Chương 2191: Thần quyền thứ năm! (2)
Chương 2191: Thần quyền thứ năm! (2)Chương 2191: Thần quyền thứ năm! (2)
Chương 2191: Thân quyên thứ năm! (2)
Lúc ấy việc này rung chuyển Vọng Cổ, cũng rung chuyển mấy phương Thánh địa khác, trong khoảng thời gian ngắn, mấy phương Thánh địa giống như bị đánh rớt từ thần đàn xuống, hành vi cũng càng cẩn thận hơn.
Nhưng trong lúc cõi lòng của rất nhiều tộc quần Vọng Cổ hoặc là phức tạp, hoặc là xả hơi, hoặc là mờ mịt...
Dị tượng lúc năm tòa Thánh địa phủ xuống lại lần nữa xuất hiện.
Có sáu tòa Thánh địa giống như sao băng lần nữa phủ xuống Vọng Cổ, chỗ hạ bất đồng.
Và trong cuộc sống về sau, việc phủ xuống như vậy chỗ nào cũng có, hầu như cứ cách một đoạn thời gian sẽ có Thánh địa số lượng khác biệt hạ xuống Vọng Cổ.
Từng tòa Thánh địa tang thương cổ xưa với tạo hình khác biệt, mỗi một lần phủ xuống đều khiến thiên địa nổ vang.
Vì vậy cảm giác áp lực cũng lần nữa xuất hiện.
Đến lúc này, số lượng Thánh địa hạ xuống đã đạt đến 23 tòal
Nhưng quỷ dị là, toàn bộ Thánh địa hạ xuống đều đang thu thập vật tương quan cùng dị chất.
Giống như bọn họ trở về chỉ vì thu thập.
Mà bây giờ trong tòa tháp tàn phá dưới đáy biển, Hứa Thanh cũng đã cảm ngộ đến thời khắc mấu chốt.
Âm thanh lẩm bẩm mơ hồ nghe được bên tai càng ngày càng mãnh liệt, nhưng cuối cùng hắn vẫn không nghe rõ đến cùng nói về cái gì.
Nhưng trong lúc âm thanh lẩm bẩm lặp đi lặp lại, một cỗ sức mạnh cổ xưa theo tiếng rù rì mà đến, bá đạo lan tràn toàn thân của hắn, thẩm thấu tinh thần của hắn, dường như muốn thay thế nhận thức của hắn.
Thậm chí hình như muốn đoạt đi khái niệm âm thanh của hắn.
Dường như muốn nô dịch hắn, khiến hắn tự mình bóc tách ra, trở thành nô lệ của âm thanh rù rì.
Trạng thái ấy cực kỳ hung hiểm, đồng thời cũng có một loại hấp dẫn to lớn biến ảo thành nhận thức, trong lúc vô tri vô giác ảnh hưởng đến Hứa Thanh, bảo cho hắn biết nếu cứ tiếp tục, hắn sẽ nắm giữ được đạo thần quyền này.
Vì vậy Hứa Thanh bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong mắt tràn ngập tơ máu, đồng thời thần quyền vốn có trong cơ thể cũng lập tức bộc phát, nhất là Phỉ Mục, biến ảo ở mi tâm của Hứa Thanh, lập lòe quang mang kỳ di.
Tất cả những thứ đó đã khiến Hứa Thanh lập tức thanh tỉnh, hắn không chút do dự, lập tức trảm đứt cảm ngộ của chính mình.
Âm thanh sợi tơ đứt gấy vang vọng trong tâm thần Hứa Thanh.
Toàn thân Hứa Thanh chấn động, phun ra một ngụm máu tươi lớn, hô hấp dồn dập, thân sắc càng là ngưng trọng vô cùng.
"Loại cảm giác bị chi phối nô dịch lại lần nữa xuất hiện rồi!"
Sắc mặt Hứa Thanh khó coi, trong hai tháng qua, mỗi lần hắn cảm ngộ được trình độ nhất định đều sẽ xuất hiện hung hiểm như vừa rồi, nếu không phải hắn có được Phỉ Mục, vả lại đã trải qua nhiều việc, sợ rằng ngay từ lần đầu tiên của ải này xuất hiện hắn đã không cách nào vượt qua.
"Tại sao lại như thế... .
Hứa Thanh trâm ngâm, thâm nghĩ phải chăng thân quyền này đã có được sinh mệnh, cho nên mới lấy phương pháp đặc thù, đoạt xá hắn vào lúc hắn đang cảm ngộ.
Nhưng sau mấy lần thử nghiệm, Hứa Thanh phát hiện hình như âm thanh rù rì không có bất luận biến báo gì, chỉ tiến hành dựa theo quỹ tích nhất định.
Không giống như là có được sinh mạng.
"Chẳng lẽ la. . . . . phương pháp cảm ngộ của ta không đúng?”
Hứa Thanh suy tư, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn cảm ngộ thần quyền, lý giải đối với thân quyên chỉ dừng lại ở bản năng.
Về phần Tử Nguyệt cùng với Vận Rủi là thôn phệ được, không phải cảm ngộ như bây giờ.
Thần Trớ cũng là dùng phương pháp cùng loại thu được.
Vì vậy Hứa Thanh không tiếp tục cảm ngộ nữa, mà nhớ lại những gì trải qua trong mấy tháng này, mấy ngày sau thân thể của hắn bỗng nhiên chấn động.
"Khả năng cấp độ cảm ngộ của ta không đúng.
"Sở dĩ bị nô dịch, là bởi vì ta bị đạo thân quyên này ảnh hưởng tới, mà ta muốn là nắm giữ nói"
"Làm thế nào để nắm giữ. ... "
Hứa Thanh tram mặc, hồi lâu sau trong mắt hắn lộ ra một tia quang mang kỳ di
“Có lẽ, nghe là không đúng.
"Ta nghe thấy, đại biểu sẽ bị ảnh hưởng."
Thần sắc Hứa Thanh lộ ra quyết đoán, đứng dậy nhoáng một cái, trực tiếp đến ngoài bóng nước thần bí, không mượn nhờ Thần Đằng mà giống như trước kia, mạnh mẽ cất bước xông vào.
Sau mấy bước, lực lượng bài xích như dời núi lấp biển mãnh liệt ập đến, Hứa Thanh bỏ qua, tới cực hạn bản thân thừa nhận, lần nữa bước ra một bước.
Lực phản chấn lập tức bộc phát bao phủ toàn thân, đồng thời bị Hứa Thanh cố ý dẫn dắt ập vào hai lỗ tai của mình.
Trong nháy mắt tiếp theo, đầu óc hắn vù vù, đau nhức kịch liệt truyên đến, hai lỗ tai chảy máu, màng nhĩ phá toái, xương tai đứt gãy.
Thân thể Hứa Thanh khẽ đảo, trời đất quay cuồng, đã mất đi thính giác.
Nhưng thần sắc của hắn bình tĩnh, cưỡng ép nhịn xuống, gọi đến Thần Đằng có chút ngơ ngác, cuốn hắn trở lại trong tháp.
Một khắc tiến vào, Hứa Thanh lập tức khoanh chân ngồi xuống, dung nhập hồn ti vào hắc ngọc, lần nữa cảm ngộ.
Lần này hắn không còn nghe nữa, mà dựa vào tâm để cảm giác.
Thời gian dân qua, hắn tựa như "nghe" thấy tiếng rù rì.
Tiếng rù rì này vừa tới từ hắc ngọc, cũng tới từ ngân tích nhạt trong cơ thể, càng đến từ gợn sóng của bản thân thần nguyên.
Một cỗ cảm giác rõ ràng hiện ra trong lòng Hứa Thanh, cũng vào thời khắc này, cảm giác của hắn hình như cũng không giống trước kia, thân nguyên ngập trời, thúc đẩy cảm giác của hắn, tựa như đột phá gông cum xiêng xích nào đó, đạt đến một cái cấp độ mà hắn chưa bao giờ chạm đến.
Hắn hiểu rồi.
Chỉ có không nghe, đồng thời dựa vào cảm giác cũng có thể "nghe" thấy, mới có thể khiến cho cảm giác của bản thân thăng hoa đạt đến phạm vi thần tính, từ đó bắt được sức mạnh đặc biệt thuộc vê cái phạm vi này.
Cỗ lực lượng đó tang thương vô tận, nguyên thủy mà lại hỗn độn, hoặc là nói, đây vốn là một loại sức mạnh cực kỳ cổ xưa tồn tại ở trong tối tăm trên thế gian.
Tu sĩ không cách nào nắm giữ, bởi vì tư cách căn bản sau cùng để thu được cỗ lực lượng này chính là thân nguyên.
Mà đầu nguồn của lực lượng cũng quá mức thâm sâu, khó có thể dò xét đến cùng.
Vẻn vẹn chỉ cần nắm giữ, đã chẳng khac nao lay duoc tu cach su dung va hình thành một đạo ấn ký, day. . . . . Chính là thân quyền.
Nhưng cũng chỉ có thể sử dụng, muốn tìm kiếm bản chất của nó, không phải là Thần Linh tâm thường có thể làm được.
Giờ phút này trong khư thổ của Hứa Thanh, đạo ngân tích nhạt chớp động và hô ứng mấy tháng cùng hắc ngọc bỗng nhiên sáng rõ, trong ánh sáng rực rỡ hình thành một đạo thần phù.
Đó là đạo thân phù thứ năm của Hứa Thanh.
Âm chỉ thần phùiI
Nắm quyền hết thảy âm thanh trên thế gian, cũng là bộ phận trọng yếu tạo thành toàn tri.