Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1972 - Chương 2154: Tìm Chết, Thì Đến! (3)

Chương 2154: Tìm chết, thì đến! (3) Chương 2154: Tìm chết, thì đến! (3)Chương 2154: Tìm chết, thì đến! (3)

Chương 2154: Tìm chết, thì đến! 3)

Bây giờ mắt thấy tiểu cô nương năm đó sắp lên đỉnh cao, lão nguyện ý thiêu đốt chính mình, dùng sinh mệnh bảo hộ cho đối phương một lần cuối cùng.

Tiếp theo một cái chớp mắt, thân thể của lão thiêu đốt, lấy ra một cái xương sọ màu tím cầm trong tay.

Trên bề mặt xương sọ tím tỏa ra lệ khí kinh thiên, ẩn chứa oán hận và không cam lòng vô tận, tựa như đang gào thét không thành tiếng, hướng về thiên địa, hướng về thế giới, truyền ra sự bi ai cuối cùng của sinh mệnh mình.

Lúc này sấm sét nổi lên, vô số bóng dáng Thiên Đạo chủ động huyễn hóa ra giữa không trung, cũng cùng bi ai và yên lặng nhìn cái xương sọ kia.

Nhìn... xương sọ của một người từng kinh diễm tuyệt luân, tuân theo một luông hi vọng cuối cùng của Vọng Gổ, sinh ra một người vô song trên thế gian này!

Đó là, xương sọ đời trước của Tử Thanh thái tử!

Lực lượng ẩn chứa bên trong quá mức kinh người, vốn không phải tu sĩ tâm thường có thể kích phát, cho dù là Uẩn Thần cửu giới cũng không đủ tư cách.

Cho nên lão thái giám dùng sinh cơ bản thân, dùng thiên phú của tộc quần, thiêu đốt toàn bộ tu vi để đổi lấy... lực lượng từ một tia rung chuyển của xương So này.

Trong chớp mắt thân thể lão hoàn toàn biến mất, hồn phi phách tán, hình thân câu diệt.

Mà xương sọ lấp lánh ra ánh sáng tím kinh người, bỗng nhiên bộc phát, một tiếng rít gào ẩn chứa vô tận điên cuồng, phảng phất như từ trong thời gian truyền đến, vang vọng ở thiên địa mấy vạn năm saul

Bên trong ẩn chứa oán độc, không cam lòng, cay đắng, điên cuồng và hận ý ngập trời, tạo thành bão táp diệt tuyệt, lao thẳng đến tên thần bộc màu xám.

Thân thể thần bộc màu xám này dừng lại, dường như cảm nhận được nguy hiểm cực hạn, đột nhiên rút lui.

Nhưng vẫn chậm.

Phong bạo quét ngang, từ thân thể đập vào mặt gã.

Trong chớp mắt toàn thân tên thần bộc run rẩy, trong cơ thể truyền ra tiếng kêu rên thê lương đến cực điểm, giống như một cái chớp mắt gã đã trải qua quá trình Tử Thanh thái tử bị tử vong lúc trước.

Sau đó, vỡ nát ral

Thần tan, ý diệt.

Nữ Đế ngẩng đầu nhìn chỗ lão thái giám tiêu tán, trên gương mặt vẫn luôn bình tính không chút gợn sóng hiện lên một chút bi thương.

Khẽ thở dài một tiếng, nàng nghĩ tới vấn đề lúc trước đã hỏi Hứa Thanh ở trong hoàng cung.

"Đối với vị Đại tư quyền của Viêm Nguyệt, ngươi cảm thấy thế nào?"

Lúc đó Hứa Thanh trả lời là...

"Không thể nắm quyền nhân sinh của mình, thì làm sao nắm giữ vận mệnh của tộc quần, chung quy là một trận trăng trong nước, nhất niệm hưng nhất niệm vondg.'

Nét bi thương trên mặt Nữ Đế bị sự kiên quyết thay thế.

Thần Hỏa, vào thời khắc này, càng thịnh!

Trong năm vòng xoáy, thi hài Nhân Hoàng các thời kỳ đều linh động kinh người, từng vị khoanh chân giơ hai tay lên, bắt đầu bấm niệm pháp quyết.

Pháp quyết này không phải là pháp ấn của tu sĩ, mà là quyền hành của Thần Linh.

Đầu tiên hình thành Thân Quyền là Đông Thắng Nhân Hoàng, hai mắt bỗng mở lộ ra con mắt đen nhánh, một cảm giác phá hoại và sức mạnh cực hạn bộc phát trên người.

Đó là Thần Quyền liên quan đến chiến tranh.

Tiếp theo là Kính Vân Nhân Hoàng, chậm rãi mở hai mắt, thần sắc thoáng như xuất hiện mê mang, sau đó bình tĩnh lại, một ý bảo vệ từ trên người phóng lên trời.

Bao phủ thiên địa, bao phủ nhân tộc.

Sau đó là Thánh Thiên, từng luông ánh sáng lấp lánh trên người tỏa ra, ánh sáng đó dịu nhẹ không có bất kỳ lực công kích nào, mà là tẩm bổ thân thể, tẩm bổ linh hồn, trấn an gợn sóng.

Đó là Thần Quyền ẩn chứa hiệu quả chữa trị!

Ngay sau đó, trên người Đạo Thế Nhân Hoàng cũng có Thân Quyền bùng nổ.

Thần Quyên này khác với những Nhân Hoàng khác, một khắc xuất hiện thì chỗ vòng xoáy đó âm âm, từng trận nguyền rủa, kịch độc, thậm chí ôn dịch, tất cả lực lượng tiêu cực lan tràn ra trên người.

Bát phương bị ô nhiễm, hình thành khí tức khủng bố.

Ngay sau đó là Huyền Chiến! Thần Quyền này cũng rất kinh người, đó là tử vong vô tận, có phần trùng lặp với U Minh thần quyền, là Minh Quyền!

Khoảnh khắc năm vị Nhân Hoàng xuất hiện Thần Quyền, đại biểu nghi thức thành Thần đã đến phút cuối cùng.

Chỗ Nữ Đế, trên người cũng có dao động Thần Quyền dâng lên.

Nhưng vào lúc này, cản đường lại đến!

Một tiếng nỉ non âm lãnh vang vọng khắp Hoàng Đô của nhân tộc.

"Chấp Kiếm Đại Đế, bản tôn đến xem đoạn đường cuối cùng của ngươi!"

Âm thanh nổ tung lãnh thổ, ánh sáng đỏ lóe lên. Vô số dãy núi sụp đổ, tràn ra sương đỏ.

Từng con sông lớn cuộn ngược, hình thành nước đỏ.

Hết thảy sắc đỏ hội tụ ở một phương hướng, từ xa nhìn lại, những sắc đỏ này giống như biến thành một chiếc áo choàng!

Có Thần lâm, hồng bào tại thân, cơ thể như chống đỡ cả bầu trời.

Trải dài khắp đại địa, bao trùm cả giang sơn, bầu trời cũng đỏ rực, theo đó mà chuyển động.

Một bước... vượt qua đại vực, xuất hiện ở đỉnh bầu trời Hoàng Đô của nhân tộc.

Lộ ra thân ảnh.

Đó là một nam tử trung niên tuấn mỹ, tóc dài tung bay, trên mỗi một sợi tóc đều tỏa ra ánh sáng rực rỡ, toàn thân tràn ra thần uy khiến nhật nguyệt ảm đạm, khiến cho chúng Thần khiếp đảm. Ma càng khiến nội tâm người ta rung động, là ở ngực Thần lại có một thanh trường kiếm hư ảo đâm vào.

Thanh kiếm đâm xuyên qua thân, máu tươi không ngừng chảy xuôi theo vết thương, phảng phất vì vậy mà trường bào đã trở nên đỏ đậm.

Hứa Thanh liếc mắt một cái liền nhận ra, thanh kiếm hư ảo đó... chính là Đế Kiếm!

"Năm tháng thấm thoát, thời gian đổi dời, đáng tiếc Chấp Kiếm Đại Đế ngươi đã không còn như năm đó...'

"Năm đó, ta và ngươi đánh một trận, từ Thần Đài ngã xuống, đến nay thương thế vẫn chưa lành. Hôm nay toàn tri nên biết ngươi sắp vẫn lạc, ta đến quan sát đoạn đường cuối cùng của ngươi, kết thúc nhân quải"

Nam tử trung niên huyết sắc mở miệng nói.

Chớp mắt tiếp theo, một giọng nói cổ xưa tang thương từ trong Hoàng Đô, với khí thế khai mở thiên địa chúng đạo, dùng uy thế thời gian vạn cổ, mênh mông tuôn ra.

Siêu việt thiên âm, trở thành tiếng duy nhất trên thế gian.

Vượt qua cổ kim, đúc thánh vô song.

Giờ phút này Thiên Đạo cúi đầu, chúng sinh quỳ bái.

"Ngọc Lưu Trần, tìm chết, thì tới."

Lời nói vừa ra, từ trong Chấp Kiếm Cung ở Hoàng Đô, một cỗ khí tức kinh thiên động địa, trấn áp quần Thần, dâng lên ngập trời.

Mạnh mẽ như ba Thần của Viêm Nguyệt, tâm thần cũng phải chấn động.

Chỉ thấy một đạo câu vồng do vô số kiếm khí tạo thành, trải rộng ra ngoài từ Chấp Kiếm Cung, vượt qua đô thành, đến trước mặt trung niên huyết sắc nơi chân trời.

Đã thành một con đường, giống như chỉ cần gã nhấc chân, thì có thể bước len. Nhưng, gã trâm mặc.
Bình Luận (0)
Comment