Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1889 - Chương 2071: Phong Đạo Hữu Da Nghỉ (1)

Chương 2071: Phong đạo hữu da nghỉ (1) Chương 2071: Phong đạo hữu da nghỉ (1)Chương 2071: Phong đạo hữu da nghỉ (1)

Chương 2071: Phong đạo hữu da nghỉ (1)

"Có chút không đúng”

Trên không trung Liêu Huyền quận, một khắc Đại Dực của Hứa Thanh tiến vào, theo nồng đậm máu tanh phiêu tán, hai mắt Hứa Thanh ngưng tụ.

Nhị Ngưu nguyên bản cà lơ phất phơ thì thần sắc khẽ cũng động, thì thào nói nhỏ.

"Mùi máu tanh thật nông đậm, ít nhất phải chết trăm vạn sinh linh trở lên mới có thể hội tụ nhiều như thế."

"100 vạn?" Trong lòng Hứa Thanh dâng lên cảnh giác, đảo mắt nhìn qua bốn phía, sau đó nhìn tới phương xa.

Hai năm trước bọn họ ởi tới Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc cũng không phải là con đường này, sở dĩ khi trở về lựa chọn đi qua đây là bởi vì cẩn thận, cho nên trước mấy ngày mới quyết định. Hứa Thanh và đội trưởng còn riêng phần mình tổng hợp một chút tin tức đối với khu vực này, vì thế cũng coi như có chỗ hiểu biết đối với quận này, biết rõ ở biên giới của quận rải rác cư trú một vài tộc quần.

Những tộc quần đó bởi vì sinh tôn ở khu vực giảm sốc của hai tộc, ngày bình thường cũng luôn chú ý cẩn thận, cũng có cung phụng đối với nhân tộc cùng Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc.

Nhưng khí tức máu tanh bây giờ để cho đáy lòng của hai người bọn hắn có chút trầm xuống.

"Không biết kẻ hình thành máu tanh như vậy là hung thú, hay là những tộc quần nơi đây."

Hứa Thanh trâm ngâm, liếc mắt cùng đội trưởng, cả hai deu nhìn ra ngưng trọng trong mắt đối phương.

Bất kể kẻ đã hình thành mùi huyết tinh là hung thú hay là tộc quần, đều nói rõ Liêu Huyền quận xuất hiện kịch biến, trở nen khong an toan.

"Không phải là Thần Linh hoặc lão gia hỏa nào đó dự định ăn cướp chúng ta ở trong đây đấy chứ?"

Đội trưởng cảnh giác.

"Nếu thật là như thế chúng ta không thể nào vừa vào đây đã ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm được, việc đánh rắn động cỏ như vậy không giống thủ đoạn của Thần Linh."

Hứa Thanh trâm ngâm, trâm thấp mở miệng.

Nếu thật sự là phục kích, tự nhiên phải có chỗ ẩn nấp, hoặc là bây giờ sẽ có cấm chế nào đó bộc phát mới đúng.

Nhưng bây giờ ngoại trừ máu tanh ra, hết thảy như thường.

Đội trưởng nghe thấy cũng gật đầu nhẹ.

"Cũng không giống cách làm của những lão gia hỏa kia, quá thô ráp."

Hai người thương nghị một phen, đội trưởng cho rằng có thể đi về phía trước, nhưng sau khi Hứa Thanh trâm ngâm quyết định lách qua quận này.

Tuy rằng đã đi đến đây nếu muốn quay lại thay đổi lộ tuyến trở về nhân tộc sẽ phải lượn quanh một vòng, hao phí thời gian không nói, chỉ sợ mức độ nguy hiểm cũng sẽ do thời gian chuyển dời mà gia tăng.

Vả lại nơi đây cách khu vực nhân tộc không xa, lấy tốc độ của bọn hắn nhiều nhất bảy ngày là có thể đến.

Nhưng mà nếu như phát hiện không bình thường, với tính cách của Hứa Thanh tự nhiên sẽ không đâm đầu chui vào.

Cho nên bọn họ đã tổng hợp ý kiến, đầu tiên là bay nhanh rời khỏi Liêu Huyền quận, sau đó từ một phương hướng khác đi bên ngoài Liêu Huyền quận, chuẩn bị dùng nhiều gấp hai ba lần thời gian, lượn quanh một vòng nhỏ cẩn thận tiến về phía trước. Mà trong lúc Hứa Thanh va đội trưởng lựa chọn rời đi, một khu vực cách vị trí bọn họ một chút phạm vi đồng thời tôn tại một tòa thành trì dị tộc.

Tòa thành thuộc vê một tiểu tộc, bốn phía bị phong ấn, trong đó là một mảnh vô tận thê thảm, khắp nơi thi hài, máu tươi lan tràn đầy mặt đất thành trì.

Tử vong cực nhiều, vô cùng kinh sợ.

Mà giữa không trung, vẻ mặt của mấy vị cường giả tộc này đều vô cùng hoảng sợ và lo lắng, càng có tuyệt vọng.

Thứ giao thủ cùng bọn họ là từng đoàn từng đoàn trùng vân, do từng con ngô công màu đen lớn bằng một cánh tay tạo thành, phần lưng của những con ngô công đều có đồ đằng mặt quỷ.

Mỗi con đều rất hung tàn, âm thanh gầm thét hội tụ cùng một chỗ, bén nhọn tột cùng.

Số lượng cực nhiều không dưới mấy vạn.

Dưới chúng nó vây công, những tộc lão tu vi Quy Hư căn bản không cách nào kiên trì quá lâu, rất nhanh đã có một vị tu vi khô kiệt, bị một đám độc trùng nhào tới chui vào thân thể thê lương mà chết.

Ở bầu trời phía trên bọn họ có hai thân ảnh đang đứng.

Một nam một nữ, chính là thanh niên họ Phong cùng với vị nữ tử tên là Lan Dao từ trên trời phủ xuống lúc trước.

"Phong đạo hữu nuôi dưỡng những con Quỷ Linh Huyền Ngô này cũng thật phi phàm, nhìn bộ dáng của bọn nó, sợ là không mất quá lâu sẽ có thể tiến hóa thành Thiên Ngô."

Lan Dao nhàn nhạt mở miệng.

Thanh niên họ Phong nghe vậy cười một cái.

"Lan đạo hữu khen trật rồi, những thứ Huyên Ngô này muốn tiến hóa, không tốn mấy trăm năm căn bản không thể nào, coi như là..... Hả?”

Không đợi thanh niên họ Phong nói xong, thần sắc bỗng nhiên khẽ động ngóng về nơi xa xăm.

Trong mắt Lan Dao lóe lên quang mang âm u nhỏ không thể điều tra, nhẹ giọng mở miệng.

"Phong đạo hữu, có phát hiện gì sao?”

"Không có gì, ta nghĩ chắc là Lan đạo hữu cũng đã phát hiện rồi đúng không, lúc trước Phong mỗ xuất phát từ cẩn thận, thu xếp một chút Hư Vô Nhãn đến từ Thánh địa, trong tộc của ta thì mắt này cũng là bí bảo, mặc dù công hiệu khác thông thường, nhưng trên phương diện ẩn nấp cực kỳ đặc thù, nguồn gốc tới từ Hư Không Thú, thuộc về vật ngoài Vọng Cổ, không có ở bên trong quy tắc giới này, không phải người từ ngoài đến không thể xem xét."

"Mà vừa rồi thông qua một cái Hư Vô Nhãn ở xa dò xét, có hai tên tu sĩ bản thổ xuất hiện."

Thanh niên họ Phong nheo mắt lại, chậm rãi nói.

"Nhưng mà hai tên này cũng cẩn thận không có xâm nhập mà lựa chọn rời khỏi, nếu như thế ta cũng lười phân tâm đi chặn đường bọn họ, bây giờ vẫn là lấy trù bị chuyện lớn làm trọng, coi như bọn họ gặp may mắn."

Lan Dao mỉm cười.

"Phong đạo hữu hành động nghiêm túc như vậy, có vẻ lời nói kích Nguyệt Đông rời đi lúc trước hoàn toàn đúng là không phải nói đùa."

Thanh niên họ Phong từ chối cho ý kiến, Lan Dao chớp mắt cũng không hỏi thêm gì nữa.

Về phân Hứa Thanh và Nhị Ngưu bị bọn họ đàm luận bây giờ đã rời khỏi Liêu Huyên quận, càng là trong lộ trình tiếp theo, Đại Dực hình thái bà lão cũng bị Hứa Thanh bấm niệm pháp quyết biến thành mơ hồ, triển khai toàn bộ lực lượng ẩn nấp, tốc độ cũng nhanh thêm vài phần so với lúc trước.

Im hơi lặng tiếng bay nhanh trên màn trời. Mùi huyết tinh quả nhiên không còn, nhưng sự cảnh giác của hai người không giảm đi, cứ như vậy mấy ngày trôi qua, một đường bình an vô sự, mắt thấy cách khu vực nhân tộc còn lại ba ngày đường.

Nhưng vào lúc này nơi chân trời xa bốc lên sương đỏ, khí tức máu tanh lại lần nữa chiếu vào trong cảm giác của hai người.

Vả lại rõ ràng cho thấy vừa mới hình thành không lâu, giờ phút này đang lan tràn.

Sắc mặt Hứa Thanh lập tức âm trầm, trong mắt đội trưởng cũng lập lòe quang mang hung ác.

Hai người tự mình vận hành tu vi hội tụ hai mắt, nhìn về phía huyết vụ.

Trong mắt đội trưởng tản ra lam mang, hai mắt Hứa Thanh thì là đen nhánh nội liễm, ánh mắt hai người đều có đủ lực lượng xuyên thủng, phá vỡ sương mù cản trở, thấy được một màn địa ngục trong sương mù. "Thứ đó là... . Đội trưởng đang nói dừng lại, giọng nói kinh ngạc.

Hứa Thanh cũng nhíu mày.

Dưới ánh mắt của bọn họ xuyên thủng, nhìn thấy đầu nguồn sương mù đó là một tòa thành của một tiểu tộc.

Tòa thành bị huyết vụ lượn lờ, trong thành lặng ngắt như tờ, không có bất kỳ sinh cơ tồn tại, có thì là vô số thi hài chồng chất thành 99 tòa tháp cao bằng hài cốt.

Mỗi một tòa tháp đều là gần vạn thi hài.

Tiểu tộc đã bị người ta đồ sát, chồng chất thành 99 tòa tháp cao, vả lại con mắt thứ ba trong mi tâm từng tộc nhân đều bị móc ra.

Máu tanh nồng đậm cũng chính là từ trên thân người của tiểu tộc ba mắt đó tràn ra, sau đó hội tụ cùng một chỗ mới tạo thành huyết vụ như vậy.

"Huyết tết" Đội trưởng thì thào.

"Hồn của bọn họ đều đã bị kéo ra, loại phương pháp huyết tế như thế không giống như là tế tự Thần Linh, càng giống là luyện chế dị bảo uy lực kinh người nào đó."
Bình Luận (0)
Comment