Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1997 - Chương 2179: Sau Khi Thức Tỉnh (1)

Chương 2179: Sau khi thức tỉnh (1) Chương 2179: Sau khi thức tỉnh (1)Chương 2179: Sau khi thức tỉnh (1)

Chương 2179: Sau khi thức tỉnh q)

Quyển mới, thứ 11: Xuân Phân

Năm tháng sau, phía bắc Nam Hoàng Châu.

Mặt trời nhô lên cao, ánh sáng màu vàng như là vô số lợi kiếm, vô tình đâm xuống biển cấm bên dưới.

Những nơi chiếu qua, biển cấm như bị đốt cháy, hình thành sóng dữ cuồn cuộn dựng lên, khiến người ta hít thở không thông, đồng thời cũng có thể cảm nhận được sự cương quyết của mảnh biển khơi này.

Nhất là gió biển mạnh mẽ cuốn tới, giống như muốn thổi toàn bộ mặt biển về phía chân trời vô biên.

Từng trận tiếng sóng biển âm ầm vang vọng, giống như vô số hải thú gào thét, hình thành lực lượng khổng lồ chấn động chúng sinh.

Dường như muốn mai táng tất cả xuống dưới đáy biển bao la lại sâu thẳm.

Dị chất tràn ngập bát phương cũng bốc lên theo sóng biển, dưới ảnh hưởng của nó, ánh sáng cũng bị vặn vẹo, thế giới một mảnh mông lung.

So sánh cùng với biển cấm, hình như tất cả tồn tại đều như bụi bặm không có ý nghĩa.

Giống như lúc này, một chiếc thuyền cô độc không chút nào thu hút, trôi nổi trên biển cấm bao la bát ngát dường như kết nối với biên giới thiên địa.

Bên trong chiếc thuyền đơn độc, Hoàng Nham nằm ở nơi đó, trong thiên địa mơ hồ, trong dị chất ở khắp bát phương, trên sóng biển kịch liệt, y vỗ vỗ bụng, thở ra một hơi thật dài, quét mắt nhìn đáy biển.

"Thật biết giày vò người ta mà."

Câu cảm khái của Hoàng Nham bị tiếng sóng biển bao phủ, đồng thời một nhánh mây thô to chừng hơn một trượng lao ra khỏi mặt biển, sau khi quét ngang bốn phía tràn ra cảm xúc chấn động hưng phấn.

Sau đó lại chui vào trong nước biển, cuốn động mạch nước ngầm, bơi thẳng đến đáy biển.

Chỗ sâu trong biển cấm, thế giới như bị mực đen bôi lên, che đậy hết thảy ánh sáng, phong tỏa toàn bộ nhiệt độ, khiến cho chỗ đó là một mảnh đen nhánh và băng hàn.

Chỉ có tinh quang tràn ra từ trên người nhánh mây trở thành ánh sáng duy nhất của đáy biển.

Theo nó cấp tốc lao nhanh, nước biển giống bị chia lìa, còn dị chất trong đó dường như đã trở thành chất dinh dưỡng của nhánh mây.

Nó vui sướng phun ra nuốt vào, tốc độ cũng càng dân càng nhanh, một số hải thú tâm thường sau khi cảm giác từ xa thân hình đều nhao nhao chấn động, nhanh chóng tránh đi.

Vì vậy nhánh mây một đường thông suốt, theo nó tiếp cận đáy biển, tinh quang trên người nó cũng chiếu rọi bộ phận khu vực đáy biển mông lung lên.

Mượn nhờ tỉnh quang trên người nó, có thể thấy trong một mảnh phạm vi đáy biển, trong đống cát sỏi màu đen, thình lình tôn tại một cái động sâu dưới biển.

Trong đó huyền diệu, ngay cả tỉnh quang cũng không thể chiếu vào, càng tràn ra khí tức không rõ, tràn đầy uy áp.

Mà trên động sâu thình lình có một người ngồi khoanh chân.

Người này mặc trường bào màu tím thêu ám văn, một đầu tóc tím xõa trên vai, giống như nước biển cấm cũng không thể xâm nhập chút nào, tự nhiên tự tại, đồng thời toàn thân màu tím cũng hiển lộ rõ ràng vẻ tuấn mỹ của hắn.

Làn da trắng nõn như ngọc, tinh quang chiếu xuống dường như lộ ra sáng bóng nhàn nhạt. Hai mắt thâm sâu giống như hồ nước, sáng ngời mà thâm thúy, dường như có thể thấy rõ nhân tâm, khiến người ta không dám đối mặt.

Nhất là khí khái hào hùng và cơ trí hiện ra giữa hai đầu lông mày, có thể nói mày kiếm mắt sáng, khiến người ta kính sợ ba phần.

Cả người như ngôi sao rực rỡi

Chính là Hứa Thanh!

Mắt hắn yên tĩnh, không nổi chút gợn sóng nào, khoanh chân phía trên động sâu, tay phải giơ lên cầm lấy nhánh mây.

Một đầu nhánh mây chạy trong biển cấm, giờ phút này trở về vờn quanh bốn phía, tràn ra ý thân thiết.

Mà một đầu khác... . Thì xâm nhập vào trong động sâu, đang kịch liệt vùng vây.

Một lát sau theo Hứa Thanh giơ tay lên kéo một cái, một đầu nhánh mây chui vào trong động lập tức truyền ra tiếng kêu rên thê lương, bỗng nhiên bị thu hồi, trôi nổi ở trước mặt Hứa Thanh.

Ở trên lại buộc một tồn tại kinh khủng!

Đó là một bà lão mặc trường bào do vô số xương cá bện chế thành, ngoài thân thể còn mọc rất nhiều xúc tu.

Mặt đầy nếp nhăn, vả lại mục nát hơn phân nửa, duy chỉ có hai mắt màu vàng lộ ra vẻ hoảng sợ, khí tức càng kèm theo nồng đậm dị chất và ẩn chứa thần tính mãnh liệt.

Mà sau lưng bà lão, trong trường bào xương cá phấp phới, vươn ra một cái đầu lưỡi cực lớn màu đỏ tươi, trên đầu lưỡi dài là vô số vong hồn.

Tất cả đều đang kêu rên.

Về phần những xúc tu trên người, mỗi một cái đều mọc con mắt màu vàng, giờ phút này toàn bộ mở ra, sợ hãi nhìn qua Hứa Thanh.

Chỉ là bây giờ đã đứt gấy hơn phân nửa, ngay cả thân thể bà lão cũng đã bị mất đi phần, không còn hoàn chỉnh. Uy áp trước kia bây giờ ở trước mặt Hứa Thanh không còn uy hiếp nữa, chỉ có thể run ray.

Đó là Câu Anhl

Lúc trước trên Nhân Ngư Đảo được cung phụng như Thần Linh.

Nói là Thân Linh, thật ra cũng chính là tôn tại Thân Thánh cường đại mà thôi, không có thần hỏa, cũng không có quá nhiều thân quyền.

Mà giờ khắc này, nó là mồi của Hứa Thanh.

Hứa Thanh dùng Thánh Thiên Thần Đẳng buộc chặt, dùng nó làm mồi để. ... Câu cá trong đây.

"Thân tính của ngươi tràn ra còn chưa đủ."

Hứa Thanh nhàn nhạt mở miệng hất tay lên, tinh quang trên nhánh mây lấp lánh, hình thành lực lượng ràng buộc, khiến cho tiếng kêu của Câu Anh càng thêm thảm thiết, sau đó lại ném đối phương vào động sâu phía dưới. Lần này rõ ràng Câu Anh chấn động càng cường liệt hơn so với trước, thần tính tràn ra cũng nồng đậm vô cùng.

Hiệu quả cũng vượt qua vừa nấy.

Vì vậy một nén nhang sau, trong động đen nhánh truyền ra tiếng hít thở ồ ồ, tiếng động giống như thiên lôi nổ vang bát phương, càng là hình thành mạch nước ngầm tràn ra phía ngoài, cuốn động nước biển bốn phương, hình thành gợn sóng khuếch tán.

Trong nháy mắt tiếp theo, sau khi tiếng kêu rên nổi lên, tay phải Hứa Thanh chợt kéo một cái.

Nhánh mây lập tức kéo căng thẳng tắp, giống như con mồi cắn móc câu bây giờ đang đối kháng đọ sức cùng với Hứa Thanh.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment