Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1999 - Chương 2181: Sau Khi Thức Tỉnh (3)

Chương 2181: Sau khi thức tỉnh (3) Chương 2181: Sau khi thức tỉnh (3)Chương 2181: Sau khi thức tỉnh (3)

Chương 2181: Sau khi thức tỉnh 3)

"Pháp môn Huyền Dương Tiên Quang này quả thực không đơn giản."

Hứa Thanh thì thào, đi ra một bước, đã tới trên con thuyền cô độc của Hoàng Nham.

Tay phải buông ra, Thần Đằng nhanh chóng đi xa, buộc Câu Anh trở về, vui sướng quanh bốn phía chiếc thuyền cô độc, còn Câu Anh đã mất đi một nửa thân hình bây giờ đang lạnh run.

Cùng nhau phát run còn có Tiểu Ảnh trên con thuyên.

Nguyên bản nó đang nghỉ ngơi, sau khi trông thấy Hứa Thanh trở về lập tức phát ra âm thanh két ca két két có tiết tấu nhất định, khuếch tán về biển cấm.

"Chủ... . Không. Phản ứng, ta nghe lời. . Tiếp tục... ”

Hoàng Nham bên cạnh xoa xoa nước biển trên mặt, nhìn Câu Anh run rẩy.

"Câu Anh thật thê thảm, từ khi bị ngươi bắt lại, mấy tháng qua một mực bị bắt đi câu cá, thân thể không còn mọc ra nữa, mọc ra xong lại không còn. ...'

Hoàng Nham nói xong, lại lướt qua Tiểu Ảnh đang két két.

"Nó cũng thảm, mấy tháng một mực két két két.'

"Nhưng mà hình như không có tác dụng gì, chiếc xe thanh đồng cùng với người khổng lồ ngươi muốn tìm, vẫn không có đầu mối như trước."

"Mà lão tử ta càng thảm hơn!"

Hoàng Nham mở to mắt.

"Sư phụ của ngươi bế quan tiêu dao, để cho ta tới phụng bồi ngươi. .... Ta nhớ sư tỷ, ta đã rất lâu không có rời khỏi bên người sư tỷ rồi, sư tỷ không thấy ta nhất định cũng rất nhớ ta."

Hoàng Nham ủy khuất.

Đối với những lời Hoàng Nham nói, Hứa Thanh nghe mãi cũng thành quen, bây giờ vừa kiểm tra thân thể của mình vừa mở miệng.

"Đây là nhiệm vụ của sư tôn, Nhị tỷ phu."

Hoàng Nham thở dài ủ rũ, trong mắt đầy thần niệm, xuất ra ngọc giản truyền đi tin tức, sau đó trâm mặc.

Cho đến hơn mười hơi thở sau, y bỗng nhiên chớp chớp mắt, tinh thân vô cùng phấn chấn, phiền muộn trên mặt bị hưng phấn thay thế phát ra tiếng cười hắc hắc.

"Xong rồi, đã thu xong rồi, cũng đã gửi cho Nhị sư tỷ của ngươi rồi, không có biện pháp, Nhị sư tỷ của ngươi lòng dạ hẹp hòi, dẫu sao địa vị trong nhà của nàng ấy không cao, không có cảm giác an toàn, ta cũng phải quan tâm một chút."

Hứa Thanh 6 một tiếng, mấy tháng qua hầu như cứ cách vài ngày, Hoàng Nham sẽ phải chiếu cố như vậy một lần.

"Hứa Thanh ngươi cũng đã nhìn ra rồi phai khong, dia vi gia dinh cua ta, chinh là đỉnh Nam Hoàng!"

Hoàng Nham ngạo nghễ.

"Ta nói với ngươi, mị lực của ta quá lớn, Nhị sư tỷ ngươi mỗi ngày quấn lấy ta, chỉ sợ ta không để ý tới nàng, bất kể đi ra ngoài hay là đi hoàn thành nhiệm vụ sư môn của các ngươi, đều phải năn nỉ ta hồi lâu, dùng các phương pháp nịnh nọt ta, để ta phụng bồi nàng."

"Những năm qua ta rất phiên não."

"May mắn Thất gia đã nhìn ra, tất cả mọi người đều là nam nhân, lão lý giải ta, để cho ta trong khoảng thời gian này tự do vô cùng."

Hoàng Nham phấn khởi đắc ý, mặc dù trong lời nói biểu thị địa vị của mình rất cao, nhưng Hứa Thanh thấy thế nào cũng đều giống như người trong đại lao Thất Huyết Đồng hết hạn tù được phóng thích.

"Tiếp theo chúng ta đi tới nơi nào chơi? Nếu ngươi không có nơi đi, ta có một nơi rất tot. . . . Ta nói cho ngươi biết, chỗ đó thật sự là kỳ diệu vô cùng, nghĩ một chút thôi đã thấy nhiệt huyết hừng hực....

Hoàng Nham nói xong, bản năng nhìn chung quanh, sau khi xác định bốn phía không có người khác nghe được, hai mắt sáng lên.

Hứa Thanh nghe vậy lắc đầu.

"Ta chuẩn bị đi nội hải và biên giới ngoại hải nhìn xem."

Biển cấm chia làm trong ngoài, nội hải rất lớn, là chỗ cư trú của những tộc quần trên biển cấm Vọng Cổ, mặc dù cũng nguy hiểm, nhưng tương đối mà nói thì cẩn thận một chút cũng có thể thăm dò.

Nhưng ngoại hải. .... Đó là một mảnh hoang vu tràn đầy thần bí, thậm chí nghe đồn có rất nhiều Thân Linh ngủ say ở ngoại hải.

"Chỗ đó sao, cũng được."

Hoàng Nham có chút tiếc nuối gật đầu, lại như nhớ ra cái gì mở miệng nói. "Đúng rồi, lúc ngươi tôi luyện thân thể ở phía dưới, bên phía nhân tộc truyên tin tức đến."

"Tiểu tử ngươi thăng chức!"

Hứa Thanh nhìn Hoàng Nham.

"Nhân tộc vừa mới truyền tin, Nữ Đế hạ chỉ, Ninh Viêm là Thái tử."

"Tiểu tử kia dẫm phải vận khí cứt chó, sau khi ngủ một giấc tỉnh dậy, phụ hoàng biến thành mẫu hoàng, mình được lập làm Thái tử, nghe nói bây giờ vẫn còn đang buồn bực!"

"Mà ngươi, chính là Thái Phó của Thái tử rồi, kiêm chủ nhân của Thánh Lan cùng Hắc Linh đại vực, về sau tiểu tử ngốc Ninh Viêm đăng cơ, ngươi chính là Đế sư!"

Ninh Viêm được lập là Thái tử, Hứa Thanh cũng chẳng suy nghĩ gì.

Dau sao. . . . . con nối dõi chân chính của vị Nữ Đế kia, chỉ có Ninh Viêm và Thập Nhất hoàng tử. Mà hiển nhiên Thập Nhất hoàng tử các phương diện đều không thích hợp, nhân quả sự tình tế tổ, tuy là vì mẫu thân, nhưng đủ loại hành vi lúc trước, cuối cùng vẫn lưu lại cây gai trong lòng quần thân.

Vì vậy lựa chọn Ninh Viêm cũng là hợp tình hợp lý.

Về phần nhanh như vậy đã lập Thái tử cũng có dấu vết để lần theo, 12 căn hương lúc trước, nghĩ đến chính là vì làm nên cho sự tình lập trữ sau đó.

"Lấy sự tài tình của Nữ Đế, lúc đó hẳn là đã nhìn thấy được hiện tại."

Hứa Thanh thì thào trong lòng, theo chiếc thuyền cô độc lướt về phía trước, suy nghĩ của hắn cũng quay về những trải qua trong năm tháng vừa rồi.

Sau sự tình ở Hoàng Đô nhân tộc, Tử Thanh thượng quốc xuất hiện ở Thôn Thiên đại vực, mà nơi đó bị sương mù do vô tận dị chất biến thành bao phủ, người ngoài không vào được, cũng không biết cụ thể chuyện trong đó.

Nhưng căn cứ tin tức nhân tộc, bên trong Thôn Thiên đại vực có khí tức kinh khủng bốc lên, hình như. .... . người dân Tử Thanh thượng quốc trở về, mỗi người đều đang biến di.

"Đây là ban thưởng sau khi Thượng Hoang vui vẻ."

Nữ Đế đã nói như vậy.
Bình Luận (0)
Comment