Chương 2201: Tiếp tục tấu nhạc (1)
Chương 2201: Tiếp tục tấu nhạc (1)Chương 2201: Tiếp tục tấu nhạc (1)
Chuong 2201: Tiep tuc tau nhac (1)
Gio khac nay tren Cam Hai binh minh đã ló dạng, màu đen nồng đậm bao trùm khắp trời đất, tựa như một vị thần linh ẩn nấp trong bóng tối, tản mát thần lực của mình.
Nhuộm màu biển cả, nhuộm màu càn khôn.
Đến cuối cùng, đã không thể phân biệt rõ vị thân linh này đang ở trên trời hay đang dưới biển.
Là màu sắc của biển cả xâm chiếm bầu trời, hay là bầu trời càng làm nổi bật Cấm Hải.
Nhưng tất cả những điều này, đối với các tộc đang sinh sống tại Cấm Hải mà nói, kỳ thật không quan trọng, trong cuộc sống của họ, ngày qua đêm lại đều như vậy, sinh tôn nơi đây và cũng hòa nhập vào chốn này.
Trên mặt biển đen, thỉnh thoảng có thể thấy được bóng dáng một vài thuyền bè, theo sóng nước mà lên xuống.
Trên bầu trời, thỉnh thoảng cũng thấy có chim bay cuộn theo màn đêm để săn mồi.
Còn dưới đáy biển... Tốc độ của cánh tay đứt lìa đã đạt đến cực hạn, liên tục đào tẩu, thân ảnh của nó khi thì mơ hồ, khi thì rõ ràng, và mỗi lần xen kẽ như thế đều sẽ di chuyển một khoảng cách rất xa.
Trong khoảng thời gian này, bất kỳ thủy quái nào xuất hiện trước mặt nó, đều sẽ trong chớp mắt bị khô héo, thần tính cùng sinh mệnh trong cơ thể đều trở thành dưỡng chất cho cánh tay đứt lìa.
Khiến cho tốc độ của nó có thể càng nhanh hơn. Ngoài ra chỗ nó đi qua, bất luận là bản thân hay là nước biển, hoặc là thủy quái bốn phương đều lặng ngắt như tờ, tất cả âm thanh đều bị nó lợi dụng thần quyền áp chế.
Bởi vì nó biết âm thanh là vũ khí của mình, nhưng cũng đồng dạng là vũ khí của vị truy kích kia.
Chỉ là... Cho dù nó có nhanh hơn mấy phần, phía sau trong nước biển, bóng dáng người kia một đường đoạt âm, dùng phương pháp quỷ dị truy đuổi tới, từ đầu đến cuối vẫn luôn ở đó.
Chưa từng bị giũ bỏ mảy may.
Hơn nữa khoảng cách giữa hai bên cũng càng ngày càng gần. Bởi vì thúc đẩy tốc độ của Hứa Thanh, không chỉ có Âm thần quyền.
Ách Vận có thể gia trì, Tử Nguyệt có thể lan tràn, thậm chí... Những dị chất ẩn chứa trong Cấm Hải này, ở một mức độ nào đó cũng đều có thể cung cấp một mức độ trợ giúp nhất định cho Hứa Thanh.
Cái thân thể của hắn, đáng sợ kinh người.
Cho nên... Sau khi lại trôi qua khoảng một nén nhang, nước biển bốn phía của cánh tay đứt lìa đột nhiên gợn sóng, từng đạo dây leo do nước biển hợp thành, trong nước biển đột ngột quật ra.
Vô thanh vô tức, hướng vê phía cánh tay đứt lìa nơi này vội vã tới gần, trong nháy mắt đến chắn đường đi.
Cánh tay đứt lìa lóe lên, thay đổi phương vị, đang muốn tiếp tục trốn, nhưng càng nhiều dây leo ở những phương hướng khác cũng theo đó xuất hiện, tiếp tục ngăn cản.
Trong chớp mắt bát phương đều là như thế. Vô số dây leo liên tục xuất hiện, lấy cánh tay đứt lìa làm trung tâm, trong nháy mắt đến gần, nhanh chóng quấn quanh dung hợp.
Mặc kệ cánh tay đứt lìa va chạm như thế nào, nhưng dưới sự bao phủ của vô số dây leo, cuối cùng vẫn bị chặn lại.
Cái giá phải trả của sự chặn lại này, là một cái kén hình bầu dục do dây leo bằng nước quấn quanh hình thành, xuất hiện ở đáy biển.
Như phong ấn. Tuy chỉ tồn tại trong khoảng thời gian vài hơi thở, dưới sự va chạm của cánh tay đứt lìa, cái kén dây này liền sụp đổ, nhưng âm thanh ầm ầm hình thành trong nháy mắt, rốt cuộc vẫn lần đầu tiên xuất hiện trong cuộc chiến tĩnh lặng này.
Âm thanh ầm ầm vang vọng.
Cho dù chỉ là một hơi thở liên bị cánh tay đứt lìa đoạt âm, nhưng vẫn là chậm.
Gần như ngay trong nháy mắt âm thanh truyền ra, Hứa Thanh đã bắt được âm này, thân thể hắn quỷ dị trực tiếp từ trong âm thanh am am đó bước ra.
Đứng ở phía trước cánh tay đứt lìa.
Mà trong những sợi dây leo do nước biển hóa thành đang sụp đổ kia, thân ảnh của Thánh Thiên Thần Đằng cũng lóe lên rồi biến mất, truyền ra dao động cảm xúc lập công, sau đó tản ra bốn phương, hóa thành càng nhiều dây leo bằng nước, lân nữa phong ấn chỗ này.
Đồng thời Tiểu Ảnh cũng không chịu thua kém, nhanh chóng lan tràn thay thế cho đáy biển của khu vực nơi đây, đồng thời cũng bao phủ lên trên, triệt để che kín.
Còn có độc từ thần trớ của Hứa Thanh, cũng đồng dạng từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra, khiến cho nước biển càng thêm đen kịt.
Làm xong những điều này Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn chằm chằm cánh tay đứt lìa kia, trong mắt lộ ra hàn quang.
Cánh tay này, là then chốt quyết định hắn có thể triệu hoán Long Xa hay không.
Thế là hắn tiến lên một bước, đột ngột dẫm tới.
Ngay khoảnh khắc bước chân hạ xuống, con mắt trong lòng bàn tay của cánh tay đứt lia lóe lên huyết quang, từng đạo quỷ ảnh hư ảo từ trong mắt nó thai nghén ra, âm thanh quỷ dị ai oán lần nữa vang vọng.
Hình thành khúc nhạc kèm sát ý, chuẩn bị bộc phát. "Nơi này, ngoài ta ra, không được có âm thanh dư thừa.”
Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.
Âm thanh truyền ra trong nháy mắt, những tiếng kêu gào thê lương chói tai của lũ quỷ đột nhiên im bặt, bị đoạt mất thanh âm, tan vỡ ra.
Cánh tay đứt lia chấn động, ngay sau đó hồng quang trong con mắt trên bàn tay càng đậm, một giọt nước mắt như máu tươi từ bên trong chảy ra, hình thành uy thế kinh khủng, như mũi tên sắc bén xông thẳng về phía Hứa Thanh.
Nơi giọt nước mắt này đi qua, nước biển bùng nổ bị nó cuốn lên, mang theo oán độc, mang theo cuồng loạn, mang theo vô tận hận ý, trong nháy mắt đến gần.
Ánh sáng trong cơ thể Hứa Thanh lóe lên, tiên quang vừa định tản ra, nhưng hắn nheo mắt lại, đột nhiên tiêu tán hết thảy tiên quang, thân thể không ngừng lại mảy may, tiếp tục bước đi. Mặc cho giọt nước mắt đỏ ấy ầm am đánh lên người mình.
Vô thanh vô tức.
Thân thể Hứa Thanh khựng lại, cảm giác như bị kim châm hiện lên khắp toàn thân.
Cũng chỉ đơn giản như vậy.
Không đạt tới tâng thứ Chúa Tể, thì không thể làm cho nhục thân hiện tại của hắn dao động, duy chỉ có lực lượng tầng thứ Chúa Tể mới có thể khiến cho nhục thân và linh hồn của hắn, xuất hiện cảm giác tách rời.
Tiến tới hình thành tổn thương.
Thế là bước chân của hắn nâng lên, lần nữa hạ xuống, lúc xuất hiện đã ở trước mặt cánh tay đút lìa, mặc cho bàn tay này run rẩy hồng quang lại dấy lên, mặc cho quỷ hồn xung quanh nó giãy giụa hiện ra, thậm chí mặc cho ngón tay của bàn tay này kết ấn...
Tay phải của hắn giơ lên, một quyền đánh ra. Một quyền này nhìn tựa như Bất Diệt Đế Quyền, nhưng trên thực tế đã bị Hứa Thanh cải tiến, dung hợp Hạ Cửu Tuyền của Thất Gia, sau khi kết hợp đồng thời sở hữu thuộc tính hư lẫn thực, uy lực càng thêm kinh người.
Vẫn là vô thanh vô tức, lại có thể nổ tung bộc phát.
Cánh tay đứt lìa văng ngược lại.
Tất cả chiến lực khác của nó, trên thực tế so với Âm thần quyền đều kém rất xa.
Thiên Lai quỷ âm trước đó, triệu hồi ra Hủ Nguyệt đã là cực hạn.
Nếu như Hứa Thanh không nắm giữ Âm thần quyền, đối mặt với sự quỷ dị của cánh tay đút lìa thì tất nhiên ứng phó gian nan, cần nhiều man lực hơn, nhưng hiện tại... Cánh tay đứt lìa ở trước mặt hắn, như con rắn mất đi nanh độc.
Bất đắc dĩ phải dùng phương pháp bản thân không am hiểu để tranh đấu với hắn. Mà thắng bại, cũng tự nhiên nằm trong dự liệu.
Trong khoảng thời gian một nén nhang, Hứa Thanh nhờ vào nhục thân cường hãn, sau khi đoạt âm, phớt lờ tất cả ra tay của đối phương.
Một bên ởđi tới, một bên oanh kích.
Còn về phân cánh tay đứt lìa thì liên tục lùi lại, quỷ hồn của nó lần lượt tán loạn, nước mắt của nó toàn bộ vỡ vụn, tất cả thủ đoạn của nó đều mất đi tác dụng.
Chỉ có thể trong quá trình không ngừng lùi về sau này, bản thân càng thêm ảm đạm, con mắt trong lòng bàn tay cũng xuất hiện dấu hiệu vỡ vụn, khí tức cũng càng lúc càng suy yếu.
Cho đến cuối cùng, nắm đấm của Hứa Thanh giáng xuống phía trước ba tấc bên ngoài con mắt trên lòng bàn tay của cánh tay đứt lìa, cuối cùng không hạ xuống.
Hắn không muốn triệt để xóa bỏ cánh tay đứt lia này, hắn muốn chính là khống chế.
Thế là sau khi làm trọng thương nó, thần tri từ trên người Hứa Thanh tản ra, trong nháy mắt bao phủ lên cánh tay đứt la, từ thần nguyên, từ thần tri, từ thân quyền, từ vị cách, toàn diện trấn áp.
Cánh tay đứt lia run ray kịch liệt, rõ ràng đã bị Hứa Thanh áp chế toàn diện, nhưng con mắt màu máu trong lòng bàn tay lại lộ ra một tia cuồng loạn, nhìn chằm chằm Hứa Thanh.
Một cỗ dao động tự bạo cũng từ trên người nó tỏa ra.