Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1853 - Chương 2035: Lên Đài! (1)

Chương 2035: Lên đài! (1) Chương 2035: Lên đài! (1)Chương 2035: Lên đài! (1)

Chuong 2035: Len dail (1)

Vở kịch lớn ở Thần Vực, theo âm thanh của Nhật Thần vang vọng, như sóng cả mãnh liệt quét sạch thế giới tàn lụi này.

Phong bạo cũng lập tức hình thành, cùng sóng biển đảo qua toàn bộ khu vực Thần Vực, cọ rửa mọi viên tinh thần bị mạng nhện lượn lờ, xua tán từng mảnh bụi bặm bị lịch sử chôn xuống.

Vì vậy, một chỗ nào đó, bên trong một mảnh phế tích trên viên tinh thần, lộ ra một bia đá cổ xưa.

Nó coi như bảo tồn nguyên vẹn, chỉ là hơn phân nửa chữ viết đã mơ hồ không rõ.

Duy chỉ có bốn chữ lạc ấn bên trên, dùng thần niệm chạm vào sẽ có thể cảm giác ý nghĩa.

Bắc Tiên Đế giới.

Đây chính là tên của giới này, vốn bị quên lãng bên trong thời gian. Có lẽ nó đã từng có huy hoàng, mà sinh tôn ở trong mảnh vũ trụ có tồn tại Thần Linh này, hiển nhiên cũng từng có cùng chuyện xưa liên quan với Thần Linh, cũng tự nhiên tồn tại từng cái tên đã thúc đẩy giới này phát triển.

Nhưng bây giờ, chỉ còn lại phế tích với sự tiêu điều, chỉ còn lại có Đế lăng cô độc, chỉ còn lại có một mảnh tan vỡ cùng với vô số tồn tại Thân Thánh đã mất đi ý thức... khiến người ta thổn thức.

Mà giới này, vốn không có bất luận cái gì liên quan cùng với đại lục Vọng Cổ.

Nhìn từ tinh không, vị trí trước kia của giới này cách Vọng Cổ cũng vô cùng xa Xôi.

Là Thần Linh Tri Chu xâm lấn, Tiên Đế vẫn lạc, khí tức xâm nhập toàn bộ, hóa giới này thành Thần Vực bản thân, lại bởi vì nương theo Tàn Diện Thần Linh đi tới Vọng Cổ. .. Vì vậy, Bắc Tiên Đế giới xuất hiện ở khe hẹp trong mối tương liên với đại lục Vọng Cổ. Cũng trở thành bàn cờ của tất cả người chơi cờ nơi đây mưu đồ, hoặc là nói, Thân Quả.

Mà giờ khắc này, tấm bia đá trôi lơ lửng ở trong phế tích bụi bặm, bị một cái tay do ánh trăng hội tụ mò lên từ trong tinh không, chụp đến trung tâm Thần Vực, bắt tới phía trên mảnh vòng xoáy màu đen, xuất hiện ở trước mặt ba vị Thần.

Ánh mắt ba vị Thần lặng lẽ hội tụ.

Có lẽ là hành vi dung nhập Đế thi của Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu đưa tới nhân quả, cũng có lẽ là sức mạnh đến từ thần uy của đám Thần tạo thành, vì vậy ánh mắt của đám Thần dường như bởi vậy ẩn chứa một chút khí tức đặc thù, cọ rửa trên tấm bia đá này.

Khiến cho chữ viết mơ hồ bên trên khôi phục vết tích từ thời viễn cổ.

"Đế tri tuổi thọ có tận, tư mệnh lấy vẫn, biết sụp đổ và hạo kiếp nhất định tới, vì lưu lại một đường, do đó thân đóng nhật, nghịch tổ mệnh, nuốt Thần quả, luyện Nhật Nguyệt Tinh, phân tam hồn, từ bái từ hồn."

"Lấy thân là hương hỏa, khiến tam hồn vào luân hồi, trảm mệnh cách, ẩn tàng nhân quả, từ nay về sau. . . . . Người là người, tiên là tiên, thân là thần."

"Đế vẫn. .... Hồn phi."

Dấu vết Viễn Cổ kể rõ một đoạn lịch sử bí ẩn, theo giờ phút này hiển lộ ra, không đợi thân niệm của đám người Viêm Huyền Tử cảm giác, lại lân nữa tiêu tán.

Tấm bia đá vẫn là tấm bia đá như trước.

Đoạn lịch sử đó, lần này chân chính chôn vào bên trong thời gian.

Nhưng lịch sử trong một sát na kia vẫn đưa nhân quả ẩn tàng trở về, im hơi lặng tiếng rơi vào bên trong vận mệnh ba vị Thần.

Vì vậy một cái chớp mắt trong chỗ Thần Vực này, quyên phân năm phần, một phần Nhật Thần, một phân Nguyệt Thần, một phần Tinh Thần.

Còn lại hai phân, một phần ở Sơn Hải, một phần. .. . ở Đế thi.

"Một phần ở Đế thi bị khóa, hiện giờ khóa đang mở ra."

Nhật Thần, nhàn nhạt mở miệng.

"Bọn họ, tới kịp không?" Tinh Thần hỏi.

"Thời cơ đã tới, không trọng yếu nữa, chúng ta phải bắt đầu rồi." Nguyệt Thần bình tĩnh.

"Tỷ tỷ vẫn còn đang hận sao, nhưng ta đoán. . . . . Bọn họ tới kịp." Tinh Thần cười khẽ.

Ba Thần đợi, chính là thời cơ.

Dưới Sơn Hải đại vực, vị Đại tư quyền Đại Vu tộc đâm sau lưng Cửu Lê, nhất thống Huyền Thiên năm đó, gã đợi chính là hứa hẹn bên trong thời gian.

Bây giờ, đám Thần cũng chờ đến, trận kịch lớn kéo dài vô số năm này, cũng trong nháy mắt kéo ra. Lộ ra vũ đài.

Hí pháp cũng đã bắt đầu.

Mà ở trong góc che lấp của màn sân khấu này, một phương người chơi cờ khác, hoặc là nói, là người chơi cờ tất nhiên muốn xuất hiện, Nhị Ngưu và Hứa Thanh cũng đang hạ cờ.

Chỉ là, tu6ng hi pháp này, là sân nhà của ba vị Thần cùng Đại tư quyền, bọn họ không đi quấy nhiễu thời cơ, cũng tự nhiên sẽ không chờ đợi ai khi thời cơ đến.

Cho nên.....

Vũ đài, là ở chỗ đó.

Hí pháp, cũng ở đó.

Có thể còn kịp xem hí khúc hay không, có theo kịp tuồng vui này hay không, có thể thật sự lên được vũ đài, kịp thời cầm được một phần quyền kia hay không. .... . tất cả nghe theo thiên mệnh.

"Thiên mệnh tính cái rắm chói"

Trong thế giới một mảnh màu đỏ sậm, bầu trời đang sụp xuống.

Trên huyết hải, Nhị Ngưu ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, toàn thân tràn ra lam mang rực rỡ, từ vị trí ngực đang có từng cánh tay dữ tợn màu lam duỗi ra từ trong, muốn chống đỡ mảnh trời này.

Những cánh tay này hóa thành một trụ băng cực lớn, không ngừng dung nhập để bổ sung, lại hiện lên vô tận từ bên trong ngực Nhị Ngưu.

Như tre già măng mọc.

Vì vậy băng trụ càng lúc càng lớn, càng dần càng cao, chống đỡ trời, vả lại lan tràn rất nhanh, như muốn đóng băng cả bâu trời này.

Càng có vô số nhuyễn trùng màu lam tung bay trên thân thể y, lan tràn huyết hải, nhanh chóng phun ra nuốt vào, dường như muốn nuốt toàn bộ huyết hải vào, khiến cho nó khô héo.

Nhưng hình như sự sụp đổ của phiến thế giới đã trở thành sự thật không thể thay đổi, cho nên rất nhanh, bầu trời hạ xuống, biển khơi cuồng thét.

Băng trụ đứt gấy, nhuyễn trùng phá toái.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, băng trụ lại lần nữa xuất hiện, càng nhiều nhuyễn trùng hơn nữa lan tràn ra.

Người chống trời, phương xưng tổ.

Người phủ biển, phương xưng chủ.

Khởi động máu thịt, nghịch chuyển thi huyết, là có thể nhập chủ thi thể Tiên Đế này.
Bình Luận (0)
Comment