Chương 2072: Phong đạo hữu đa nghỉ (2)
Chương 2072: Phong đạo hữu đa nghỉ (2)Chương 2072: Phong đạo hữu đa nghỉ (2)
Chương 2072: Phong đạo hữu da nghỉ (2)
Hứa Thanh đảo mắt qua tòa thành, trâm giọng mở miệng.
"Nếu nhìn như vậy, huyết vụ bên trong Liêu Huyền quận lúc trước cũng được tạo thành bằng cách tương tự."
Đội trưởng gật đầu, sau khi cẩn thận quan sát huyết vụ bỗng nhiên nói một câu.
"Nhưng mà huyết vụ cũng không bị cuốn đi, hiển nhiên tên làm ra sự tình như thế vẫn chưa luyện chế xong... "
"Cũng không liên quan gì với bọn ta, chúng ta vẫn là toàn lực đi về phía trước, trở lại nhân tộc lại nói, chúng ta không cần thiết tham dự chuyện nơi đây."
Đội trưởng nhìn Hứa Thanh.
Hứa Thanh vốn không có lòng đồng cảm đối với dị tộc nên nghe vậy hắn gật đầu, hai người dứt khoát thu hồi Đại Dực, vận hành tu vi trong chốc lát hóa thành hai đạo hư ảnh phóng nhanh về phía trước.
Cùng lúc đó trong khu vực cách nơi đó không quá xa, tên tu sĩ họ Phong và Lan Dao lại huyết tế một chỗ tộc quần bản địa, cũng bước vào hư không.
"Toàn bộ huyết tế đều đã hoàn thành đạt đến yêu cầu, kể từ đó vào chỗ kia sẽ không còn trở ngại."
Thanh niên họ Phong nhìn qua một cây phiên máu trong tay, giờ phút này trong mắt âm trầm cũng hiếm có lộ ra một tia kích động.
"2000 vạn hồn sinh linh bao hàm phàm tục cùng với tu sĩ, lại dẫn dắt huyết hải thi hài, thủ đoạn như thế đặt ở Thánh địa chính là phạm vào cấm ky cực lớn phải bị rút hồn diệt thân, Phong đạo hữu vì thu được vật kia đúng là đã liều mạng."
Lan Dao bên cạnh nhàn nhạt mở miệng. "Hừ, Lan đạo hữu không cần mia mai, ta làm như vậy không chỉ có vì mình, sau khi thu được vật đó thì chỗ tốt của bản thân ngươi cũng tương tự cực lớn.
Huống hồ ở Thánh địa ta đương nhiên không dám làm như thế, nhưng ở đây tất nhiên là khác biệt, mặt khác Lan đạo hữu đừng quên ghi nhớ ước định của ta và ngươi sau khi chuyện thành công, cũng không nên đến lúc đó đổi ý không tuân thủ, nếu không... .
Thanh niên họ Phong nheo mắt lại nhìn Lan Dao.
"Phong đạo hữu đa nghi, nếu như tất cả thật sự như lời ngươi nói, ước hẹn sau đó của ta và ngươi, ta sẽ không đổi ý."
Lan Dao mỉm cười.
Thanh niên họ Phong gật đầu, vừa muốn nói thêm gì nữa, thần sắc bỗng nhiên trầm xuống, ngẩng đầu nhìn phương xa, trong mắt lóe lên hàn mang.
"Lại tới?"
"Mấy ngày trước xuất hiện vốn cho là bọn họ chỉ là đi ngang qua, lựa chọn rời đi cũng là bình thường dễ hiểu, nhưng hôm nay rõ ràng thay đổi một con đường, lần nữa xuất hiện."
"Nhiều lần dò xét như vậy, vả lại lần này rõ ràng không có rời đi, mặc dù có thể là bọn họ thật sự đi ngang qua, nhưng hai kẻ này có the. . . . . có mục đích riêng!"
"Mặt khác, bọn họ đã nhận ra huyết tế, khó bảo toàn sau khi rời đi sẽ không truyền ra ngoài."
Thanh niên họ Phong nhíu mày, tính gã vốn đa nghi, kế hoạch của gã lại vô cùng quan trọng, mắt thấy có người hành động như vậy, trong lòng của gã không khỏi dâng lên đủ loại suy nghĩ.
Sau cùng là sát ý.
"Để bảo đảm không có sơ hở, hai Quy Hư mà thôi, tiêu diệt là được!"
Nghĩ tới đây thanh niên họ Phong nhoáng người một cái, tốc độ lập tức tăng vọt thẳng đến xa xa, Lan Dao cũng lựa chọn đi theo phía sau.
Trong chốc lát thân ảnh hai người bọn họ đã biến mất vô ảnh.
Một ngày sau, bên trong khu vực cách biên giới nhân tộc còn có hai ngày, bầu trời phía trước thân ảnh Hứa Thanh và đội trưởng bay nhanh đột nhiên tối sâm lại, từng đạo sấm sét nổ vang xuất hiện, càng có một cỗ phong bạo động trời lăng không dựng lên ở đó, âm ầm thổi về bát phương.
Một tiếng hừ lạnh cũng theo gió bạo truyền đến.
“Hai vị lưu lại di
Trong lúc nói, trong gió lốc thình lình duỗi ra một bàn tay phong lôi khổng lồ chợt chộp tới hai người Hứa Thanh.
Bàn tay cực lớn che đậy non nửa bầu trời nơi đây, khí thế nghiên nát tất cả, những nơi đi qua tia chớp cuồng vũ chấn động tâm thần.
Hứa Thanh và đội trưởng bỗng nhiên dừng lại, vẻ mặt đại biến riêng phần mình cấp tốc rút lui, nhưng đã chậm.
Bàn tay to một phát hạ xuống trực tiếp bao phủ Hứa Thanh cùng đội trưởng, sau một trảo là hung hăng bóp mạnh.
Oanh một tiếng, Hứa Thanh cùng đội trưởng lập tức tan vỡ.
"Hả?"
Hầu như ngay khi tan vỡ trong gió lốc truyền ra tiếng kinh ngạc, sau đó từ trong đi ra hai người, chính là thanh niên họ Phong cùng Lan Dao.
Nhìn bên trong đại thủ bằng phong lôi lộ ra một chút máu thịt, sắc mặt thanh niên họ Phong âm trâm.
"Khôi lỗi máu thịt không phải chân thân."
"Nhưng mà với chút thủ đoạn ấy thật cho rằng có thể chạy trốn?"
Thanh niên họ Phong hừ lạnh, giơ tay bấm niệm pháp quyết, thân thể nháy mắt mơ hồ, lúc xuất hiện đã ở xa xa tiếp tục truy kích. Cùng lúc đó, một nơi cách chỗ vừa rồi nửa ngày lộ trình, thân sắc của Hứa Thanh và đội trưởng đang bay nhanh riêng phần mình khẽ động.
"Hai cỗ khôi lỗi máu thịt làm lẫn lộn tung tích của ta đã bị diệt, đây là đằng đằng sát khí đối với chúng ta, nơi đây còn cách nhân tộc hai ngày đường, sợ là chúng ta không còn kịp rồi."
Trong mắt đội trưởng lộ ra quang mang âm lãnh.
Hứa Thanh không nói chuyện, ánh mắt quét qua đại địa, nhoáng một cái hạ xuống trên một tòa núi thấp phía dưới, đứng trên đỉnh núi, phất tay tản ra vô số hồn ti dung nhập bốn phương.
Càng có từng đạo cấm chế cùng nhau khuếch tán ẩn nấp ở bốn phía.
Sau đó trên người hắn bỗng nhiên xuất hiện Đại Huyền Thiên Giáp, đồng thời lật tay, một thanh dao găm huyết sắc xuất hiện trong tay.
Dao găm điêu khắc đường vân thần bí, tạo thành một gương mặt dữ tợn, giờ phút này trồi lên cắn lấy bàn tay của Hứa Thanh.
Thần sắc của Hứa Thanh như thường, mặc kệ gương mặt dữ tợn nuốt một ngụm máu tươi của mình, sau đó gương mặt đó lộ ra điên cuồng, ẩn nấp vào bên trong dao găm, lần nữa sờ tới thì dao gam đã dung nhập lòng vào bàn tay không thấy tung tích.
Chỉ có tiếng hít thở truyền ra từ lòng bàn tay của Hứa Thanh.
Âm thanh ồ ồ khát vọng vô cùng quỷ dị.
Chính là Thị Linh Nhận sau khi Hứa Thanh thu được thân phận Đại Huyền Thiên được ban cho.
Làm xong những thứ này Hứa Thanh ngẩng đầu, trong mắt hiện lên sát ý.
"Nếu như thế, vậy chiến một trận là được."
Đội trưởng nhe răng cười tương tự hạ xuống, ngồi ở bên cạnh Hứa Thanh, toàn thân ánh sáng màu lam rực rỡ, chợt khuếch tán ra phía ngoài.
Sau khi bao trùm phương viên trăm dặm lại lóe lên tan biến.
Tiếp theo trong mắt y xuất hiện gương mặt trùng lặp quỷ dị, vả lại lần đầu thoát ly hai mắt xuất hiện bên ngoài, tạo thành trên trăm gương mặt hư ảo vờn quanh bốn phương, riêng phần mình ẩn nấp.
Tiếp theo y đánh một quyền vào ngực, một tiếng gâm nhẹ rung chuyển tâm thân lập tức truyền ra từ phần lưng, chỉ thấy chỗ đó nhô lên một cái bướu thịt, giờ phút này bướu thịt vỡ tan, một cánh tay xương màu lam từ trong xông ra.
Cánh tay xuất hiện khiến Hứa Thanh cũng thay đổi sắc mặt, cảm nhận được bên trên truyền ra nguy hiểm.
Mà cánh tay này nhoáng một cái trong không trung ngay lập tức ẩn giấu đi.
Vấn chưa có kết thúc, đội trưởng hung hăng nghiến răng, giơ tay lên trực tiếp đặt vào sau xương cổ của mình, hơi bóp lại rồi tự rút ra xương sống lưng của chính mình.
Thân thể y mềm nhữn nhưng rất nhanh đã thẳng lại, nụ cười càng thêm dữ tợn.
"Tiểu sư đệ, lúc trước ta còn có một câu nói không nói ra."
"Ta ngửi thấy được mùi bảo vật."
"Có vẻ ăn rất ngon."
Đội trưởng nói xong liếm liếm bờ môi, trong mắt lập lòe điên cuồng.
Hứa Thanh nghe vậy nội tâm khẽ động, suy nghĩ một chút sau đó giơ tay lên bấm niệm pháp quyết, Ảnh Tử dưới thân lập tức mơ hồ khuếch tán ra phía ngoài, đồng thời phía sau xuất hiện bảy chụp đèn lại lập tức dung nhập trong cơ thể.
Tiếp theo nhắm mắt không nói.
Một lúc lâu sau hai mắt của Hứa Thanh bỗng nhiên mở ra, vẻ điên cuồng trong mắt của đội trưởng cũng càng đậm hơn, hai người đồng thời ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Trên bầu trời chợt hiện cuôn cuộn mây máu, trong lúc sấm sét vô cùng vang dội, thân ảnh hai người một nam một nữ bước ra từ bên trong.