Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 2011 - Chương 2193: Sạch Sẽ (2)

Chương 2193: Sạch sẽ (2) Chương 2193: Sạch sẽ (2)Chương 2193: Sạch sẽ (2)

Chuong 2193: Sach se (2)

Cho đến khi, một cảnh tượng xuất hiện trong thần tri của Hứa Thanh. Cách nơi Hứa Thanh ở một khoảng rất xa dưới đáy biển, nơi đó gân Thi Cấm, địa hình tương tự như đồng bằng.

Giờ phút này trên bình nguyên đáy biển, đột nhiên hiện ra một trận pháp vô cùng to lớn đã được bày xong.

Tại tâm điểm của trận pháp, có hai bóng người đang khoanh chân ngồi.

Hai bóng người này đều khoác trường bào bạc, làn da lộ ra ngoài tựa như thân thể bạch tuộc, sắc thái âm u.

Không có mái tóc, ngũ quan trên khuôn mặt tương tự người phàm, chỉ riêng tư thế ngồi xếp bằng đã cao hơn mười trượng.

Dao động tu vi tỏa ra chính là uy áp của cảnh giới Uẩn Thần nhị giới đỉnh phong.

Mà qua y phục cùng cấu trúc trận pháp đặc thù của bọn họ, có thể thấy rõ hai vị này đến từ Thánh Địa.

Sự thật quả đúng như vậy, bọn họ chính là những kẻ giáng lâm cùng một lượt với Phong Lâm Đào và những người khác.

Trước kia, vô số tiểu đội giáng lâm từ Thánh Địa đã tản mác ở các khu vực khác nhau của Vọng Cổ.

Riêng hai người bọn họ đã hạ xuống Cấm Hải.

Và trong khoảng thời gian này, bọn họ đã thu thập đủ tin tức cùng tài nguyên trong Cấm Hải, rồi bố trí một trận pháp làm tín hiệu chỉ dẫn hướng về thiên ngoại trên đáy biển này.

Giờ đây, tu vi của từng người bọn họ tỏa ra, muốn gia tăng uy lực của trận pháp, chỉ vê phương hướng của Thánh Địa mà bọn họ trung thành.

Phải nói rằng vận khí của bọn họ không tệ, từ khi giáng lâm cho đến bây giờ, mọi quá trình đều diễn ra vô cùng thuận lợi.

Bọn họ hầu như không gặp bất kỳ trở ngại nào, cho dù thi thoảng va chạm với một vài sinh vật thần tính cường đại, cũng đều được bọn họ dò la trước và né tránh.

Cho đến thời khắc này, thấy mọi việc sắp hoàn tất, trong lòng hai người đều hơi thả lỏng.

Nhưng ngay lúc đó, đột nhiên một người trong số họ truyền ra tiếng răng rắc.

Âm thanh phát ra từ một ngọc giản được gã đặt trước mặt.

Ngọc giản này có khắc phù văn phức tạp, được chế tạo từ mặc ngọc đặc thù. Trong khoảng thời gian qua, nhờ vào ánh sáng lấp lánh của nó mà nhiều lần giúp bọn họ sớm phát hiện ra hiểm nguy.

Mà giờ phút này, ngọc giản dường như không kịp lóe sáng, đã tự vỡ vụn một cách đột ngột.

Thoáng chốc, hai vị tu sĩ Thánh Địa lập tức mở to mắt, lộ vẻ kinh nghi. Đồng thời, âm thanh răng rắc của ngọc giản vỡ vụn trước đó không những không biến mất, mà còn biến thành cơn cuồng phong, quét ngang về phía bọn họ.

Bát phương chấn động, thân sắc của hai vị tu sĩ Thánh Địa chợt biến đổi, vội vã lùi lại. Cảm quan lập tức khuếch tán ra ngoài, dò xét bốn phía. Một người trong số họ còn kết ấn chỉ về phía trước.

Ngay lập tức, một dòng nước xiết từ nước biển bốn phía trào dâng, bị gã khống chế tỏa ra bốn hướng, cuồn cuộn nâng lên cát bùn dưới đáy, chấn động đá ngầm bốn phương.

Tìm kiếm mối nguy ẩn nấp.

Nhưng chẳng có thu hoạch gì.

Đúng lúc hai người càng thêm kinh nghi, thì một màn khiến bọn họ sợ hãi xuất hiện. Những âm thanh do hành động vừa rồi của bọn họ gây ra, giờ phút này lại không hề có dấu hiệu tiêu tán.

Giống như tiếng vỡ vụn răng rắc của ngọc giản, đã hóa thành lực lượng quỷ dị, mang sức sát thương kinh người, đột ngột quét ngang trên người hai vị này.

Âm thanh ầm vang quanh quẩn bốn phía.

Hai người tâm thần sôi trào, một người lập tức truyền âm.

"Có Thần Linh đang theo dõi chúng tai"

Dù là truyên âm, nhưng ngay khi phát ra, chính bản thân gã và đồng bọn vừa nghe thấy, liền lại hóa thành sát thương quỷ dị, khiến đầu hai người chấn động, sắc mặt tái nhợt, nội tạng cuộn trào.

Nỗi kinh hãi trong tâm cũng theo đó mà bộc phát.

"Nơi này bị đoạt âm!"

Nhận thức này đồng thời hiện lên trong lòng họ.

Thế nên không dám mở miệng nữa, hai người liếc nhìn nhau, thấy rõ vẻ kinh hãi của đối phương, không chút do dự lao vút lên trên bỏ chạy.

Nhưng tốc độ chạy trốn càng nhanh, âm thanh kích động càng lớn, dòng nước xiết cũng vậy.

Vì thế sát thương quỷ dị do âm thanh hóa thành lại ập đến lần nữa.

Tạo thành tiếng am vang, gia trì cho sát thương, liên tục không ngừng.

Đồng thời, tất cả cá trong khu vực này, tất cả động vật biển, thậm chí cả cát sỏi, sinh vật phù du, kể cả toàn bộ nước biển, giờ phút này đều phát ra âm thanh với mức độ khác nhau.

Có âm thanh có thể nghe thấy, có âm thanh tai người không thể nghe được, nhưng không có nghĩa là chúng không tồn tại.

Bây giờ, như thể một dàn nhạc Cấm Hải cùng tấu lên khúc nhạc chấn kinh thế gian, đồng loạt bộc phát.

Sát thương hình thành không ngừng bốc lên, ào ạt như sóng thần, dễ dàng nghiền nát, từ bát phương đè ép về phía hai nguoi bon ho.

Tiếng am am ngày một mãnh liệt hơn. Hai vị tu sĩ Thánh Địa tâm thần run rẩy, sắc mặt đã sớm đại biến, phun ra máu tươi, mỗi người đều triển khai đại thế giới của mình. Vừa hư vừa thực để chống lại thứ âm thanh quỷ dị này. Họ lại lấy ra nhiều pháp bảo, liên tục cố gắng xóa đi âm thanh bốn phía. Cuối cùng sau khi trải qua vô vàn hiểm nguy, hứng chịu hết lân này đến lần khác oanh kích, y phục rách nát, da tróc thịt bong, rốt cuộc cũng lao ra khỏi nước biển, đến trên mặt biển.

Nhưng chưa kịp thở phào, càng nhiều âm thanh lớn hơn từ bên ngoài đã ập đến. Tiếng chim biển vang vọng trên không, tiếng sóng biển truyền khắp nơi, tiếng gió không chốn nào không có. Tất cả âm thanh từ bát phương cùng lúc bộc phát với quy mô chưa từng có, quét sạch hết thảy. Tựa như sấm sét, ngay khoảnh khắc hai người vừa xông ra đã lập tức bao trùm lấy họ.

Từ xa nhìn lại những âm thanh này hợp thành một quả cầu khổng lồ, bên trong liên tục gợn sóng, toát ra uy thế đáng sợ. Vào giờ phút này, một thanh âm vang vọng khắp thiên địa: "Các ngươi ở đáy biển làm gì vậy?" Theo tiếng nói xuất hiện, một bóng người màu tím phiêu dật tựa như thân linh từ trong âm thanh bước ra thế gian, hiện thân bên ngoài quả cầu âm thanh khủng bố kia, thản nhiên nhìn vào bên trong, nơi hai vị tu sĩ giờ đây trong lòng đã tràn ngập kinh hãi.

Vê phần nghi vấn từ những lời này, cũng chẳng cần trả lời. Bởi vì ngay khi vừa cất lên, thanh âm này đã hòa nhập vào quả cầu, vang lên âm ầm. Lọt vào tai hai tu sĩ Thánh Địa, họ hoàn toàn không thể nghe rõ Hứa Thanh nói gì, chỉ nghe thấy tiếng lẩm bẩm mơ hồ.

Lời lẩm bẩm này càng lúc càng mãnh liệt, không ngừng lặp lại. Một cỗ lực lượng cổ xưa theo tiếng lẩm bẩm mà đến, điên cuồng tham lam lan tràn khắp thân thể họ, thấm sâu vào tâm thần, thay thế nhận thức của họ, còn cướp đi cả khái niệm ve âm thanh. Thân xác cũng thế, linh hôn cũng vậy, ngay cả bản ngã cũng bị tách rời. Đáp án, tất nhiên cũng nằm trong đó.

Hứa Thanh bước một bước, đi vào đáy biển. Mà trên mặt biển, quả cầu âm thanh đột nhiên vỡ tung thành màu máu, hai tu sĩ Thánh Địa bên trong hình thần câu diệt. Quả cầu tan biến, âm thanh bên trong cuốn theo tàn niệm của tu sĩ đã chết, quay vê với thiên địa. Sạch sẽ không còn gì.

Về phần đồng bằng dưới đáy biển, trên trận pháp, Hứa Thanh từng bước tiến đến, ngưng nhìn trận này, vung tay lên. Tức thì nơi đây cuồn cuộn dâng trào, trận pháp sụp đổ. Hứa Thanh lắc đầu: "Tuy đã hủy, nhưng tín hiệu trước đó đã truyền đi rồi."

Hứa Thanh suy nghĩ một chút, lấy ra ngọc giản, truyền âm báo cho Phong Hải Quận cùng đám người Hoàng Nham, để họ chuẩn bị trước. Sau đó, thân ảnh Hứa Thanh biến mất, tiếp tục cảm ngộ Âm quyền của bản thân trong Cấm Hải này, đồng thời tìm kiếm chiến xa thanh đồng.

Bảy ngày sau, trên bầu trời cổ xuất hiện bảy vệt sao băng, tỏa ánh sáng lấp lánh rực rỡ, rơi về phía Vọng Cổ. Trong đó một đạo, địa điểm rơi xuống chính là Cấm Hải giữa Nghênh Hoàng Châu và Nam Hoàng Châu!
Bình Luận (0)
Comment