Chuong 2210: Quyan hanh Chua Te (1)
Chuong 2210: Quyan hanh Chua Te (1)Chuong 2210: Quyan hanh Chua Te (1)
Chuong 2210: Quyen hanh Chua Te (1)
Ánh mắt là một loại sức mạnh huyền diệu!
Ánh mắt của thần linh Tàn Diện có thể xâm nhập thiên địa hư vô.
Ánh mắt của thần linh có thể ảnh hưởng đến chúng sinh vạn vật.
Mà ánh mắt của Chúa Tể thì có thể đoạn tuyệt cổ kim, hình thành tan vỡ.
Nhất là phối hợp với quyên hành bản thân của mỗi một Chúa Tể, có thể bộc phát ra lực lượng có thể so với thần linh.
Dẫu sao Chúa Tể là thiên sơn bên trong hệ thống tu sĩ, càng là một loại thăng hoa cực hạn.
Chúa Tể sơ kỳ có thể chính diện giao chiến cùng Thân Hoal
Chúa Tể đỉnh phong càng có thể so với Vô Hại
Mặc dù Phù Tà là sơ kỳ, nhưng cũng như Thần lâm.
Vì vậy giờ phút này dưới ánh mắt Phù Tà, trong quyền hành đặc thù của gã, tâm thần của Hứa Thanh nổ vang, xuất hiện cảm giác hít thở không thông.
Hít thở không thông không hề chỉ thể hiện ở trên mặt hô hấp, mà khi nó thể hiện ở trên linh hồn, sẽ có một loại cảm giác như bị xóa đi.
Đó là cô độc, đó là bóng tối, đó là tuyệt vọng.
Toàn thân Hứa Thanh chấn động, trong một cái chớp mắt, tất cả thần quyền trong khư thổ bất kể ngân tích sâu hay cạn đều đồng loạt lập lòe, thân thể càng hiện ra thủy ngân sáng bóng.
Toàn diện bộc phát, đối kháng ánh mắt của đối phương, đồng thời hắn cũng mau chóng rút lui, tản ra thần tri muốn hòa vào trong âm thanh để dịch chuyển, đồng thời càng lấy ra lông vũ Viêm Hoàng.
Muốn đưa tin. Nhưng trong tối tăm, truyền đến âm thanh rặc rặc.
Phảng phất có vật gì sắc bén trong tích tắc lấy loại phương thức nào đó vượt qua lý giải, vô cùng bá đạo cắt bỏ hết thảy liên hệ của hắn cùng với bên ngoài.
Tâm thần Hứa Thanh chấn động thu hồi lông vũ, tốc độ lui ra phía sau nhanh hơn.
Mà giờ khắc này trong Tà Sinh thánh địa, trong mật thất Phù Tà đang khoanh chân, đỉnh đầu của gã xuất hiện một cái kéo mênh mông rực rỡ.
Cái kéo cổ xưa vô tận tang thương, tản ra nồng đậm cảm giác năm tháng, càng có uy áp kinh khủng bốc lên.
Tiếp theo thân thể cao 100 trượng của Phù Tà chậm rãi đứng lên.
Gã đứng dậy khiến cho càn khôn nổ vang, phong vân biến sắc.
Gã có đủ huyết mạch vương tộc, trăm năm trước sau khi đạt Uẩn Thần đỉnh phong đã kiên quyết lựa chọn bế sinh tử quan, trùng kích Chúa Tể cảnh.
Việc này truyền khắp toàn bộ Thánh địa Hoàng cấp, được vô số người chú ý.
Bởi vì dù ở trong Thánh địa, Chúa Tể cũng đủ làm chủ của một phương.
Nhưng người có thể thành công giống như phượng mao lân giác.
Nhất là đối với Tà Sinh thánh địa mà nói, lại càng là như vậy.
Nguyên bản bên trong Thánh địa Hoàng cấp, Tà Sinh thánh địa cũng chỉ có thể coi là mạt lưu, bao nhiêu năm đều là một mình lão tổ dựa vào chiến lực Chúa Tể đỉnh phong tự mình chèo chống.
Nhiều khi như bị trói buộc tay chân.
Vì vậy trong lòng người của Tà Sinh thánh địa, Phù Tà bế quan có thể nói là sự tình trọng yếu nhất.
Một khi thành công, như vậy địa vị của Tà Sinh thánh địa cũng sẽ tăng lên. Cho nên nếu không phải không thể chống lại pháp chỉ phủ xuống Vọng Cổ, bọn họ cũng sẽ không lựa chọn đến vào thời điểm này.
Tuy là không thể không đến, nhưng đối với Tà Sinh thánh địa mà nói, việc Phù Tà bế quan vẫn luôn là trọng điểm của tộc quần bọn họ.
Bản thân không đi quấy nhiễu, càng nghiêm cấm người bên ngoài quấy nhiễu.
Do đó vị Phù Tà bế quan 100 năm, toàn tâm đắm chìm trong đột phá, gã hoàn toàn không biết đối với sự tình bên ngoài, gã chỉ biết được tương lai Thánh địa phải chấp hành pháp chỉ phủ xuống Vọng Cổ trong một lần thức tỉnh từ nhiều năm trước.
Đối với tin tức ve Vọng Cổ, gã còn lưu lại ở trên nhận thức lúc trước.
Cho đến bây giờ, con nối dõi duy nhất tử vong, hình thành nhân quả khiến tim gã đập nhanh, tạo thành gợn sóng cuốn tới trạng thái tâm thần vốn đang như ngủ Say.
Nói không rõ là phúc hay là họa.
Phúc là bởi vì trên thực tế vào mấy năm trước, gã đã bước đến bên trong cánh cửa Chúa Tể, nhưng khí tức và uy áp lâm vào hỗn độn, như đang mê thất bên trong luân hồi.
Vòng đi vòng lại không thức tỉnh được.
Người ngoài không cách nào trợ giúp, chỉ có thể dựa vào bản thân gã vùng vẫy.
Chỉ có thức tỉnh mới tính chân chính tấn cấp.
Hầu như toàn bộ Chúa Tể đều trải qua việc này, đây cũng là quá trình ngưng tụ quyền hành của bản thân.
Cái gọi là quyền hành, cũng cùng loại với thân quyên, nhưng bản chất khác biệt.
Bình thường mà nói, nó chỉ có trong cảnh giới Chúa Tể, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có một số thiên kiêu tuyệt thế có thể thu được khi là Uẩn Thần, chỉ là cực kỳ hiếm thấy mà thôi.
Về phần quá trình thu được quyền hành, có người lập tức thức tỉnh, có người cần trăm năm thậm chí ngàn năm hoặc càng lâu hơn.
Cho nên gợn sóng nọ xuất hiện tạo thành liên quan, hóa thành sát ý cùng phẫn nộ từ huyết mạch, phù hợp với quyền hành của Phù Tà, rốt cuộc khiến cho gã thức tỉnh.
Và phần họa... Thì là con nối dõi tử vong, cùng với quyền hành thức tỉnh sớm tạo thành khuyết điểm nhỏ nhặt.
Nhưng bất luận như thế nào, giờ khắc này gã đã là Chúa Tể.
Mở mắt ra ngóng nhìn hư vô, phá vỡ nhân quả truy tìm cảm nhận trong lòng.
Và theo như lời của gã, gã đã... nhìn thấy Hứa Thanh.
Mặc dù bên ngoài lạ lãm, nhưng kết hợp với nhận thức lúc trước, gã biết được Thánh địa đã phủ xuống Vọng C6.
Về phần thân phận người giết con nối dõi của mình thì gã không biết, cũng không cần phải biết.
Bởi vì bất kể đối phương là ai, giờ khắc này... . Đều là mục tiêu gã nhất định phải giết.
Chỉ có như vậy mới có thể tu bổ tâm cảnh, khiến khuyết điểm nhỏ nhặt của quyền hành có thể viên mãn.
Điều ấy tương quan cùng đạo của gãi
Nhất là thân ảnh trong mắt gã, tuy bị gã dùng di bảo của Đại Đế tuyệt đỉnh trước kia của tộc quần cắt bỏ liên hệ cùng với ngoại giới, nhưng lại lấy một loại phương pháp quỷ dị cấp tốc ẩn nấp, cho nên Phù Tà không chút chần chừ, một bước tiến về phía trước.
Một bước hạ xuống trong mật thất gã bế quan, nhấc lên gợn sóng thiên địa, mở ra mệnh cách, thân ảnh gã nháy mắt tan biến.
Men theo huyết mạch chỉ dẫn, men theo ánh mắt khóa chặt trong tối tăm, nháy mắt một bước hạ xuống, dĩ nhiên đã xuất hiện ở bên trong ngàn dặm Minh vực của Hứa Thanh.
Một khắc hiện thân, quy tắc của nơi này đã có chủ, pháp tắc đã thành nô.
Thiên Đạo Vọng Cổ mặc dù bởi vì ý chí Vọng Cổ ảnh hưởng, có bài xích đối với Thánh địa rời đi năm đó, nhưng đối với đại năng đạt đến cấp độ Chúa Tể... Bất kể đến từ phương nào đều là đón ý hùa theo.
Bởi vì năm đó những thiên đạo kia được sáng tạo ra, vốn chính là vì tu sĩ mà phục vụ.
Cho nên ngay khi gã tới trong Minh vực của Hứa Thanh, quy tắc cùng pháp tắc trong trời đất lập tức thần phục, trở thành vật dẫn của tâm niệm Phù Tà, thật giống gã đã hóa thành trời.
Ý của gã đã thành thiên ý.
Niệm của gã đã thành thiên niệm.
Gã muốn phong ấn nơi đây, như vậy nơi đây lập tức phong ấn.
Gã muốn tiêu diệt Hứa Thanh, như vậy bốn phía Hứa Thanh ầm ầm bộc phát sát cơ.
Những thứ sát cơ này là thiên ý biến thành, là ý niệm của Phù Tà ra lệnh.
Vốn là vô hình.
Nhưng sau khi vô số sát ý vô hình hội tụ cùng một chõ, bởi vì ý chí của Phù Tà dung nhập, lại đã trở thành hữu hình.
Vì vậy phía trước Hứa Thanh xuất hiện một ngón tay màu đỏ có năm đốt xương.
Ngón tay vừa ra, hết thảy bốn phía dường như ngưng kết lại, ngay cả suy nghĩ cũng đều bị đè xuống, nước biển không còn gợn sóng, chỉ có cực hạn sát cơ rung chuyển toàn bộ.
Vừa động, bỗng nhiên nhấn một cái tới Hứa Thanh trong lòng đang dâng lên gợn sóng vạn trượng, muốn nhanh chóng rút lui dung nhập vào trong âm thanh.
Những nơi đi qua nước biển bộc phát, thiên ý bộc phát, sát cơ bộc phát.
Một nhấn xuống, uy áp kinh khủng và sát thương đáng sợ, lấy một loại khí thế không thể ngăn cản không thể chống cự tới gân Hứa Thanh.