Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1950 - Chương 2132: Lấy Đèn Trong Lửa (2)

Chương 2132: Lấy đèn trong lửa (2) Chương 2132: Lấy đèn trong lửa (2)Chương 2132: Lấy đèn trong lửa (2)

Chương 2132: Lấy đèn trong lửa (2)

Cứ như vậy, một màn khiến tất cả tu sĩ bên ngoài tế đàn hoảng sợ xuất hiện.

Chẳng những các thân ảnh trong biển lửa đang nhanh chóng giảm bớt, ngay cả bản thân biển lửa cũng ít đi một chút.

Toàn bộ quá trình không đến một nén nhang.

Mà lúc này trong biển lửa, những thân ảnh đã biến mất toàn bội

Thân ảnh cuối cùng, dưới sự tranh đoạt của Thần Đằng và Tiểu Ảnh mà trực tiếp chia năm xẻ bảy.

Dường như vì tranh đoạt lẫn nhau nên nảy sinh chút nóng nảy, tâm tình Tiểu Ảnh dao động, tất cả tàn ảnh hội tụ, thình linh hiển hiện ra một cây đại thụ quỷ dị trong biển lửa.

Tất cả con mắt đều mở ra, vẻ bất thiện và âm lãnh nhìn Thân Đằng. Mà Thánh Thiên Thần Đằng, thân là hạt giống tinh không hiếm thấy, khi thành thục có thể nuốt cả Thần Linh, đương nhiên nó sẽ không khiếp đảm, hiện giờ tuy vẫn còn là ấu thể, nhưng nhánh cây uốn lượn giống như long xà, tràn ra khí tức đáng sợ về phía Tiểu Ảnh.

Trên thân nó còn hiện lên nhiều hoa văn thần bí, không ngừng lấp lóe, phía trên cũng huyễn hóa ra tinh không hư ảo.

Cảm giác hung tàn mãnh liệt.

Một màn này, khiến trong lòng mọi người đều dâng lên dao động ở mức độ khác nhau.

Thật sự là Tiểu Ảnh và Thần Đăng, bất kỳ một thứ nào cũng có thể nói là vô cùng quỷ di.

Nhưng... Loại hung tàn quỷ dị như thế, sau khi Hứa Thanh đi tới chính giữa, trong nháy mắt bọn nó đều trở nên nhu thuận.

Tiểu Ảnh lay động, toàn bộ con mắt đều đang mở to, tựa hồ còn có một chút cảm giác làm vui, một bộ nhu thuận.

Bên phía Thân Đằng thì càng uốn lượn, vờn quanh ở bên người Hứa Thanh, ý lấy lòng đặc biệt rõ ràng.

Cảnh tượng như thế, tạo nên cảm giác chấn động mãnh liệt.

Trong cảnh là Hứa Thanh tóc dài tung bay, gương mặt tuấn mỹ tuyệt luân, khí thế không gì sánh được, bên cạnh có Tiểu Ảnh đáng yêu, Thần Đăng nhu thuận.

Không ít tu sĩ nhân tộc nhìn thấy cảnh đó, đều theo bản năng hít vào một hơi.

Thân là tu sĩ Vọng Cổ, trong sinh mệnh của bọn họ không thể thiếu chuyện sinh tử chém giết, cho nên rất rõ ràng việc có thể khiến cho kẻ hung tàn biến thành ngoan ngoãn, vậy phải thế nào... Phải càng hung tàn hơn so với chính chúng nói

Biểu hiện này, có chút không giống với biểu hiện lúc trước của Hứa Thanh ở Nhân tộc. Sau khi Hứa Thanh vào Hoàng Đô, mặc dù cũng phách lối như chém giết Thất hoàng tử, nhưng ý hung tàn của hắn lại không lộ ra quá mức, nhưng bây giờ... mọi người đã cảm giác được điểm ấy.

Vì thế ánh mắt nhìn về phía Hứa Thanh càng thêm kính sợ, vẻ mặt cũng càng thêm ngưng trọng.

Mà giờ phút này Hứa Thanh căn bản cũng sẽ không chú ý tâm tư của mọi người, sau khi đi đến giữa Tiểu Ảnh cùng Thần Đằng thì hắn nhìn về tế đàn phía trước.

Ngoài tế đàn, có ngọn lửa màu vàng cháy dữ dội, nơi này đã xem như trung tâm biển lửa.

Nhiệt độ cao kinh tâm động phách.

Mà thứ tẩm bổ cho ngọn lửa đó, chính là những thi hài trong năm cỗ quan tài.

Thế là, ngọn lửa màu vàng này giống như vách ngăn, cản con đường tiến vào.

Mà xuyên thấu qua ngọn lửa, Hứa Thanh có thể nhìn thấy vết rạn trên Tử Huyền Thượng Thanh Đăng, càng nhiều hơn một chút so với trước đó.

Dường như không kiên trì được quá lâu nữa.

Tỉnh mang trong mắt Hứa Thanh lóe lên, thân thể hắn nhoáng một cái bay thẳng đến ngọn lửa màu vàng trên tế đàn. Nhưng chỉ trong nháy mắt, theo tiếng hỏa diễm nổ vang, Hứa Thanh đột nhiên lùi lại.

Toàn thân hắn đều đang bốc cháy, da thịt bên ngoài đã khô héo, máu thịt be bét.

Cho dù với năng lực của hắn phối hợp với thân thể Thần Linh, cũng không thể tiến vào bên trong ngọn lửa này.

Nhưng dĩ nhiên Hứa Thanh không hề từ bỏ, hắn nén cơn đau nhức kịch liệt mà giơ tay lên.

Thần thông nổ vang, Thần Quyền hạ xuống trấn áp ngọn lửa trước mặt, nhưng sau hơn mười hơi thở, tất cả vẫn như thường. Lửa này không thể bị lay động.

Sắc mặt Hứa Thanh âm trầm, khí tức Đế Kiếm tản ra, một kiếm chém xuống.

Thiên địa nổ vang, một đạo kiếm ảnh to lớn huyễn hóa trên trời cao, trảm lên ngọn lửa trên tế đàn.

Ngọn lửa này ngừng lại, mặc dù xuất hiện một lỗ hổng, nhưng trong nháy mắt tiếp theo ngọn lửa lại tăng vọt khiến kiếm khí tiêu tán.

"Không cách nào phá vỡ ur

Hứa Thanh thì thào, nhìn chiếc đèn trong ngọn lửa lại thêm vài vết nứt, trong lòng hắn nôn nóng.

Sau khi nhìn thấy nghi thức thành Thần mấy lần, Hứa Thanh hiểu được loại nghi thức này, bình thường trừ phi là có sức mạnh mênh mông vượt xa bản thân nghi thức mới có thể trực tiếp phá hủy nó.

Hoặc muốn cắt ngang nghỉ thức, cũng chỉ có thể dùng một ít phương pháp thủ xảo. Vì vậy trong mắt Hứa Thanh lộ ra một tia điên cuồng, truyên tâm niệm cho Tiểu Ảnh và Thần Đằng.

Tiểu Ảnh hơi chần chờ, nhưng Thần Đằng không chút do dự, nó đột nhiên xông ra lao thẳng đến ngọn lửa màu vàng, sau khi đến thì toàn lực cắn nuốt.

Lực cắn nuốt khổng lồ hình thành dẫn dắt, khiến cho hỏa diễm nghiêng về phía Thần Đằng như nước chảy.

Vì vậy hỏa diễm phía Hứa Thanh cũng mỏng manh đi một ít.

Nhưng cái giá phải trả là bản thân Thần Đằng cũng bắt đầu thiêu đốt, xuất hiện dấu hiệu khô héo, hiển nhiên không kiên trì được quá lâu.

Mắt thấy như vậy, Tiểu Ảnh cũng không thèm đếm xia, tiếp theo một cái chớp mắt nhào tới, mặc cho ngọn lửa màu vàng đốt cháy thế nào, cũng đều hóa thành một tấm màn che màu đen, bỗng nhiên dán vào chỗ hoả diễm mỏng manh đối diện Hứa Thanh. Giây phút phủ xuống, Tiểu Ảnh kêu rên thảm thiết, đau đớn kịch liệt khiến tấm màn của Tiểu Ảnh cũng vặn vẹo.

Nhưng nó không dám rời đi, chỉ có thể cưỡng ép chịu đựng, càng quyết tâm... bỗng nhiên ở giữa vỡ ra.

Tạo thành một cái khe, chia lia hỏa diễm!

Thân thể Hứa Thanh ầm ầm lao ra với tốc độ cực nhanh, một đường phá vỡ hư vô, hóa thành một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt Tiểu Ảnh sắp không kiên trì nổi, hắn đã tới gần khe hở.

Tay phải hóa quỷ u trở nên hơi mờ, xuyên qua khe hở của Tiểu Ảnh, thò vào trong ngọn lửa!

Toàn lực chụp ve phía Tử Huyền Thượng Thanh Đăng!
Bình Luận (0)
Comment