Chương 2073: Thanh Ngưu đạp Phong (1)
Chương 2073: Thanh Ngưu đạp Phong (1)Chương 2073: Thanh Ngưu đạp Phong (1)
Chuong 2073: Thanh Nguu dap Phong (1)
Huyết vụ bốc lên, liên miên không dưới ngàn dặm trên bâu trời, bên trong tia chớp ẩn hiện, chung quanh điện quang như bầy rắn nhảy múa cuồng loạn.
Càng có tiếng sấm ầm ầm tựa như Thiên Đạo gam thét, rung chuyển can khôn.
Dưới huyết vụ, đại địa cũng bị đè nén, núi đá bốn phía đều rung chấn, cuối cùng bị dẫn dắt thành đàn dựng lên trên không.
Dường như trong mây mù tồn tại hung nghiệt kinh thế, đang dùng cách tiếp dẫn không thể miêu tả, đi vào giữa chúng sinh vạn vật.
Coi như là Hứa Thanh và Nhị Ngưu đứng trên núi, cũng bị lực lượng của huyết vụ ảnh hưởng phải lay động.
Một màn vô cùng chấn nhiếp tâm thân. Mà bây giờ một nam một nữ di ra từ trong huyết vụ càng như là chủ nhân của thiên địa, khí thế hiển thị rõ, khí tức trên thân phô thiên cái địa, kinh khủng dị thường.
Nam cao lớn như núi, cảm giác áp bách mãnh liệt, khuôn mặt khôi ngô lộ ra kiên nghị cùng lạnh lùng, hai mắt thâm sâu lập lòe tia sáng lãnh khốc và tàn nhẫn.
Nữ như tiên xinh đẹp tuyệt trần, tóc dài tung bay theo gió, lưng như cành liễu hết sức nhỏ, làm nổi bật đường cong và dáng người, đủ để cho mọi người liếc mắt nhìn đều sẽ nhịn không được nẩy sinh dục vọng.
Hai bọn họ không phải nhân tộc, mặc dù cũng tuyệt mỹ phi phàm nhưng trên lưng đều có cánh, giữa lông mày mọc con mắt thứ ba.
Quân áo cũng giống như đúc, đều là huyền bào thêu tơ vàng, trong đó tơ vàng lập lòe biến ảo bên ngoài, những nơi phất qua không gian bốn phía bị xé rách từng đạo khe hở rất nhỏ, nhìn thấy mà giật mình!
Chính là thanh niên họ Phong cùng đồng bạn Lan Dao.
Sau khi hai người xuất hiện thì Lan Dao cười nhạt, quét mắt nhìn Hứa Thanh và Nhị Ngưu phía dưới.
Nhưng mà lúc đảo mắt qua lại nhìn tới trên người Hứa Thanh nhiều lần.
Về phần thanh niên họ Phong thần sắc bình tĩnh, từ trên cao nhìn xuống, nhàn nhạt mở miệng.
"Đám cọng rơm miếng rác các ngươi không chạy hả?"
Sắc mặt Hứa Thanh và Nhị Ngưu âm trầm, nhưng trong lòng không hề có gợn sóng mà bị nông đậm chiến ý nhồi vào.
Nếu như đối phương đã đuổi theo không tha, dù là hai bên chưa từng gặp nhau, vả lại cũng không có cừu hận gì, nhưng. .. . đối phương đã nổi sát ý như thế, vậy thì cần phải phản chết Hai người cũng sẽ không bởi vậy mà sinh ra nghỉ ngờ, dẫu sao đây là một thời đại tàn khốc, một thế giới mà ra tay không giới hạn trong việc có cừu hận hay mâu thuẫn.
Đối phương huyết tế trong phiến khu vực này, bọn họ lại đi vào trong, đây hiển nhiên chính là lý do đối phương muốn giết người.
Mà thái độ của đối phương kiêu ngạo như vậy, phương thức đối đãi của Hứa Thanh cũng là không nói một lời, tính cách của hắn chính là như thế, sẽ không thèm đi tranh giành miệng lưỡi, toàn bộ hành động của hắn đều lấy giết chết là chủ yếu.
Giờ phút này đảo mắt nhìn qua hai vị dị tộc trên không trung, phán đoán tộc quân của bọn họ đồng thời cũng đang đánh giá và tìm kiếm chỗ yếu ớt trên người đối phương, mà nhìn nhiều nhất chính là cổ.
Nhưng mà đội trưởng thì làm sao có thể để thua thiệt trên phương diện miệng lưỡi cơ chứ, vì vậy trêu chọc cười một tiếng.
"Hai con gà con mọc lông, thật sự cho mình là người chim non có lông rồi hả? Gà con ba mắt, nói chuyện cùng gia gia cho thật tốt!"
Lời đội trưởng vừa ra, Lan Dao giữa không trung nhăn đôi mi thanh tú lại, ánh mắt lạnh hơn, thanh niên họ Phong thì sắc mặt trâm xuống, bỗng nhiên nhìn bốn phía quanh Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu.
"Thì ra đã tiến hành bố trí ở chỗ này, còn có một chút cấm chế thô lậu, bảo sao dám lưu lại ở đây, còn dùng ngôn ngữ để nói kích bổn tọa."
Thanh niên họ Phong nhàn nhạt mở miệng.
"Nhưng mà chỉ là Quy Hư, cho dù có chút thủ đoạn cũng vẫn là ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất rộng."
Thanh niên họ Phong vừa nói vừa cất bước đi đến chỗ Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu.
Một bước hạ xuống, huyết vụ trên bầu trời nổ vang, trâm xuống phía dưới, mà đại địa càng rung động lắc lư mãnh liệt, những núi đá trôi nổi đồng loạt vỡ vụn, uy áp kinh khủng ngập trời.
Trong khoảng thời gian ngắn, bát phương giống như bị giam cầm, hết thảy quy tắc và pháp tắc lập tức đã có ý chí.
Đó là ý chí của thanh niên họ Phong.
Ý chí rơi vào trên Hứa Thanh cùng đội trưởng, hai người đều biến sắc và vận hành tu vi, bày ra bộ dáng toàn lực đối kháng.
Thần sắc thanh niên họ Phong lạnh lùng, bước chân không hề dừng lại, sau bước thứ hai, bầu trời rặc rặc một tiếng dường như muốn vỡ vụn, đại địa càng là cuộn mình.
Tòa núi chỗ Hứa Thanh và Nhị Ngưu không cách nào thừa nhận, trực tiếp sụp xuống.
Đá vụn bay lên trên không, thanh niên họ Phong giơ tay phải lên nhấn xuống phía dưới một cái.
Một cỗ lực lượng áp bách cực lớn lập tức hội tụ từ chung quanh, đè ép hết thảy, lấy thế cuông phong quét lá rụng ập đến, như muốn toái diệt tất cả.
Những núi đá thấp tan vỡ lập tức trở thành tro bụi, ngay cả hư không đều bị áp ra cảm giác trùng lặp, phiến khu vực này như một khối vải bị chồng chất tràn đầy nếp uốn, bao phủ Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu.
Tiếng nổ vang truyền ra, thân ảnh Hứa Thanh và Nhị Ngưu dĩ nhiên phá thành mảnh nhỏ, máu thịt tứ tán.
Thần sắc của thanh niên họ Phong không có bất kỳ biến hóa nào, giống như đối với gã mà nói, một kích giết chết hai Quy Hư vốn là việc nhẹ nhàng.
Bây giờ đang muốn ly khai, nhưng trong nháy tiếp theo mắt thần sắc của gã khẽ động, ánh mắt lần nữa nhìn về chỗ ra tay lúc trước. Chớp mắt gã nhìn tới, hư vô bốn phía đột nhiên lập lòe vô số phù văn, số lượng phù văn cực nhiều, trọn vẹn hơn mười vạn.
Chúng nó không phải trống rỗng xuất hiện, mà từ trong núi đá thanh niên họ Phong toái diệt biến thành bụi bặm lóe ra.
Trong chốc lát bao phủ lấy gã.
Chính là cấm chế Hứa Thanh bố trí lúc trước.
Giờ phút này sau khi xuất hiện, hơn mười vạn phù văn cấm chế cấp tốc chớp động ba cái rồi chợt bộc phát.
Tiếng vang ầm ầm điếc tai nhức óc, hơn mười vạn lực lượng cấm chế bỗng nhiên tạo thành phong bạo cực lớn, trực tiếp nuốt thanh niên họ Phong ở bên trong.