướng xoay tròn, to lớn kinh người.
Hai cái vòng xoáy đồng thời chuyển động, đi ngược chiều lẫn nhau, tạo thành thế xé rách, khiến cho hư vô vỡ vụn, tia chớp đứt đoạn.