Chương 2194: Tà Sinh Thánh Địa (1)
Chương 2194: Tà Sinh Thánh Địa (1)Chương 2194: Tà Sinh Thánh Địa (1)
Chương 2194: Tà Sinh Thánh Địa (TD)
Trời giáng sao băng, bay về phía Cấm Hải.
Ánh sáng rực rỡ hình thành trong quá trình rơi xuống, cả Nam Hoàng Châu và Nghênh Hoàng Châu ngẩng đầu đều có thể thấy, ai nấy đều kinh hãi trong lòng.
Thực sự là thời gian gân đây, tuy Thánh Địa liên tục giáng lâm, nhưng đây là lân đầu tiên xuất hiện ở khu vực này.
Vì thế, sự lo lắng mơ hồ cùng nỗi sợ hãi từ Thánh Địa chưa biết rõ mục đích, bắt đầu dâng lên trong lòng các thế lực và tông môn.
Đặc biệt là sự xuất hiện của Thánh Địa này tỏa ra uy áp kinh khủng, cuốn theo bão táp tinh không, âm ầm như sóng thân, oanh kích trời cao, cảm giác đè nén cũng theo đó lan tràn.
Âm thanh chấn động đỉnh tai nhức óc cũng không ngừng vang vọng, tựa như tiếng gầm của thiên khung, rung động tâm thần.
Ảnh hưởng lớn nhất chính là khu vực biển gần Thi Cấm.
Nhìn ra xa, mặt biển trong phạm vi mấy vạn dặm sụp xuống, hình thành một cái vòng xoáy khổng lồ, sóng biển do đó dâng lên thành sóng thần, quét ngang bát phương, đồng thời từ chỗ sụp xuống, mơ hồ có thể thấy được đáy biển.
Về phần sóng thần dấy lên, phạm vi cuốn qua cực kỳ rộng lớn, thậm chí trong nháy mắt đã nhấn chìm một số đảo.
May mà thời gian kéo dài không lâu, những hòn đảo này trước đó đã được cảnh báo nên có sự chuẩn bị.
Nếu không, chắc chắn sẽ thành đại họa.
Từ đó có thể thấy, lực lượng dẫn dắt hình thành từ Thánh Địa đến đây, cực kỳ đáng sợ.
Vô số hải thú đều rung động theo bản năng, lũ lượt tránh né rời xa khu vực biển này, cho đến khi... trong sự biến sắc của trời đất, Thánh Địa như sao băng dần dần giảm tốc độ rơi xuống.
Cuối cùng xuất hiện trên Cấm Hải chính là một tòa núi băng xanh khổng lồ.
Ngọn núi này cao vút, dường như muốn tranh huy hoàng với thiên khung.
Núi này rộng bao la, cũng sánh ngang với cả Nghênh Hoàng Châu.
Hùng vĩ kinh người!
Nó không rơi xuống mặt biển, mà toàn bộ lơ lửng trên không trung ngàn trượng, nhìn từ xa giống như một đảo nổi khổng lồ.
Về phần ngay phía dưới nó, chính là nơi Hứa Thanh trước đó đã chém giết hai vị tu sĩ Uẩn Thần kia, cũng là địa điểm trận pháp truyền ra tín hiệu, hơn nữa... ngay ở trên Thi Cấm.
Thi Cấm, với tư cách là khu vực cấm địa giữa Nghênh Hoàng Châu và Nam Hoàng Châu, nơi đó quanh năm ẩn dưới đáy biển, vô số năm qua, ngoại trừ thỉnh thoảng Thi Cấm chi chủ tỉnh lại, từ đó gây nên gợn sóng, những lúc khác cũng tương đối yên ổn.
Cho đến năm đó xuất hiện biến cố lớn, bên trong lộ ra cổ môn, Thi Cấm chi chủ cũng ngã xuống, cả Thi Cấm như mất đi sinh mệnh, không còn chút chấn động nào.
Chuyện cụ thể bên trong, ít người biết rõ.
Mà hôm nay, Thánh Địa chọn giáng lâm ở đây, hiển nhiên có ý nghĩa sâu xa.
Giờ phút này, vô số thần niệm từ Nghênh Hoàng Châu, Nam Hoàng Châu và trong Cấm Hải đồng loạt khóa chặt tòa núi băng xanh khổng lồ của Thánh Địa này, ngọn núi... âm âm rung chuyển.
Tiếng răng rắc như sấm rền.
Từng đạo khe nứt tự xuất hiện trên lớp băng bao phủ núi, lan tràn với tốc độ cực nhanh, chỉ trong thời gian một tuần hương đã bao trùm cả tòa núi.
Sát na tiếp theo lớp băng vỡ vụn, nổ tung về bốn phía, lộ ra ngọn núi trắng ở bên trong.
Theo từng khối băng xanh rơi xuống mặt biển, nhanh chóng tan chảy, nhiệt độ xung quanh cũng đột nhiên hạ xuống, mơ hồ có thể thấy mặt biển dưới Thánh Địa nổi lên một lớp cát băng.
Mà ngọn núi trắng kia, giờ phút này bùng phát sinh cơ dồi dào, có thể thấy từng mảnh cỏ xanh lay động, từng cây đại thụ vươn lên khỏi mặt đất, còn có linh khí nông đậm sinh sôi bên trong, những linh thú tốt lành cũng như tỉnh dậy từ giấc ngủ đông, bay lượn xung quanh.
Hơn nữa còn có tiên vân xuất hiện, vây quanh bốn phía.
Rất nhanh, một tòa Thánh Địa như tiên sơn... xuất hiện giữa trời đất.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lại có một thân ảnh cao trăm trượng, từ trong tiên sơn này bước ra.
Thân ảnh này nhìn bề ngoài, trừ đặc điểm trên mặt ra, những thứ khác dường như không cùng chủng tộc với hai vị tu sĩ Uẩn Thần mà Hứa Thanh đã giết.
Ngũ quan trên mặt gã giống người, không có tóc.
Làn da lộ ra ngoài thành sắc ngọc, toàn thân nhìn qua như được tạo nên từ bạch ngọc, tự mang cảm giác thần thánh.
Về phần tuổi tác thì không thể phân biệt, nhưng ý cổ lão tang thương tỏa ra từ người gã lại cực kỳ rõ ràng.
Mà điều kinh người nhất, chính là dao động tu vi tỏa ra từ toàn thân gã.
Tu vi này, vượt xa nhận thức của đại đa số tu sĩ, là thứ khủng bố mà cả đời họ chưa từng thấy. Chỉ dưới thân niệm dò xét của cường giả chân chính, mới có thể rõ ràng cảm nhận được.
Đây là... Chúa Tểi
Thiên địa vì gã mà biến sắc, biển lớn vì gã mà cuộn trào, pháp tắc và quy tắc đều đang hoan hô, từ bát phương tự động tu lại.
Ngay cả Thiên Đạo, trong khoảnh khắc này dường như cũng đều mặc nhiên chấp nhận việc ấy.
Bởi vì, đây là Chúa Tể đỉnh phong!
Không cần khí vận gia trì, không cần bất kỳ ngoại lực nào, đây là chân chính ý nghĩa Chúa Tể đỉnh phong trong hệ thống tu tiên hoàn toàn thuần túy, sánh ngang Vô Hại
Gã bước một bước ra khỏi tiên sơn, bước một bước vào Cấm Hải, giam lên... Thi Cấm!
Toàn bộ Thi Cấm, trong nháy mắt liền vang lên âm ầm, có vô số tiếng kêu rên thảm thiết từ bên trong truyền ra, máu tươi màu đen thậm chí còn từ trong Thi Cấm chảy ra, trở thành một phần của nước biển.
Máu này, chảy suốt bảy ngày.
Tiếng kêu rên, kéo dài bảy ngày.
Dưới sự chú ý của các phương, ngày thứ tám... vị tu sĩ bạch ngọc tu vi Chúa Tể đỉnh phong kia, từ trong Thi Cấm bước ra, trên vai gã rõ ràng đang vác một cánh cổ môn bằng đái
Cánh cửa này, chính là cánh cửa năm đó đã mở ra ở trong Thi Cấm.
Khi đó, bàn tay máu thịt mơ hồ từ trong cửa này duỗi ra, đã hạ sát Thi Cấm chi chủ.
Mà giờ đây, tòa cổ môn thần bí đó, dưới một bước của vị bạch ngọc tu sĩ kia, đã bị mang về tiên sơn.
Sau đó, đại lượng tu sĩ Thánh Địa gào thét mà ra.
Thánh Địa này, rất kỳ dị.
Hình dạng của tộc nhân phần lớn đều khác nhau, có người giống như hai vị Hứa Thanh đã giết trước đó, mà cũng có người thân thể như được ghép lại.
Bên trong có hình người, hình thú, cùng đủ loại hình dạng kỳ quái hiếm thấy, không thiếu gì cả. Giờ phút này xuất hiện, toàn bộ đều xông vào trong Thi Cấm.
Loại hành vi quỷ dị như thế khiến cho các phương Nghênh Hoàng Châu cùng Nam Hoàng Châu vốn đã chú ý trọng điểm nơi đây, trong lòng vừa khó hiểu, mức độ chú ý càng lớn hơn.
Đồng thời cũng đều nâng cảnh giác lên mức cao nhất, Phong Hải quận càng là điêu động đại quân, bày trận ở Nghênh Hoàng Châu.
Nhưng kỳ lạ là, trong vòng một tháng sau đó, tiên sơn Thánh Địa này, lại không có động tính gì khác, tu sĩ bên trong dường như đều đặt trọng tâm lên Thi Cấm.
Liên tục ở trong Thi Cấm thu thập đủ loại tài nguyên.
Nước biển, dị chất và thực vật trong Thi Cấm, thậm chí cả sinh vật quỷ dị và thân tính, cũng đều nằm trong phạm vi thu thập của bọn họ.