Chương 2060: Tu sĩ Thánh địa (2)
Chương 2060: Tu sĩ Thánh địa (2)Chương 2060: Tu sĩ Thánh địa (2)
Chương 2060: Tu sĩ Thánh địa (2)
Mắt thấy hai nữ tử bộc phát xung đột, thanh niên nọ nhíu mày nhìn Nguyệt Đông, lạnh giọng mở miệng.
"Nguyệt Đông đạo hữu, lần này phủ xuống chính là nhiều Thánh địa liên hợp, mà chúng ta tới đây phải chấp hành mệnh lệnh của Thánh chủ tộc ta, cùng với người Thánh địa khác phủ xuống khu vực khác biệt, bố trí tiết điểm tiếp dẫn, ngươi khơi mào thị phi như vậy chẳng lẽ tồn tại dị tâm gì!"
"Chớ nên trách Phong mỗ không cảnh cáo ngươi trước, nếu như tiếp theo trên đường ngươi còn có hành vi như vậy, nói không chừng ta cùng với Lan Dao đạo hữu sẽ bắt giữ ngươi trước."
Giọng nói vừa ra âm hàn lan tràn, hóa thành từng cây tiểu kỳ hư ảo bốn phía, dẫn động thiên địa biến sắc, nghiễm nhiên là dấu hiệu hình thành thần thông cấm chế. Ma Lan Dao nở nụ cười, giơ tay trảo vào hư không một cái, một mảnh cát bảy màu lăng không hiện ra, hóa thành vòng xoáy vờn quanh bầu trời nơi đây.
Khí thế ảnh hướng đến vạn trượng, giống như tùy thời có thể trút xuống.
Mắt thấy bị hai người khóa chặt như vậy, ánh mắt Nguyệt Đông nheo lại nhàn nhạt mở miệng.
"Nếu như đạo bất đồng, vậy riêng phần mình chấp hành mệnh lệnh Thánh chủ là được, phần của ta thì ta tự đi hoàn thành.”
Nói xong thân thể Nguyệt Đông mơ hồ, nháy mắt tiếp theo xuất hiện ở xa xa, lúc sau lập lòe biến mất không thấy gì nữa.
Mắt nhìn Nguyệt Đông rời đi, thanh niên họ Phong và Lan Dao nhìn nhau.
"Nàng cũng là thức thời chủ động rời khỏi, cũng giảm đi một phen công phu của ta, nếu không lấy tính cách của nàng nhất định sẽ gây thêm nhiều trở ngại đối với chuyện kế tiếp của ta." Thanh niên họ Phong cười lạnh.
"Phong đạo hữu, ta đã phối hợp ngươi bức Nguyệt Đông đi, chuyện ngươi nói cùng ta trước khi đến nếu là giả, tiểu nữ chính là mặc kệ đấy.' Lan Dao ngọt ngào cười với thanh niên họ Phong.
Nhưng trong mắt lại tràn đầy lạnh lùng.
"Ngươi có thể yên tâm, nếu không phải biết được bí ẩn này ở trên một bộ sách cổ gia truyền, ta cũng sẽ không chủ động gia nhập nhiệm vụ Thánh chủ lần này, dẫu sao nơi đây có Thần Linh."
Thanh niên họ Phong ngẩng đầu, lần nữa nhìn Tàn Diện Thần Linh, sau đó lại nhìn nữ tử trước mặt.
"Huống hồ ta cũng cho ngươi xem chứng cứ, mặt khác lấy địa vị của đạo lữ ngươi ở Thánh địa tộc ta, ta cũng không dám lừa gạt ngươi."
Lan Dao vẫn cười như cũ, nghe vậy nhẹ gật đầu.
"Tốt rồi, chúng ta nhanh chóng xuất phát, lúc trước ta đã thông đã qua thú vật hỗn tạp nơi đây biết được bộ phận tin tức bên ngoài, biết được chung quanh đây có một số tộc quần hạ nhân, mà sự kiện chúng ta muốn làm nếu huyết tế sẽ thuận lợi hơn.”
Nói đến đây trong mắt thanh niên họ Phong lộ ra một tia chờ mong, cất bước đi thẳng về phía trước, sau vài bước gã bỗng nhiên quay lại, ánh mắt lóe lên một cái.
"Đúng rồi, nếu như Nguyệt Đông nọ bí mật đi theo, cản trở hành động của chúng ta, Lan Dao đạo hữu biết nên làm như thế nào chứt"
"Ta tự sẽ xử lý."
Lan Dao cười một cái, bước chân khẽ động, thân ảnh hai người rất nhanh tan biến.
Cùng lúc đó trên trăm khu vực trong đại lục Vọng Cổ, tương tự có thiên thạch riêng phân mình hạ xuống, bên trong đều có số lượng tu sĩ không đồng đều đi ra, trước tiên phân tán để lần lượt đi hoàn thành mệnh lệnh tương ứng Thánh địa của mình.
Đương nhiên trong đó cũng tồn tại người có tâm tư khác, nhưng mà mặc kệ như thế nào, hoàn thành mệnh lệnh Thánh địa riêng phần mình, bố trí điểm tiếp dẫn, khiến cho hành động tương lai thuận lợi, là việc bọn họ nhất định phải hoàn thành.
Dẫu sao việc đó có liên quan tới bọn họ có thể rời đi hay không. ..
Thần cấm, chính là chỉ có thể tiến vào mà không thể ral
Nhưng hiển nhiên có can đảm đến tất nhiên là có chỗ dựa.
Thậm chí là không chừng cũng có một chút tộc quần đã sớm biết được những chuyện này, bí mật đưa ra tương trợ.
Tóm lại theo trên trăm thiên thạch giống như quân tiền trạm hạ xuống, mạch nước ngầm của toàn bộ đại lục Vọng Cổ cũng bắt đầu dũng động. .... Nhưng mà hiện giờ những mạch nước ngầm đó, không hề ảnh hưởng đến Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc tổ chức buổi lễ long trọng trong Thần Sơn.
Theo từng trận tiếng nổ vang vọng, theo vô số điềm lành nở rộ trên màn trời, Thần Sơn đột nhiên lập lòe tia sáng, có tiếng chuông truyền ra, có tiếng hoan hô sôi trào từ bát phương, đại điển chính thức bắt đầu.
Ba vị Đại tư quyền trôi lơ lửng ở trước tượng ba Thần trên Thần Sơn, tràn ra uy áp mênh mông, bọn họ lưng tựa tượng Thần, phía trước rõ ràng là trùng trùng điệp điệp tộc nhân Viêm Nguyệt.
Những tộc nhân chia làm ba phương, lấy tu vi cùng thân phận liệt vị của mình, có những Vương hầu, cường giả như mây, từ đó có thể thấy được nội tình của Viêm Nguyệt ở Vọng Cổ đáng sợ thế nào.
Về phần đám người bên ngoài lại càng nhiều, tất cả cao tâng cùng với hạch tâm tộc quần phụ thuộc, toàn bộ long trọng đi đến, toàn bộ các phương hội tụ hình thành khí thế, khiến cho thiên địa biến sắc, gió giục mây vần.
Chỗ xa hơn thì là tu sĩ vây xem, bọn họ không có tư cách tiến tới quá gần, nhưng có thể đứng xa xa nhìn đại điển, cũng đều có riêng cảm giác chuyến đi này không tệ.
Đây là đại điển của Viêm Nguyệt, không có nghi thức phức tạp gì, cũng không có cung phụng xa hoa nào, tất cả đều là hình thức nguyên thủy mà lại bá đạo.
Giờ phút này trước có Thần quan truyền bá văn sớ tụng bái Thần Linh, sau có Tuyên quan đại biểu vương quyền, tuyên đọc ý chỉ của Tư quyền, ngôn từ động viên vang vọng thiên địa.
Mà Hứa Thanh cùng đội trưởng bây giờ cải biến tướng mạo, giấu ở trong những tu sĩ vây xem, đứng từ xa nhìn buổi lễ long trọng, vừa nghe ý chỉ của Tư quyền vừa truyên âm với nhau. "Tiểu Thanh ngươi nghĩ kỹ chưa?"
"Ừm, bất luận như thế nào cũng phải cam được Đại Huyền Thiên." Trong mắt Hứa Thanh lộ ra ánh sáng, bình tĩnh trả lời.
Trên đường đến trong lòng của hắn đã có phương án, bây giờ đang muốn bay ra, nhưng vào lúc này Tuyên quan thông báo ý chỉ của Tư quyền bỗng biến đổi lời nói.
"Tiếp theo chính là phân thuộc về đại săn bắn Huyền Thiên lần này!"
"Khâu săn bắn thứ nhất Bàn Sơn, nhân tộc Hứa Thanh, đệ nhất!"
"Khâu săn bắn thứ hai Sơn Hải, nhân tộc Hứa Thanh, đệ nhất!"
"Khâu săn bắn thứ ba Thần Vực, nhân tộc Hứa Thanh, đệ nhất!"
"Thông qua Thượng Thần nhận thức, ban thưởng danh xưng Đại Huyền Thiên!"
"Hứa Thanh, còn không lên trên đài gặp mặt ba vị Tư quyền của tộc tai" Lời này vừa ra, bát phương xôn xao, tuy rằng tất cả mọi người đều biết chuyện của khâu thứ nhất cùng khâu thứ hai, nhưng việc trong Thân Vực không phải người nào cũng đều biết được.
Vì vậy nghe thấy như thế tất nhiên sẽ vang động.
Hứa Thanh trừng mắt nhìn.
"Xem ra cây trâm của ngươi có tác dụng không nhỏ."
Đội trưởng cười hắc hắc.