Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 2027 - Chương 2209: Một Kiếm Hạ, Hồn Sụp Thân Bại! (2)

Chương 2209: Một kiếm hạ, hồn sụp thân bại! (2) Chương 2209: Một kiếm hạ, hồn sụp thân bại! (2)Chương 2209: Một kiếm hạ, hồn sụp thân bại! (2)

Chương 2209: Một kiếm hạ, hôn sụp thân bại! (2)

Thân ảnh Hứa Thanh lộ ra phía trên Nhật Quỹ, trong cơ thể tản mát ra vô tận ánh sáng, như thành mặt trời chiếu sáng khắp bát phương, đồng thời những ánh sáng đó cũng hội tụ lại với nhau tạo thành một chùm.

Bắn thẳng đến Phù Tà chỉ tử.

Những nơi đi qua, xé rách đen tối, phá toái hư vô, hủy diệt toàn bộ.

Đó là Huyền Dương Tiên Quang của Hứa Thanh.

Bá đạo như mặt trời, tiên uy giống như kiếp giáng.

Bây giờ lập lòe bao phủ trên người Phù Tà chi tử, tiếng kêu rên thê lương tê tâm liệt phế, cực kỳ bi thảm và đau khổ không cách nào khống chế truyền ra từ trong miệng Phù Tà chỉ tử.

Nhục thể của gã lập tức máu thịt mơ hồ, cả người không còn bộ dáng, đồng thời đang tiêu tán như sắp bị tiên quang xóa đi.

Nguy cơ ngay trước mắt, trong lòng Phù Tà chi tử điên cuồng, hóa thành tiếng gào thét không giống người.

"Tiên thuật, Quy Đồng!"

Tiên thuật, được sáng tạo ra trong thời kỳ Huyền U Cổ Hoàng, bị liệt là cấm thuật, vả lại gân như thất truyền trong Vọng Cổ, chỉ có tàn lưu.

Nhưng hiển nhiên trong Thánh địa vẫn còn tồn tại rất nhiều tiên thuật.

Giờ phút này theo Phù Tà chi tử gâm nhẹ, huyết châm của Đại Đế bỗng nhiên rực rỡ, trong lúc cấp tốc bay chung quanh gã, sợi tơ màu đỏ phía sau lại buộc vòng quanh từng đạo thân ảnh.

Những thân ảnh kia như là linh hồn, chính là chín người vệ đạo bị Hứa Thanh chém giết lúc trước.

Nhưng chuẩn xác mà nói, những thân ảnh đó thực sự không phải là hồn, mà là nhân quả.

Huyết châm này khâu lại nhân quả chín người vệ đạo tử vong, xâu chuỗi chúng nó cùng một chỗ, sau đó phi thẳng đến Phù Tà chỉ tử, trực tiếp đâm vào bên trong mi tâm của gã.

Trong thời gian ngắn, thương thế của Phù Tà chi tử không còn chuyển biến xấu, toàn thân lần nữa hình thành ngọn lửa màu bạc.

Tiếp tục thiêu đốt.

Đối kháng tiên quang của Hứa Thanh.

Trong khoảng thời gian ngắn, theo nguyên thần lần nữa xuất hiện lại, tiên quang cũng có phần ảm đạm.

Phù Tà chi tử dùng cách này tránh được tử kiếp, khí thế lân nữa quật khởi, biểu cảm vô cùng dữ tợn nhìn về phía Hứa Thanh.

"Ta lấy đại giới vĩnh viễn ngã xuống tu vi Uẩn Thần để triển khai pháp này, không tin không làm gì được ngươi!" Phù Tà chi tử gầm nhẹ, nguyên thần lập lòe tia sáng cao chừng ngàn trượng, cuốn động biển cấm, so với lúc trước càng thêm dồi dào.

Bàn tay to lớn khống chế quy tắc pháp tắc, trực tiếp nhấn về phía Hứa Thanh.

Khí thế như cầu vồng, vượt qua trước kia.

Ánh sáng hạ xuống lập tức khiến cho đáy biển nổ vang.

Lần này gã không chỉ thiêu đốt huyết mạch, càng là dưới nhân quả của chín người vệ đạo gia trì, thiêu đốt ẩn chứa cả vận mệnh.

Từ trình độ nào đó chính là thiêu đốt tương lai.

Như thế đổi lấy lực lượng Uẩn Thần ngũ giới đỉnh phong trong thời gian ngắn.

Nhất là có huyết châm Đại Đế định thân, khiến cho thời gian Hồi Tố cũng trở nên khó khăn.

Đây là thủ đoạn cuối cùng của gal Bây giờ gã gầm nhẹ, bàn tay to am âm bay thẳng đến Hứa Thanh, mà hư không bốn phía Hứa Thanh hình như cũng đều bị phong tỏa, không cách nào né tránh.

"Huyết châm này, thú vị."

Vẻ mặt Hứa Thanh bình tính như trước, nhìn qua mi tâm Phù Tà chi tử, cũng chính là nơi huyết châm đâm vào, nhàn nhạt mở miệng.

Sau đó không có bất kỳ cử động nào, mặc kệ bàn tay nguyên thần chụp vào trên đầu.

Sau một tiếng nổ mạnh truyền khắp bát phương, Hứa Thanh vẫn đứng ở nơi đó như trước, lông tóc không tổn hao gì.

Về phần Phù Tà chỉ tử, cả người ngẩn ngơ, tâm thần như có sóng lớn nổ vang, gã không cách nào tin, nội tâm bị không thể tưởng tượng nổi biến thành phong bạo quét ngang.

"Cái này........

Ga gâm nhẹ một tiếng, lần nữa kích phát nguyên thần bản thân, bộc phát ra tất cả lực lượng, lại một lần vòng quanh quy tắc và pháp tắc, cùng sự điên cuồng và sát ý ngập trời của bản thân, giơ tay lên bỗng nhiên đập xuống chỗ Hứa Thanh.

Âm!

Hứa Thanh vẫn đứng im ở nơi đó.

Phù Tà chi tử trâm mặc, trong nháy mắt tiếp theo thân thể của gã chợt nhoáng một cái, lách qua Hứa Thanh, bay thẳng đến ngoài ngàn trượng.

Gã biết mình không cách nào bảo trì chiến lực bây giờ lâu, mà sự quỷ dị của Hứa Thanh đã vượt ra khỏi tưởng tượng của gã, cả đời này gã chưa từng nghe qua tôn tại nào như vậy.

Bây giờ gã cũng không muốn suy tư nguyên do nữa, gã hoảng sợ và tuyệt vọng, sợ hãi đã sớm chiếm cứ toàn bộ suy nghĩ của gã.

Bây giờ gã chỉ muốn trốn.

Lúc này Hứa Thanh quay người nhìn qua bóng lưng Phù Tà chỉ tử, nhẹ nhàng vung tay phai len.

Một vung đó, ngàn dặm nước biển đã thành có giới hạn.

Giới hạn là miệng giếng.

Nước biển trong đó đã thành nước giếng.

Chính là Tỉnh Trung Lao Nguyệt.

Thân thể Phù Tà chi tử bỗng nhiên dừng lại, lúc này pháp thuật và bảo vật, cùng với tất cả của gã đều chiếu vào trong nước biển, cũng bao hàm cả huyết châm của Đại Đế nọ.

Mà tu vi do gã thiêu đốt đổi lấy cũng đã hết thời hạn, trong lúc không thể nhúc nhích tự động tiêu tán.

Sau đó Hứa Thanh hạ tay phải xuống, vớt lần thứ nhất.

Huyết châm nọ bị hắn một phát lấy ra.

Làm xong những thứ này, trong cơ thể Hứa Thanh vang lên một tiếng kiếm kêu động trời.

Nháy mắt tiếp theo kiếm quang lóe lên, kiếm khí kinh thiên động địa, biển cấm nổi gợn sóng, toái diệt vận mệnh, bỗng nhiên chém tới hồn cùng với thân thể Phù Tà chỉ tử.

Một kiếm hạ, hồn sụp thân bại!

Tiếng kiếm gào thét lại thành Âm quyền, nghiền nát chiến trường.

Hình thần câu diệt!

Làm xong những thứ này, Hứa Thanh thu hồi ánh mắt rồi đi đến biển sâu, sau khi xử lý hết những thứ quấy nhiễu, hắn chuẩn bị lại đợi long xa và người khổng lồ đến.

Nhưng sau khi Hứa Thanh đi được ngàn trượng, bước chân của hắn đột nhiên đình trệ, chợt quay đầu, thân sắc lần đầu tiên xuất hiện ngưng trọng, tiếng tim đập cũng nháy mắt nhanh hơn, hình như có đại hung muốn đáp xuống.

Hắn phát hiện mình bị một đạo ánh mắt đáng sợ khóa chặt!

Ánh mắt này không phải đến từ long xa và người khổng lồ, mà đến từ trong Tà Sinh thánh địa, chỗ Phù Tà be quan.

Thân ảnh kinh khủng khoanh chân trong đó mở hai mắt ra.

Một khắc mở ra, bầu trời ngoài Thánh địa tối sâm lại, vô tận mây đen cuồn cuộn ập đến, nước biển gợn sóng kịch liệt, cho đến sóng lớn ngập trời.

Khí thế vô tận quét sạch càn khôn, khiến cho quy tắc cúi đầu, pháp tắc quỳ bái.

Những hòn đảo ở bát phương nhao nhao rung động lắc lư, tâm thần của vô số tộc quần Cấm Hải không khỏi rung chuyển, nổi lên hoảng sợ.

Tâm thần của tộc nhân Tà Sinh thánh địa cũng đều riêng phần mình bốc lên.

Vào thời khắc này, uy thế Chúa Tể dựng lên động trời, càng có âm thanh thay thế thiên lôi kèm theo sát ý kinh hãi thế tục hạ xuống Cấm Hải.

"Kẻ giết nhi tử ta, ta nhìn thấy ngươi rồi!"
Bình Luận (0)
Comment