Chương 2120: Lễ vật của Tử Thanh (2)
Chương 2120: Lễ vật của Tử Thanh (2)Chương 2120: Lễ vật của Tử Thanh (2)
Chuong 2120: Le vat cua TU Thanh (2)
Vừa nhìn một cái thân sắc của gã bỗng hơi động.
"Đây là đồ cổ, vả lại đã tồn tại ít nhất vài vạn năm.”
"Ở trên còn dính thi khí..... Đây là thủ pháp luyện chế của Liêu Huyền nhất mạch, lưu hành trong thời đại Huyền U Cổ Hoàng."
"Khôi lỗi bọn họ luyện chế thường là lấy tế sống là chủ yếu, lấy máu huyết sinh linh làm dưỡng, lấy kinh mạch để nối, cốt nhục làm vật liệu, lại phối thêm rất nhiều tài liệu cuối cùng hình thành khôi lỗi máu thịt."
Phàm Thế Song không hổ là đại sư khôi lỗi, vừa mở miệng đã nói ra lai lịch của nó.
Nhị Ngưu thay đổi sắc mặt, lộ ra vẻ tán thưởng hô to lợi hại. Hứa Thanh nhìn qua sau đó cũng phối hợp hiện ra tán thưởng trong mắt.
Nhận được hai người bọn họ cùng chung tán thưởng, Phàm Thế Song tỏ ra không thèm để ý chút nào, tâm ý nắm chắc nhưng không cách nào kiềm chế dâng lên một chút đắc ý cùng ngạo nghã.
Nhị Ngưu trừng mắt nhìn.
"Phàm huynh quả nhiên là lợi hại, xem ra nhất định có thể sửa chữa lại đến trình độ hoàn mỹ thậm chí siêu việt!
Phàm Thế Song nghe vậy nhàn nhạt mở miệng.
"Mặc dù có một chút khó khăn, nhưng mà chỉ cần tài liệu đây đủ, tự nhiên có thể."
Nhị Ngưu nở nụ cười.
"Nhưng mà chúng ta chỉ có những tài liệu này, lấy khả năng của Phàm huynh nhất định có thể làm ra bảy tám bộ như thế chứ nhỉ. Mà thôi, chỉ cân năm bộ là tốt rồi, số bớt lại coi như là thù lao trả cho Phàm huynh."
Phàm Thế Song không khỏi càng thêm mắng chửi và nguyền rủa mãnh liệt trong lòng, thâm nghĩ hai tên đáng chết này, chẳng những muốn không công sử dụng chính mình, thậm chí rõ ràng còn muốn gã phải tự đưa ra tài liệu.
Khinh người quá đáng!
"Chỗ tài liệu này một cỗ cũng không đủ, tài liệu ta nói là các loại vật luyện khí như là Địa Tuyệt Tinh cùng với Xích Hồn Thiết."
"Không có.' Nghe ngữ khí của Phàm Thế Song, Nhị Ngưu trừng mắt.
Sắc mặt Hứa Thanh cũng tram xuống.
Phàm Thế Song nghiến răng, liếc mắt nhìn Nhị Ngưu, lại nhìn Hứa Thanh.
Sau một lúc lâu gã hít sâu một hơi.
"Các ngươi đáp ứng ta, từ nay về sau thật sự xóa bỏ hận thù!"
Mắt thấy Phàm Thế Song thỏa hiệp, Nhị Ngưu nở nụ cười lập tức mở miệng đáp ứng.
Hứa Thanh suy tư một chút tương tự gật đầu.
Phàm Thế Song cắn răng một cái, vung tay lên lấy ra rất nhiều tài liệu luyện khí, ngay trước mặt Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu bắt đầu sửa chữa khôi phục lại khôi lỗi.
Thời gian trôi đi rất nhanh đã qua hơn một tháng.
Trong vòng hơn một tháng này Phàm Thế Song có thể nói là đã phát huy vượt xa người thường, dưới Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu nhìn chằm chằm, gã cải tạo toàn bộ những linh kiện khôi lỗi, khiến linh tính của chúng nó riêng phần mình bị kích phát ra.
Trong đó càng là sử dụng thêm không ít tài liệu luyện khí.
Trong quá trình này Hứa Thanh nói không nhiều lắm, nhưng âm thanh cổ vũ và tán thưởng của đội trưởng thì nối liền không dứt. Mặc dù Phàm Thế Song nghe nhiều cũng không kiên nhẫn, nhưng lại bất tri bất giác dùng càng nhiều tài liệu hơn.
Nhất là đến cuối cùng gã trầm ngâm một phen, sau đó rõ ràng dứt khoát lấy ra một chút huyết nhục cùng thân hồn hung thú đã từng bị gã đánh chất.
Gia nhập vào bên trong linh kiện khôi lỗi, cuối cùng khiến cho những linh kiện đó có đủ linh tính, đồng thời cũng xuất hiện hoạt tính.
Cho đến ngày cuối cùng, theo gã bấm niệm pháp quyết, hai cỗ khôi lỗi giáp đen cao lớn như người khổng lồ xuất hiện ở trước mặt ba người.
Toàn thân hai cỗ khôi lỗi tràn ra khí tức âm lãnh, càng có uy áp kinh khủng khuếch tán, bộ dạng trông còn cường hãn hơn một chút so với khôi lỗi Hứa Thanh gặp phải trong cái hố lúc trước.
"Thân thể đạt đến trình độ Uẩn Thần nhất giới! 了
Đội trưởng thay đổi sắc mặt. Phải biết rằng phóng tâm mắt toàn nhân tộc, bọn họ chưa từng nghe nói qua khôi lỗi như vậy, dù là lấy trí nhớ Nhị Ngưu kiếp trước cũng đều cực kỳ ít thấy.
"Khôi lỗi đạt tới trình độ này, cũng là lân đầu đời này ta tiếp xúc cùng luyện chế."
Phàm Thế Song hít sâu, nhìn qua khôi lỗi trước mặt, trong lòng cũng theo bản năng dâng lên nồng đậm tham lam, thân là đại sư khôi lỗi, nếu so với người bên ngoài thì gã càng hiểu rõ giá trị của hai cỗ khôi lỗi đó.
"Tiếc là bị hai người này nhìn chằm chằm, ta không cách nào động tay chân... .
"Mà sở dĩ khôi lỗi đạt tới trình độ như vậy, mặc dù những tài liệu kia của ta có tác dụng không nhỏ, nhưng trọng điểm trong đó vẫn là... . những linh kiện tế luyện cùng với phẩm giai nguyên bản của nó."
"Năm đó tu sĩ luyện chế ra này khôi lỗi này, tu vi ít nhất cũng phải là Uan Thần cấp cao, thậm chí cũng có thể là Chúa Te. . . . . Cho nên mới có thể lấy Uẩn Thần đi luyện khôi."
"Trừ phi còn có những linh kiện như thế, nếu không. .. ... Khó có thể tạo ra cỗ khôi lỗi thứ ba."
Phàm Thế Song cảm khái trong lòng, nhưng thực tế vẫn khiến gã phải thu hồi tất cả tham lam, giờ phút này đứng lên, lạnh lùng liếc mắt qua Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu.
"Ta có thể đi rồi chứ."
Nhị Ngưu nhanh chóng đứng dậy, lớn tiếng khích lệ, Hứa Thanh cũng nở nụ cười.
"Phàm đạo hữu, hoàn toàn đúng là không tâm thường."
Phàm Thế Song mặt không cảm xúc, nhưng trong lòng lại một lần nữa bởi vì khen ngợi cùng nhận thức của hai người Hứa Thanh mà xuất hiện phấn khởi, nhưng trong nháy mắt tiếp theo lại cảm thấy bi ai, hơn một tháng qua gã đã trải qua loại cảm xúc này rất nhiều lần.
Bây giờ gã chỉ muốn rời đi thật nhanh, vì vậy không nói hai lời, thân thể nhoáng một cái bay ra khỏi phủ đệ, cấp tốc bay về nơi đóng quân.
Cùng ngày, cùng với hai tộc phụ thuộc đang chờ đợi gã rời khỏi Hoàng Đô nhân tộc.....
Về phần hai cỗ khôi lỗi nọ tự nhiên là Hứa Thanh và Nhị Ngưu một người một cỗ, Nhị Ngưu vui vẻ rời khỏi, chuẩn bị đi nghiên cứu thật kỹ một chút, bởi vì trong nửa tháng qua, y đã cố ý yêu cầu Phàm Thế Song tăng thêm khả năng truy tung cho cỗ khôi lỗi của mình.
"Lão già khọm khem, ta nhất định phải tìm được ngươi!"
Sau khi rời khỏi phủ đệ của Hứa Thanh, Nhị Ngưu liếm liếm bờ môi, cực kỳ phấn khởi.
Thời gian cứ như vậy trôi qua.
Mấy ngày sau, lúc cách tế tổ chỉ có hai ngày. . .
Hứa Thanh đang tu hành bên trong linh trì chợt mở mắt ra, nhìn ra ngoài phủ đệ.
Có người đưa tới một hộp gỗ đặt ở trước cửa.
Người đến là một đồng tử.
"Tiếp nhận mệnh lệnh của Quốc sư đưa tới vật này.'
Nói xong đồng tử khom người cúi đầu, quay người rời đi.
Hồi lâu sau hộp gỗ bị gió phá toái, lộ ra vật bên trong.
Một con rối.
Không phải là con rối liên quan tới tu sĩ, mà là đến từ phàm tục.
Chỉ là con rối này dường như đã từng bị vỡ vụn vô số mảnh, rồi được khâu vá và chắp nối lại...
Nét mặt của nó giống như đang khóc.