Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1971 - Chương 2153: Tìm Chết, Thì Đến! (2)

Chương 2153: Tìm chết, thì đến! (2) Chương 2153: Tìm chết, thì đến! (2)Chương 2153: Tìm chết, thì đến! (2)

Chương 2153: Tìm chết, thì đến! (2)

Hai bóng người một lớn một nhỏ.

Một pho tượng lớn, thân thể cao tới ngàn trượng, toàn thân phủ cốt giáp màu vàng, giống như sinh trưởng dính cùng thân thể, cảm giác thần thánh trên người đặc biệt rõ ràng.

Đầu cũng có khôi giáp nhưng không hê che mặt, chỉ là bộ mặt quỷ dị... Nơi đó là một mảnh đen kịt, phảng phất một cái lỗ đen, không có ngũ quan.

Sau lưng là vô số tia chớp vàng óng hội tụ thành một dải phiêu dài lan tràn vạn trượng, mênh mông kinh người. Hợp thành... đôi cánh khổng lồ.

Uy áp đáng sợ và khí tức kinh khủng, theo sự đi tới của Thần, phủ xuống thế gian.

Mà kẻ đi theo bên cạnh trông như tôi tớ, mặc trường bào màu xám, toàn thân trên dưới tản ra sương mù, trong cơ thể có tiếng gam quanh quan, đúng là một tôn Thượng Thân.

Tuy không phải Kiếp Hỏa nhưng cũng thuộc hàng Nghiệp Hỏa.

Tồn tại như vậy lại làm thần bộc, bởi vậy có thể thấy được vị Thần cốt giáp màu vàng từ trong khe nứt đạp gió lốc mà đến, địa vị cao cỡ nào.

"Bắc Mệnh Vương tộc!"

Nữ đế chậm rãi mở miệng, ngữ khí trâm thấp.

Trong vô số tộc quần ở đại lục Vọng Cổ, xếp hạng thứ hai chính là Bắc Mệnh Vương tộc.

Tuy tộc này có chút chênh lệch với cường tộc đệ nhất, nhưng trước đó lại vượt xa Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc.

Phóng tâm mắt toàn bộ Vọng Gổ, được xưng tụng là tộc chí cường.

Kẻ đến trước mắt, chính là Thần Ti Mệnh, một trong rất nhiều Thần Linh của tộc đó, Vô Hạ đỉnh phong! Ga đi tới khiến Phần Hỏa cúi đầu, Hắc Dạ thu liễm, mà Tinh Viêm và Nguyệt Viêm cũng phải ngưng trọng.

Tuy đều là Vô Hạ, nhưng khoảng cách của gã đến Thần Đài, hiển nhiên là gần hơn so với bọn họ.

"Tu sĩ Vọng Cổ chuyển tu Thần lộ, cũng không phải không thể."

"Nhưng bây giờ Bắc Mệnh có chuyện quan trọng, Hoàng của nhân tộc, nghi thức thành Thần của ngươi, phải gác lại ba ngàn năm sau mới tiến hành."

Trong gió lốc, vị Thần Ti Mệnh bình tĩnh mở miệng.

Thanh âm rơi vào Vọng Cổ, trở thành pháp lệnh, phong thiên, ấn địa.

Nói xong, gã chú ý đến Nữ Đế, ngữ khí bình thản giống như chỉ là một tiếng căn dặn, mà người nghe không có bất kỳ lựa chọn cự tuyệt nào.

Nữ Đế trầm mặc, nhưng giờ phút này Thần Hỏa trên Cổ Hoàng Tinh chẳng những không giảm, ngược lại theo nội tâm của nàng chấn động, càng lúc càng cháy mạnh hơn.

Tiếng am ầm truyền ra, thiêu đốt kịch liệt vô cùng.

Mắt thấy như vậy, vị Thần Ti Mệnh của Bắc Mệnh Vương tộc mặt không biểu tình, giơ tay lên.

Lập tức phong bạo bốn phía nhanh chóng bốc lên, trong tiếng gào thét kinh thiên động địa quét về phía Nữ Đế, quét ngang cả Cổ Hoàng Tỉnh.

Nhưng vào lúc này, một vâng mặt trời trống rỗng hiện ra giữa Nữ Đế và vị Thần Ti Mệnh, ánh sáng tỏa ra làm thiên địa lóng lánh, chiếu rọi bát phương.

Nơi ánh sáng chiếu qua, gió bão cũng ngừng lại.

Mà trong vang mặt trời, có một thân ảnh đi ra.

Thân hình nhìn qua giống như nữ nhân, nhưng dung nhan lại có nét nam tướng, ánh sáng mặt trời sau lưng vô tận, dưới chân huyễn hóa ra vô số tộc quần thê lương như ác quỷ.

Chính là vị Nhật Viêm thượng thần, vị Thần mạnh nhất trong ba Thần của Viêm Nguyệt.

Một khắc xuất hiện, đồng thời cũng ngăn cản Thần Ti Mệnh của Bắc Mệnh Vương tộc. Nhật Viêm vung tay phải lên, một tấm Thần phù bảy màu bay về phía Nữ Đế.

"Ba Thần của Viêm Nguyệt ta trọng nhất lời hứa, mặc dù không làm điều ngoài phạm vi giao dịch, nhưng trong giao dịch tất sẽ tuân thủ, ngày đó ước định nếu ngươi toàn lực tương trợ mà Đại Ti Quyên vẫn thất bại, thì vật này thuộc vê ngươi, hôm nay nó thuộc về ngươi.'

"Hy vọng đối với ước hẹn trong tương lai, Nữ Đế của nhân tộc cũng trọn lòng như thết"

Nhật Viêm chậm rãi mở miệng, đi một bước về hướng Thần Ti Mệnh của Bắc Mệnh Vương tộc. "Bắc Mệnh Vương tộc, nơi này là phương Đông của Vọng Cổ, không phải phương Bắc của bọn ngươi, tay các ngươi... duỗi quá dài."

Nói xong, mặt trời sau lưng Nhật Viêm càng tỏa ra hào quang lấp lánh, hình thành ánh sáng chói mắt, bao phủ vị Thần Ti Mệnh đang nhăn mày bên trong.

Mà tấm Thần phù bảy màu cũng tới gân Nữ Đế, được Nữ Đế đưa tay bắt lấy.

Trong Nhân tộc, gần như không có ai nhận ra Thần phù này.

Nhưng Hứa Thanh liếc mắt một cái liền nhận ra, bởi vì Thần phù đó, hắn và Nhị Ngưu đã từng có.

Vật ấy... chính là vật hình thành sau khi Đại Ti Quyền thành Thần thất bại và tử vong trong Thần Vực.

Bên trong là quyên hạn của Thần Vực biến thành, hội tụ lực lượng thăng cấp của Thần Vực, sau khi Thần Vực biến mất vật ấy vẫn tôn tại, mà tác dụng của nó... Bởi vì lực lượng ẩn chứa bên trong kinh người, sẽ là trợ giúp to lớn với quá trình thành Thần.

Lúc này sau khi bắt được, trong mắt Nữ Đế lộ ra ánh sáng sắc bén, kiểm tra tỉ mỉ một phen, xác định không có gì đáng ngại thì trong mắt nàng lộ ra quyết đoán, vung lên.

Nhất thời Thân phù biến mất, lúc xuất hiện đã ở sâu bên trong Cổ Hoàng Tỉnh.

Chớp mắt tiếp theo, Thân phù vỡ vụn hóa thành nhiên liệu, toàn bộ Cổ Hoàng Tinh nổ vang, Thần Hỏa trong đó thoáng cái tăng vọt hơn gấp mười lần, hỏa diễm bốc lên kinh khủng.

Quá trình thành Thần được gia tốc trong nháy mắt, cảm giác linh động cũng càng nổi lên từ thi hài các đời Nhân Hoàng.

Mắt thấy không còn trở ngại.

Nhưng đúng lúc này, từ trong hào quang của vầng mặt trời, đột nhiên bay ra một thân ảnh màu xám.

Chính là thần bộc cấp Nghiệp Hỏa bên cạnh Thần Ti Mệnh.

Đối với tên thân bộc này, nếu Nhật Viêm muốn chặn lại thì tất nhiên là có thể, nhưng giống như lời đã nói, trong phạm vi giao dịch thì ngăn cản ba vị Thần cho Nhân Hoàng đã là cực hạn.

Sau đó nhân tộc đối mặt như thế nào, đó là chuyện của nhân tộc, mà ba Thần cũng muốn nhìn một chút nội tình của nhân tộc hiện giờ, cùng với phải chăng thật sự có tư cách, tương lai cùng mưu đại sự hay không.

Đương nhiên nếu Nữ Đế mở miệng, như vậy sẽ là một cuộc giao dịch khác.

Vẻ mặt Nữ Đế vẫn như thường, không hê truyền ra bất kỳ lời nói nào, trong khoảnh khắc Thần Linh áo xám kia lao đến, một bóng hình già nua mang theo kiên quyết xông ra từ bên cạnh Nữ Đế.

Chính là lão thái giám, từ đầu đến cuối vẫn luôn thủ hộ bên cạnh Nữ Đế.

Khoảnh khắc lao ra, thân thể lão nhanh chóng thay đổi, từ thân máu thịt hóa thành nửa trong suốt.

Trong quá trình này, trong đầu lão hiện lên ký ức cả đời.

Lão không phải nhân tộc, mà là Quỷ U tộc.

Nhân số tộc quần đó thưa thớt, mỗi một tộc nhân đều là tồn tại độc lập.

Trước kia dựa vào đặc tính tộc quần, nên chuyên làm nghề hành thích ám sát, cũng thừa nhận phản phệ, nhiêu lần gân như phải chết.

Lần nghiêm trọng nhất mặc dù lão chạy được nhưng lại ngất đi, khi đó Nữ Đế vẫn còn là tiểu nữ hài, ngoài ý muốn đã cứu lão.

Mà qua nhiều năm thân cận, nhìn Nữ Đế lớn lên, nhìn nàng từng bước một bước lên đỉnh phong, đáy lòng lão bất giác đã có sự gắn bó khó rời.

Sau khi Nữ Đế kế vị, ban cho lão tạo hóa vô tận, cho lão hy vọng vô hạn, để lão có thể mượn khí vận của nhân tộc, phối hợp với nội tình và vô số bí pháp quý trọng của nhân tộc, cuối cùng đột phá cực hạn của bản thân, từng bước một bước vào cửu giới.

Tuy cửu giới như vậy sẽ yếu hơn rất nhiều so với những người tự mình thăng cấp, cũng mất đi khả năng thăng cấp.

Nhưng Chúa Tể vốn không phải cảnh giới mà huyết mạch của lão có thể đạt tới, có thể đến đỉnh phong hiện tại của tu sĩ là Uẩn Thần cửu giới, thì đời này lão đã không tiếc nuối.
Bình Luận (0)
Comment