Chương 2036: Lên đài! (2)
Chương 2036: Lên đài! (2)Chương 2036: Lên đài! (2)
Chuong 2036: Len dail (2)
Nhưng khó khăn cực lớn, chia làm hai điểm.
Thứ nhất, y cần chinh phục cái thế giới này, thứ hai, y cân chinh phục càng nhiều thế giới hơn nữa.
Mảnh thế giới sụp xuống này, chính là biểu hiện trừu tượng của Đế thi, huyết hải chỉ là một giọt bên trong vô số máu tươi của Đế thi.
Bầu trời sụp đổ là một tấc trong toàn bộ máu thịt.
Mà một ngón tay của Lý Tự Hóa, đã trấn xuống điểm khó khăn thứ hai, khiến cho huyết hải trong phiến thế giới này có thể là một giọt, cũng có thể là toàn bộ máu trong thi thể.
Bầu trời sụp xuống có thể là một tấc máu thịt, cũng có thể là toàn bộ máu thịt.
Chinh phục một thế giới, tương đương chinh phục toàn bộ. Như thế cũng khiến cho khó khăn được giảm xuống, nhưng coi như là như thế, dù cuối cùng Nhị Ngưu thành công, cũng không phải là có thể quyết định toàn bộ.
Bởi vi. . . . . bên trong Đế thi còn bị Thần làm cho ô nhiễm, hoặc là nói dung hợp tàn hồn Tiên Đế.
Chỉ có hồn cùng thân thể, nê hoàn cùng đan điền, riêng phân mình đã thành mới tính thành công.
Cho nên đội trưởng đang điên cuồng, Hứa Thanh cũng đang liều mạng.
Mà độ khó khăn trấn áp tàn hồn tương tự có hai điểm.
Thứ nhất, làm thế nào dung nhập hồn Đế Thần* kinh khủng này vào bên trong Đế Tàng của mình!
*hồn Đế Thần (vì hôn bây giờ của Đế đã bị Thần hòa vào, nên gọi Đế Thần)
Thứ hai là sau khi dung nhập vào Đế Tàng, thì làm thế nào chinh phục. Một ngón tay của Lý Tự Hóa đã thúc đẩy cực lớn, khiến cho tàn hồn bị trấn áp, khiến cho sự kinh khủng bị xóa đi, khiến cho việc dung nhập vào Đế Tàng biến thành đơn giản hơn.
Nhưng dẫu sao đây cũng là hồn Đế Thần, dù bị trấn ấp vẫn có chỗ nghịch mệnh của nó.
Cho nên Hứa Thanh đúng là đang liều mạng, hắn thấy tàn hồn ngồi trên ghế rong trong một mảnh tiên cung mênh mông, đang nhìn mình chằm chằm, sau đó hắn lấy Quỷ U Thủ, cưỡng ép đẩy ra Tàng Môn Đế Kiếm của mình, hiển lộ ra ngoài, phủ xuống phía trên tàn hồn.
Hòa hợp tàn hồn vào Đế Tàng.
Tàn hồn chưa từng phản kháng, bởi vì so với việc đội trưởng sẽ thu hoạch được thân thể, thần hồn có được trí tuệ nên rất rõ ràng thành bại của lần này, không phải ở trong thân thể mà là đang ở nơi đây.
Nếu như có thể đảo khách thành chủ bên trong Tàng Môn, tiến tới đi ngược chiều đoạt xá, như vậy ván này. . . Có thể bất bại.
Vì vậy một khắc vào Tàng Môn, tàn hồn nghịch mệnh, Đế Tàng nổ vang, Tàng Môn xuất hiện khe hở, đó là dấu hiệu không chống đỡ nổi.
Đối với việc này, Hứa Thanh cũng có lựa chọn của mình.
Hắn nhắm mắt lại, đạo hồn trợn mắt, nhảy lên ở thức hải, tiến vào trong Đế Tàng của chính mình.
Trong Đế Tàng, trời đất bao la.
Bầu trời như lôi đình vạn quân, mái vòm tràn ngập ánh bạc, dãy núi dưới đại địa như địa long bốc lên, giống như kiếm long nứt giáp ra.
Mà ở giữa thiên địa dựng đứng một thanh kiếm.
Kiếm này tỏa ra bảo quang vô tận, rọi thiên chiếu địa.
Chất liệu thanh đồng, bốc lên khí vận của nhân tộc, thân kiếm vốn nên bốn thước bảy tấc, bây giờ trong De Tang hiển hóa bốn vạn bảy nghìn trượng.
Mũi kiếm bức người, kiếm khí tung hoành, có thể trảm thiên, trảm địa, tram nhân.
Phía dưới Cổ Hoàng đều có thể trảm.
Xưng danh. . . . . Đế Kiếm.
Bên cạnh kiếm còn có một hồn, thân mặc Đế bào đầu đội Đế quan, mặt không cảm xúc, chợt nhìn như Đế, lại nhìn qua như Thần, trước thân ảnh có Đế thân, lại huyễn mặt nhện.
Giờ phút này đang ngóng nhìn Đế Kiếm, trong mắt lộ ra tán thưởng.
"Một thanh Đế Kiếm rất tốt!"
Lại nhìn tới phía Hứa Thanh đang đánh tới.
"Ngươi muốn dung hợp ta làm Thiên Đạo khí linh, khống chế thanh kiếm này?"
Trong lúc nói, hồn giơ tay lên, ý đồ rung chuyển Đế Kiếm.
"Kiếm này, không có ta cho phép, ngươi không động duoc.…
Hứa Thanh nhàn nhạt mở miệng.
Lời nói vừa ra, Đế Kiếm kêu lên, kiếm kêu xé trời khiến cho bầu trời biến sắc, mà kiếm quang lại kích xạ bát phương, lập lòe thiên địa.
Đế hồn bên cạnh dừng tay phải lại, chậm rãi thu hồi.
"Ngươi cũng không động được."
Nói xong thân thể Đế hồn nhoáng một cái, tiến thẳng đến Hứa Thanh đang tới.
Hồn chiến, bộc phát!
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Đế Tàng rung chuyển nổ vang, truyền đi toàn thân Hứa Thanh, thân hình của hắn bất động, nhưng càng là như thế, lại càng là hung hiểm.
Nhị Ngưu cũng đang điên cuồng.
Trận chiến thân thể cùng tàn hồn này, cuộc chiến đan điền và nê hoàn đồng thời bộc phát, lại lập tức kịch liệt.
Những gì trải qua lúc nhỏ, đã dạy Hứa Thanh quyết đoán.
Cuộc sống trong Thất Huyết Đồng, đã dạy Hứa Thanh che giấu.
Kinh lịch ở Phong Hải Quận, đã dạy Hứa Thanh bố cục.
Duy chỉ có đại sư huynh nơi đây, thứ y dạy cho Hứa Thanh, là tranh giành!
Tranh giành cùng trời, tranh giành cùng đất, tranh giành cùng người, tranh giành cùng Thần!
Còn có ... tranh giành cùng mệnh.
Vì vậy Đế thi rơi xuống vực sâu, vùng đan điền vang vọng ra âm thanh.
"Mở ra phong ấn, động mở Cửu U, Hạ Tiên qua đời, thiên hạ đều trắng!"
Băng hoa màu lam nở rộ đan điền, nháy mắt lan tràn toàn bộ Đế thi, bao trùm thân hình, bao trùm tứ chi, bao trùm hết thảy.
Mà Đế thi vẫn lạc hư vô, chỗ nê hoàn cũng vang vọng ra giọng nói của Hứa Thanh. "Năm đó chấp kiếm, từng tu nhất thuật."
"Thuật này Chấp Kiếm Giả đều có thể học, người nào cũng có thể dưỡng, hôm nay bên trong Đế Tàng, đã biết chân ý của thuật."
"Nói cho ngươi biết, kiếm, ta động được!"
Ta có một kiếm.....
"Kỳ danh, Đế Kiếm!"
Kiếm lên Đế Tàng, bễ nghễ thông cắt hư vô, thế không thể đỡ đảo qua vực sâu, thế quét sạch chẻ tre, lại hạ xuống ne hoàn De thil
Ne hoàn lõm xuống.
Kinh thời không, trảm hư vọng!
Đế thi chấn động, không hề rơi xuống mà treo ở hư vô, trong kiếm quang vô cùng lấp lánh, thi thể khép kín hai mắt chợt mở ral
Không thuộc về Tiên Đế, cũng không thuộc về Thần. Đó là mắt Nhị Ngưu, đó là thần thức Hứa Thanh.
Hư vô nổ vang, tuyên cáo trở về.
Vực sâu vỡ vụn, vì mừng tân chủ.
Bên trong tối tăm, Bắc Tiên Đế giới biến thành Thần Vực, phần quyền thứ năm đã rơi vào bên trong vận mệnh của Hứa Thanh cùng đội trưởng.
Cùng lúc đó, bên trong Sơn Hải đại vực, bóng người đi về phía trước ngẩng đầu, giống như đang nhìn xa.
Trong Thần Vực, ba vị Thân sừng sững ngoài vòng xoáy đồng loạt hạ mắt, nhìn xuống vòng xoáy.
"Xem ra, ta đã đoán đúng."
Khóe miệng Tinh Thần hơi nhếch lên.