Chương 2131: Lấy đèn trong lửa (1)
Chương 2131: Lấy đèn trong lửa (1)Chương 2131: Lấy đèn trong lửa (1)
Chương 2131: Lấy đèn trong lửa q)
Trong Cổ Hoàng Tinh, ánh mắt vạn người hội tụ trên tế đàn.
Giờ khắc này, hiển nhiên tòa tế đàn đã trở thành trung tâm của cuộc kịch biến!
Từ xa nhìn lại, toàn thân tế đàn ngũ giác màu xanh đen, làm cho người ta có một loại cảm giác tang thương, càng có cảm giác nặng nề không gì sánh được.
Nhìn tổng thể, giống như vớt từ trong thời gian, bay ra từ chỗ sâu Minh giới.
Mà trên đó ngoại trừ vô số đồ đằng ấn ký phức tạp, thứ hấp dẫn ánh mắt người ta nhất chính là năm cỗ quan tài và điện thời
Quan tài cổ xưa, tràn ra đế ý vô tận, bên trong là thi hài của các đời Nhân Hoàng, đại biểu cho huyết mạch hoàng gia, có thể ngược dòng đến Huyền U Cổ Hoàng, được Thiên Đạo của đại lục Vọng Cổ công nhận. Huyết mạch tôn quý của ho đã là cực hạn ở Vọng Gổ.
Về phần điện thờ, càng được kiến thiết cực kỳ cầu kỳ, chất liệu rõ ràng là xương cốt của Thần LinhI
Đây đương nhiên là nội tình của Nhân tộc, được Nhân Hoàng lấy ra làm năm điện thờ này, lại bởi vì chất liệu phi phàm khiến cho khí tức Thần Linh trong năm điện thờ đặc biệt rõ ràng.
Trước mắt khí tức này hội tụ ở trên huyền bài của điện thờ, trùng kích hư vô, thiên địa cũng vì đó biến sắc.
Hết thảy như vậy, có thể nói là xa hoa tới cực điểm, ngoại trừ hoàng gia, tu sĩ khác muốn đạt được thì cơ hồ là không có khả năng.
Mà thành Thần thì cần phải đốt Thần Hỏa, trong quá trình này cần phải có nghi thức!
Nhưng nghi thức cũng không phải là cố định, mỗi một vị muốn thành Thần đều không giống nhau. Như Hứa Thanh từng nhìn thấy hài cốt thế ngũ hành dưới Thái Sơ Ly U Trụ ở Nghênh Hoàng Châu là thứ nhất, bố trí trong thời gian của Thần Tử Xích Mẫu ở Tế Nguyệt Đại Vực là thứ hai.
Còn có vị Đại Tư Quyên của Viêm Nguyệt Huyên Thiên tộc, dùng cách thay thế Thần Linh Tri Chu là ba.
Mà tòa tế đàn siêu phàm trong Cổ Hoàng Tinh này, chính là nghi thức thành Thần mà Nhân Hoàng lựa chọn cho mình.
Nhưng bất kể quan tài hay điện thờ, hiển nhiên đều không phải là trọng điểm của nghỉ thức này, chiếc đèn màu tím ở chính giữa mới là trung tâm.
Khí tức mà nó tản ra kinh thiên động địa.
Đó là khí tức của Tiên!
Đây là lấy khí vận của nhân tộc làm gió, lấy xương của Thần Linh làm lò, lấy khí tức Tiên của cổ đăng làm lửa, dùng thi hài các đời Nhân Hoàng làm nhiên liệu, thiêu đốt Tiên lẫn Thần!
Trình độ mênh mông của nó, vượt qua toàn bộ nghi thức mà Hứa Thanh từng chứng kiến.
Đây, hẳn đã là nghi thức hoàn chỉnh để Nhân Hoàng thành Thần.
Cho nên trong biển lửa tản ra, những thân ảnh hình thành trong Thần Hỏa, bản thân bọn nó cũng đều trong một loại trạng thái huyền diệu khó giải thích.
Không phải tiên tu.
Cũng không phải Thần Linh.
Mà là giữa Tiên và Thần.
Cho dù chỉ là hư ảo và cũng không có chiến lực hay tu vi cụ thể, nhưng bọn nó lại có vị cách kinh người đủ trấn áp tu sĩ.
Phàm là tu sĩ bước vào trong biển lửa, trong quá trình giao chiến với những thân ảnh đó, trong nháy mắt nồng độ dị chất trong cơ thể sẽ tăng đến mức cao nhất.
Hoặc là tiêu vong, hoặc là biến thành một bộ phận của những thân ảnh.
Nhưng Hứa Thanh thì khác, hắn đã không thể xem như tu sĩ, cũng không phải Thần Linh.
Hiện tại hắn đang đi trên con đường mà trước đó chưa có ai đi qua, thân là người khai sáng con đường này, hắn có tu vi của tu sĩ, có quyên hành của Thần Linh, cũng có hồn ti của Dị Tiên.
Thân thể của hắn, vốn là thân thể Thần Linh.
Càng không cần phải nói tới việc đã từng thôn phệ máu của Tàn Diện, khư thổ trong cơ thể có trên trăm Thần Quyên hư ảo.
Vì vậy vị cách của hắn, cũng tương đương với Thần Linh chân chính.
Lại thêm những thân ảnh trong biển lửa này bị Tử Huyền Thượng Thanh Đăng sinh ra cộng hưởng với Hứa Thanh, đã trấn áp một phần.
Cho nên... giờ phút này Hứa Thanh giết vào trong biển lửa, liên tiếp có tiếng nổ vang đỉnh tai nhức óc, khí thế bẻ gãy nghiền nát, như cơn bão quét ngang tất cả.
Bất kể là Đế Kiếm trong tay hay là Tiểu Ảnh, và cả Thần Đăng, tất cả đều là một phần của cơn bão này.
Những nơi quét qua đều bị trấn áp.
Có thể thấy được Thần Đằng vừa hưng phấn thôn phệ hỏa diễm, lại vừa cuốn về phía một đạo thân ảnh, tựa hồ ở trong nhận thức của nó, những thứ này đều là thức ăn.
Hỏa diễm ăn rất ngon, mà thân ảnh có vị như kẹo đậu phộng.
Tất nhiên Tiểu Ảnh cũng không cam chịu tụt lại phía sau, nó nhảy vọt tạo thành vô số tàn ảnh trong hỏa diễm .
Nếu ghép những tàn ảnh đó lại với nhau, có thể phát hiện đó chính là một cây đại thụ, dưới cây có quan tài rủ xuống, mọc đầy những con mắt quỷ di.
Mà bản thân Hứa Thanh thì vô cùng sắc bén, vung vẩy Đế Kiếm, rung chuyển bát phương.
Trong lúc càn quét thế này, cảm giác đói khát sau khi cắn nuốt máu của Tàn Diện bị đè xuống, dường như bị khí tức của Thần Hỏa này hấp dẫn, lại dâng lên.
Đói...
Cảm giác này vừa xuất hiện, hai mắt Hứa Thanh hơi đỏ lên, dứt khoát nhấc Đế Kiếm trong tay lên, mặc kệ một thân ảnh đang tới gần.
Trong nháy mắt thân ảnh đánh tới, hắn mở to miệng... hấp mạnh một cái.
Thân ảnh lập tức chấn động, bị Hứa Thanh hút vào trong miệng.
Khư thổ trong cơ thể Hứa Thanh lập tức chấn động, thân ảnh từ Thân Hỏa bị hắn nuốt vào hóa thành hỏa vũ rơi xuống, như phân bón tẩm bổ cho khư thổ, đồng thời cũng khơi dậy cảm giác đói khát của Hứa Thanh lên mức độ lớn hơn.
"Mùi vị cũng được.” Hứa Thanh liếm môi, thân thể trực tiếp lao tới một thân ảnh bị tiểu Ảnh bao phủ, lần nữa khẽ hấp.
Nháy mắt thân ảnh đó biến mất, khiến Tiểu Ảnh sửng sốt một chút.
Mà Hứa Thanh đã rời đi, tiếp tục cắn nuốt.
Mắt thấy như vậy, Tiểu Ảnh cũng nóng lòng muốn thử, trong chớp mắt tất cả phân ảnh của Tiểu Ảnh cùng nhảy lên biển lửa, đều mở ra miệng lớn điên cuồng cắn nuốt về phía những thân ảnh.
Thần Đằng cũng rõ ràng sốt ruột, tốc độ thôn phệ của nó càng nhanh.