Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1879 - Chương 2061: Viêm Nguyệt Đại Huyền Thiên! (1)

Chương 2061: Viêm Nguyệt Đại Huyền Thiên! (1) Chương 2061: Viêm Nguyệt Đại Huyền Thiên! (1)Chương 2061: Viêm Nguyệt Đại Huyền Thiên! (1)

Chương 2061: Viêm Nguyệt Đại Huyền Thiên! (1)

Đội trưởng nhìn như đang cười, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn nổi lên một chút cảm giác ê ẩm.

"Nhìn Tinh Viêm thượng thần người ta xem, đây mới gọi là tình yêu chứ.”

Đội trưởng cảm khái, nghĩ tới mình truy câu Nguyệt Viêm thượng thần cả đời, phí hết sức chín trâu hai hổ điên cuồng theo đuổi.

Hao hết tâm thần, nhiều lần bỏ ra đại giới cực lớn, không biết đưa bao nhiêu lễ vật, bố trí bao nhiêu màn phong hoa tuyết nguyệt, nịnh nọt bao nhiêu phen, cuối cùng dựa vào độ dày của da mặt mới khiến nàng cảm động, đạt được ước muốn.

Bây giờ nghĩ lại một chút thôi cũng cảm thấy thật là gian khổ.

Nhưng hình như Hứa Thanh từ đầu tới đuôi không làm gì cả. . . "Chẳng lẽ đối với nữ Thần mà nói, các nàng không thích chủ động, nhưng lại không thể thật sự không chủ động, các nàng không thích có mục đích, nhưng lại không thể thật sự không có mục đích."

"Nói ngắn gọn là các nàng không thích người vô cùng để ý các nàng, nhưng lại không thể thật sự không một chút quan tâm tới các nàng?”

"Từ khai thiên tích địa đến nay, nữ nhân là giống loài khó hiểu nhất, theo đuổi nữ nhân cũng được xếp và môn học gian khó hàng đầu vì rất dễ khiến người ta đầu hàng, càng không cần bàn đến trường hợp là nữ Thần. Chẳng nhẽ hôm nay Ngưu Ngưu ta đã được khai sáng Saol

Toàn thân đội trưởng bỗng chấn động, hình như mơ hồ hiểu rõ cái gì.

Trong mắt Hứa Thanh có tinh mang, hắn không chú ý tới vẻ mặt đội trưởng, cũng không biết giờ phút này đội trưởng đang cảm ngộ đại đạo. Toàn bộ lực chú ý của hắn đều tập trung tới ba vị Tư quyền trên màn trời, hắn vốn ôm tâm lý nhất định phải đạt được được danh xưng Đại Huyền Thiên, trên đường cũng đã làm rất nhiều chuẩn bị nhằm vào các dạng trở ngại sẽ xuất hiện.

Nhưng hôm nay hết thảy lại thuận lợi như vậy.

Hứa Thanh không khỏi chân chờ, mà các phương án hắn chuẩn bị trên đường tự nhiên cũng không còn cần thiết sử dụng nữa.

Chỉ là thuận lợi đến thế, khiến cho Hứa Thanh cảm giác có chút không chân thực.

Dau sao từ nhỏ đến lớn hắn cũng không có mấy lần làm việc không gặp bất luận khó khăn trắc trở, nước chảy thành sông nào.

Nhất là sau khi bái nhập Thất Huyết Đồng và quen biết đại sư huynh. .... hầu như làm bất cứ chuyện gì cũng đều là cửu tử nhất sinh, đều phải trả giá.

Việc đó khiến cho Hứa Thanh đã quen thuộc với khó khăn cùng trở ngại, giống như nếu không mạo hiểm và liều mạng sẽ không thể nào đạt được chỗ tốt.

Cho nên trước mắt gặp phải việc thuận lợi như thế, đáy lòng của hắn không khỏi dâng lên một chút bất an khó hiểu.

Chú ý tới vẻ mặt của Hứa Thanh, đội trưởng vừa mới cảm ngộ đại đạo tự nhiên đoán được suy nghĩ của hắn, vì vậy trừng mắt nhìn, cơn ghen ty cũng bởi vậy thiếu đi rất nhiều.

Bị đắc ý bổ sung.

Y thâm nghĩ dưới sự dẫn dắt của mình, rốt cuộc đã bồi dưỡng tiểu sư đệ hình thành phản ứng bản năng tốt đẹp như thế.

"Tiểu sư đệ, ta rất vui mừng, ngươi phải biết rõ đời tu sĩ chúng ta làm sao có thể chấp nhận việc ăn xin, hừ hừ, thứ chúng ta muốn nhất định phải dựa vào hai tay cam được, dựa vào chúng ta liều mạng thu hoạch, tự đoạt được."

"Như vậy mới ngọt!" Thần sắc đội trưởng ngạo nghễ truyền âm.

"Nếu ta là ngươi sẽ cự tuyệt ngay tại chỗ, tiếp theo dựa vào phương án chúng ta đã chuẩn bị tự cầm lấy!"

"Nếu không ngồi mát ăn bát vàng là không ngọt chút nao.

Đội trưởng giật dây.

Hứa Thanh liếc mắt nhìn đội trưởng, nhìn ra tâm tư của đội trưởng, nhàn nhạt mở miệng.

"Tuy rằng không ngọt... nhưng mà thơm ngon.”

Đội trưởng trừng mắt vừa muốn đáp lại.

Đúng lúc này Tuyên quan tuyên đọc ý chỉ Viêm Nguyệt đứng lơ lửng ở không trung phía trước ba Đại tư quyền lần nữa truyền ra giọng nói, lại nhắc nhở.

"Hứa Thanh, còn không tới trên đài, gặp mặt ba vị Tư quyền của tộc tai"

Lời kêu gọi lần thứ hai tản ra trong thiên địa, ở bốn phía quanh Thần Sơn, Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc cùng với toàn bộ tộc quần phụ thuộc cũng đều có chỗ hòa hoãn từ trong rung động lúc trước, nhao nhao ngóng nhìn màn trời.

Tình hình như thế, trong mắt Hứa Thanh lộ ra quyết đoán không chút chần chờ, thân thể nhoáng một cái xông lên bầu trời, trong chốc lát hóa thành cầu vồng bay thẳng đến không trung, nhanh chóng bay tới chỗ Tuyên quan.

Thân ảnh hắn xuất hiện lập tức khiến vạn chúng chú mục, vô số ánh mắt và thân niệm từ bát phương lập tức hội tụ, trong những ánh mắt này có phức tạp và chấn động, cũng có ngạc nhiên cùng địch ý hoặc hâm mộ.

Ẩn chứa đủ loại sắc thái, nội tâm càng có gợn sóng lên xuống kịch liệt.

Đại hoàng tử nhân tộc cũng ở trong đó, giờ phút này thân sắc và tâm tình kích động tột cùng, thân là đại biểu của sứ đoàn nhân tộc gã tự nhiên phải ở đây chứng kiến buổi lễ đại săn bắn long trọng của Viêm Nguyệt.

Mà lúc trước sau khi gã thất bại ở khâu thứ hai, cũng không tham gia khâu Thần Vực thứ ba, trong lòng cũng đã đặt toàn bộ hy vọng vào Hứa Thanh.

Mặc dù cảm thấy khả năng không lớn nhưng cũng có chờ mong, bây giờ mắt thấy tất cả trở thành chân thật, nội tâm của gã phấn khởi vô cùng.

Bởi vì là từ xưa đến nay mặc dù đã có ngoại tộc đạt được danh xưng Huyền Thiên của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, nhung. . . . . Số lượng danh xưng Đại Huyên Thiên lại rất thưa thớt và chưa bao giờ rơi vào trong tay ngoại tộc.

Đây dù sao cũng là một trong vinh quang chí cao, mà tất cả tộc nhân Viêm Nguyệt Huyền Thiên có khả năng thu được.

Giờ phút này dưới vô số ánh mắt hội tụ, thân ảnh giống như cầu vồng của Hứa Thanh đã tới phía trước vị Tuyên quan nọ, khẽ gật đầu với đối phương.

Trong mắt Tuyên quan có kỳ mang, đánh giá Hứa Thanh vài lần sau đó mới nghiêng người.

Hứa Thanh hít sâu, thông qua buổi lễ long trọng hắn coi như đã trực diện thấy được sự đáng sợ của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, ba Thần thì cũng đành, nhưng bên trong tộc nhân của bọn họ không nói cường giả như mây nhưng số lượng thật sự là quá kinh người.

Khó trách có thể trấn áp các tộc, khinh thường Vọng Cổ.

Nhất là bây giờ hắn cũng không biết xuất hiện ở đây đã phải là toàn bộ thực lực của Viêm Nguyệt hay chưa. . . . . Nhưng nghĩ đến lịch sử trong ghi chép nhân tộc sau khi Huyền U Cổ Hoàng rời đi vốn cũng không yếu, nhưng vẫn bị Viêm Nguyệt tộc đánh bại.

Từ đó có thể thấy được khả năng đại khái bây giờ, biểu hiện ra ở nơi đây cũng không phải toàn bộ.

Mặc dù ba Thần đã tiêu hao rất nhiều trong Thân Vực để tấn chức Vô Hạ, nhưng Hứa Thanh cảm thấy bọn họ nhất định vẫn còn nội tình.

Nhưng mà bây giờ không phải là thời điểm suy tư, thân sắc Hứa Thanh nghiêm nghị, nhìn về phía trước bức tượng của ba Thân ở phía xa xa, ba vị Đại tư quyền Viêm Nguyệt Huyền Thiên đang ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, chắp tay cúi đầu.

"Hứa Thanh, bái kiến ba vị Tư quyền."

Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment