Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1880 - Chương 2062: Viêm Nguyệt Đại Huyền Thiên! (2)

Chương 2062: Viêm Nguyệt Đại Huyền Thiên! (2) Chương 2062: Viêm Nguyệt Đại Huyền Thiên! (2)Chương 2062: Viêm Nguyệt Đại Huyền Thiên! (2)

Chương 2062: Viêm Nguyệt Đại Huyên Thiên! (2)

Ba vị Đại tư quyền nắm giữ vương quyên đỉnh phong của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, vị đầu tiên là lão giả, vị thứ hai là trung niên, vị thứ ba là thiếu niên.

Họ đêu mặc Đế bào tràn đầy uy nghiêm.

Trong đó lão giả dáng người khôi ngô như núi, toàn thân tràn ra uy áp đáng sợ giống như ẩn chứa sức mạnh vô tận.

Trên trán toát ra vẻ kiên nghị cùng dũng cảm quả quyết, dường như hết thảy khó khăn đều không thể dao động quyết tâm của lão, ánh mắt thâm sâu mà lợi hại, giống như có thể nhìn thấu nhân tâm, thấy rõ thế sự.

Về phần Đại tư quyền trung niên lại phong cách tao nhã, như là gió xuân phất vào mặt, khuôn mặt nhu hòa và trong mắt tràn đầy ánh sáng trí tuệ. Ánh mắt ôn hòa như nắng ấm chiếu sáng đại địa, khiến người ta cảm thấy vô cùng ấm áp và thân thiết.

Đại tư quyền thiếu niên cuối cùng lại không giống hai vị trước, gã ngồi ở đó, bộ dáng rõ ràng còn trẻ nhưng vẻ mặt lại khí phách uy vũ như là mãnh hổ hạ sơn, khí thế mạnh mẽ dường như có thể chấn động thiên địa.

Hai mắt lợi hại như đao khiến người ta nhìn qua đã thấy khiếp sợ.

Giờ phút này ba vị Đại tư quyền khí chất riêng phần mình khác biệt, sau khi Hứa Thanh cúi đầu thì họ cũng nhìn sang.

Ánh mắt họ vừa nhìn đến, tâm thần Hứa Thanh chấn động.

Hắn cảm nhận được ánh mắt của ba vị Đại tư quyền như kiếm, ẩn chứa lực xuyên thấu kinh người, giống như muốn nhìn thấu toàn bộ hắn từ trong trong ra ngoài.

Nhưng vào lúc này bốn đạo Thần quyền trên khư thổ trong cơ thể hắn lập lòe, trên trăm đạo Thần quyền hư ảo cũng bốc lên.

Tựa như cảm nhận được mạo phạm nên riêng phân mình bộc phát, hình thành lực lượng cản trở càng không để cho chấn động xâm phạm tràn ra phía ngoài.

Thần sắc của ba vị Đại tư quyền lập tức hơi động, ánh mắt cũng theo đó tối sầm lại, không thể nhìn thấy hư thật của Hứa Thanh.

Cùng lúc đó bên trong đám người chung quanh cũng truyền đến một chút tiếng kêu nhẹ.

Người truyền ra âm thanh không chỉ là vương hầu dưới trướng ba Đại tư quyền.

Nếu chỉ vẻn vẹn là như thế thì cũng đành, dưới Thần quyên lập lòe, Cửu Lê trong cơ thể Hứa Thanh tản ra ngoài thân thể, hóa thành chín đầu, gầm thét về các phương.

Khí thế hạo hãn, âm thanh đỉnh tai nhức óc như thiên lôi nổ vang.

Sau đó lại hóa thành đèn lông chậm rãi xoay tròn.

Khí tức Tổ Vu theo đó dựng lên.

Phía dưới, lực lượng huyết mạch trong cơ thể tu sĩ bổn tộc Viêm Nguyệt đều xuất hiện trình độ gợn sóng không giống nhau.

Bất kể tu vi gì, từ tu sĩ tầm thường tới Tư quyền, đều không ngoài dự tính bị dẫn động.

Chúng tu sĩ biến sắc, những vương hâu cũng đều ngưng thần, Tuyên quan trên không trung cách Hứa Thanh gần nhất thậm chí cũng không thể tự động điều khiển hô hấp trở lên dồn dập, hai mắt nhìn về phía Hứa Thanh cũng đổi từ kỳ dị thành ngạc nhiên.

Tuy rằng sau khi Hứa Thanh hoàn thành khâu thứ hai đã từng có việc cùng loại phát sinh, nhưng so sánh cùng bây giờ khác biệt như là thiên địa vậy.

Lúc đó chỉ khiến huyết mạch người ta có chỗ đồng cảm, mà bây gio. . . . . Là huyết mạch bốc lên, khiến cho toàn tộc gợn sóng!

Đây dĩ nhiên là bởi vì Tổ Vu bên trong Vu Tàng thứ năm hóa Thiên Đạo, vả lại tu vi Hứa Thanh đột phá Linh Tàng bước vào Quy Hư.

"Cửu Lê...

Trong mắt ba vị Đại tư quyền đều có một vòng phức tạp, hiển nhiên đều có phần biết được đối với hành vi của vị Đại tư quyền nhất thống tộc quần năm đó, thậm chí khả năng cũng hiểu rõ giao dịch của vị ấy cùng với Thần Linh.

Cho nên bây giờ nhìn qua Hứa Thanh trong lòng bọn họ đều có suy nghĩ riêng, nhưng đều không nói chuyện mà chỉ khẽ gật đầu.

Mắt thấy ba vị Đại tư quyền ngâm đồng ý, Tuyên quan đứng trước người Hứa Thanh lập tức mở miệng.

"Trao cho nhân tộc Hứa Thanh danh xưng Đại Huyền Thiên Viêm Nguyệt, chiêu cáo Vọng Cổ, vạn tộc đều biết!"

"Ban thưởng Đại Huyền Thiên Giáp, thiên địa không tổn thương!"

"Cấp đất phong chín quận để bồi dưỡng!"

"Ban thưởng Thị Linh Nhận để tăng phong!"

"Ban thưởng chúc phúc của Tinh Thần, Thần Điện Soái!"

"Ban thưởng Huyền Thánh Lệnh, địa vị như vương hầu, hưởng quyên Viêm Nguyệt, tộc phụ thuộc gặp phải quỳ, vạn tộc gặp phải không dám không theo!"

Giọng nói một câu cao hơn một câu, liên tiếp ban thưởng khiến cho toàn bộ tu sĩ nơi đây nhao nhao vang động.

Thật sự là những thứ ban thưởng này vô cùng tôn quý.

Đại Huyền Thiên Giáp, có thể nói Chí Bảo phòng hộ, mặc dù không thật sự thiên địa không tổn thương, nhưng sau khi mặc vào thì Uẩn Thần bình thường cũng khó thể phá vỡ.

Đất phong chín quận càng là có thể xem cỡ nửa vực.

Còn có Thị Linh Nhận càng là kinh người, sát thương mạnh khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật.

Lại càng không cần phải nói chúc phúc của Tinh Thân, Thần Điện Soái, thân phận bực đó có thể nói là Thần ân mênh mông.

Về phân Huyền Thánh Lệnh đồng vị cùng vương hầu sau cùng, có thể giúp cho Hứa Thanh lúc ở bên ngoài tộc cũng có địa vị siêu phàm.

Những thứ ban thưởng này coi như là Hứa Thanh cũng cảm thấy tâm thần chấn động, trong mắt lộ ra một chút phức tạp.

Hắn tự nhiên hiểu đây là bởi vì Tinh Viêm thượng thần.

Chỉ là hắn cũng không biết tại sao sau lần đầu tiên Tinh Viêm thượng thần nhìn thấy mình đến bây giờ, nàng vẫn thủy chung tương trợ cùng bỏ ra cho hắn.

Về phần nguyên dương mà nàng nói, tất nhiên là Hứa Thanh không tin.

Chính là không biết đến cùng ẩn chứa dạng nhân quả thế nào, tình hình thực tế ra sao.

Mà trong lúc đáy lòng của hắn cảm thấy phức tạp, một giọng nói lành lạnh đột nhiên truyền ra từ bên trong tộc quân Viêm Nguyệt Huyền Thiên phía dưới.

"Xin Tư quyền cho phép, thách thức Đại Huyền Thiên Hứa Thanh!"

Giọng nói vừa ra, một thân ảnh bỗng nhiên bay ra từ bên trong tộc nhân Viêm Nguyệt, đứng giữa không trung.

Toàn thân áo bào như hỏa diễm, tóc dài như đạo tắc biến thành.

Dung nhan mặc dù không phải hoàn mỹ không tỳ vết, nhưng có thể nói là tuyệt thế.

Bên trong thân hình thon dài có khí tức hùng hậu đáng sợ bộc phát, mà trên bờ vai phía bên phải có ngọn lửa màu trắng thiêu đốt, trong ngọn lửa thình lình tôn tại một tòa Đại Thế Giới mênh mông kinh người.

Chính là Viêm Huyền Tử.

Ánh mắt của gã sáng ngời, ẩn chứa chiến ý mênh mông nhìn vê phía Hứa Thanh.

"Không biết Đại Huyền Thiên Hứa Thanh có dám tiếp chiến?"

Giọng nói như lưỡi dao sắc bén, kiếm lạnh chĩa bát phương.

Giờ khắc này toàn bộ tu sĩ Viêm Nguyệt nhao nhao ngưng thần, trong mắt tất cả tộc quân phụ thuộc đều lộ ra tỉnh mang, tu sĩ vây xem ở bát phương cũng đều liếc mắt.

Ba vị Đại tư quyền như có điều suy nghĩ, ngay cả Thần Sơn cũng nổi lên kim quang.
Bình Luận (0)
Comment