Chương 2224: Phù Tà sụp đổ (1)
Chương 2224: Phù Tà sụp đổ (1)Chương 2224: Phù Tà sụp đổ (1)
Chương 2224: Phù Tà sụp đổ (1)
Hai ngày sau.
Bên trong Nam Tự đại vực gần biển tương tự như Thánh Lan đại vực, trong một mảnh núi hoang, Phù Tà lại cải biến hình thái thành bộ dáng dị tộc đang bay nhanh.
Hai ngày qua gã một đường ẩn nấp, đầu tiên là ở đáy biển rồi lựa chọn đi đến hải ngoại.
Theo gã xem ra, nếu như phía đông Vọng Cổ đang tìm kiếm Hứa Thanh, vậy thì mình sẽ đi tới hải ngoại, như thế sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Mặc dù hải ngoại tràn ngập nguy cơ, gã cũng không dám tùy tiện bước vào, nhưng tương đối mà nói cũng thích hợp hơn để ẩn nấp.
Chỉ là sau khi gã cảm thụ có một đạo phong ấn vô hình ngăn cách trong ngoại hải, cũng đành phải bỏ qua lựa chọn này.
Phong ấn đó đến từ ý chỉ nhân tộc cùng Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, lấy thân uy áp đảo phía trên quy tắc, xuất khẩu thành ấn.
Một khi đụng chạm, vậy khó có thể duy trì ẩn nấp.
Sau khi ngóng nhìn hồi lâu, tâm của Phù Tà cũng càng dần càng trầm thấp.
Cuối cùng gã thay đổi phương hướng.
Vốn dự định tìm một địa phương ở đáy biển tiếp tục lan trốn, nhưng trong hai ngày qua, gã cảm nhận được số lượng thần niệm dưới đáy biển mỗi thời mỗi khắc đều đang tăng vọt.
Càng dần càng nhiều, càng lúc càng dày đặc.
Hình như toàn bộ tồn tại thần thánh ở nội hải đều gia nhập vào cuộc tìm kiếm.
Ngay cả nước biển cũng khiến cho gã cảm giác có chút dị thường, giống như mạch nước ngầm ngoài thân thể của mình không khỏi tăng nhiều.
"Nhất là cái tên Viêm Hoàng kia, bất kỳ lúc nào cũng đang cảm giác, cứ như vậy tiếp nữa, bảo vật của Đại Đế cũng sắp không chống đỡ nổi. . . . . Nhất định phải rời khỏi cái phạm vi này!"
Bức bách với áp lực và cảm giác nguy cơ không ngừng tăng lên, sau khi Phù Tà bỏ qua ý niệm đi hải ngoại, lại bỏ qua ẩn nấp ở bên trong biển, vì vậy đã tới Nam Tự đại vực cách xa phạm vi Phong Hải Quận.
Bên trong vực này hầu như không có thế lực nhân tộc, bị bảy tộc quần trung đẳng trong đó nắm quyền, ngày bình thường rất ít tiếp xúc cùng bên ngoài, từ trình độ nào đó cũng coi như là một chỗ đoạn tuyệt với nhân thế.
Vả lại hoàn cảnh nội địa lấy dãy núi là chủ yếu, khu vực biên giới thì là vô tận sa mạc.
Chỉ là vực này nhìn như thích hợp ẩn nấp, nhưng cũng bởi vì như thế lại khiến người ta càng thêm chú ý.
Cho nên lựa chọn của Phù Tà đã rơi vào đường cùng.
"Nhưng mà, mặc dù nơi đây cũng thuộc đông vực, nhưng lại không phải nơi nhân tộc trực tiếp nắm quyên. .. -"
Phù Tà mang theo suy nghĩ như vậy bước vào vực này, một đường nhiều lần biến hóa bộ dạng, cẩn thận cắt đoạn toàn bộ dấu vết và nhân quả của bản thân, cẩn thận bay nhanh trong núi hoang.
Đồng thời thời khắc luyện hóa tàn tháp, ý đồ mau chóng đồng hóa Hứa Thanh trong đó.
Chỉ là lực lượng của tàn tháp huyền diệu, thủy chung tồn tại bong bóng khí bài xích, vì vậy quá trình luyện hóa vô cùng chậm chạp.
Việc này gia tăng cảm giác gấp gáp của Phù Tà.
Càng làm cho đáy lòng của gã khó chịu là Hứa Thanh trong tàn tháp.
Một câu lúc trước của gã bị đối phương bắt được một chút tin tức, vì vậy trong mấy ngày hôm nay, Hứa Thanh chống cự mãnh liệt hơn, thi thoảng còn truyền ra một chút thân niệm.
Mặc dù những thần niệm đó đều bị gã trảm đoạn, không cách nào truyền ra bên ngoài, nhưng rơi trong lòng vẫn khiến cho gã dần dần âm trâm.
"Vấn đề lần trước ngươi lựa chọn không trả lời, xem ra Tà Sinh thánh địa của ngươi đúng là đã rung chuyển."
Hứa Thanh khoanh chân đả tọa, bây giờ thương thế đã khôi phục non nửa, truyên ra thần niệm.
Không có trả lời.
"Hay là. .... Đã không tồn tại."
Thần sắc Hứa Thanh bình tĩnh, dưới thân tính chủ đạo, hắn vô cùng lý trí, cho nên dù là tính cách không thích nói nhiều, nhưng hắn cần thông qua phản ứng của vị Chúa Tể này để phán đoán tin tức bên ngoài.
"Như vậy bây giờ ngươi hẳn là đang chạy trốn đi, trốn khỏi truy sát đến từ nhân tộc, tránh né tìm kiếm đến từ các phương.
Hứa Thanh tiếp tục mở miệng.
Nhưng Phù Tà cũng không phải kẻ ngu dốt, dù cho Hứa Thanh nói như thế nào đi nữa gã cũng không đáp lại chút nào.
Nhưng mà âm trâm trong tâm đã càng ngày càng đậm.
Mà cũng may, hình như phán đoán của gã đối với Nam Tự đại vực có chút chính xác, sau mấy ngày vào Nam Tự đại vực, gã không có cảm nhận được thần niệm tìm tòi như lúc ở nội hải.
Vì vậy sau khi cân nhắc một phen, Phù Tà lựa chọn một chỗ động quật, khoanh chân chuẩn bị ẩn nấp một đoạn thời gian để toàn lực luyện hóa tàn tháp.
Nhưng này an nhàn đó cũng chỉ tôn tại mấy canh giờ.
Một khắc màn đêm buông xuống, thiên địa bên ngoài động quật Phù Tà bỗng nổ vang, từng đạo thần niệm cường han liên tục quét ngang.
Đó là cảm giác đến từ cường giả của vực này.
Phù Tà lập tức mở hai mắt ra, cảnh giác vô cùng.
Cho đến sau nửa canh giờ những thần niệm đó mới tiêu tán.
Nhưng không đợi Phù Tà thở ra một hơi, lại có ý chí càng thêm kinh khủng cùng với thân uy nghiền nát tất cả lướt qua.
Phạm vi bao trùm bát phương, nơi nào tràn đến bau trời bốc lên, đại địa chấn động, toàn bộ dãy núi đều lay động.
Đó là Thần Linhl
Phù Tà biến sắc, lập tức lấy ra cái kéo, lan tràn quyên hành xóa đi đồng thời tăng lớn ẩn nấp, ngoài động quật gió lớn gào thét.
Trong gió có âm thanh quỷ dị lên xuống.
"Hứa Thanh...... Hứa Thanh... Hứa Thanh. .
Âm điệu khan khan cùng với âm luật nào đó không rõ, vang vọng bát phương.
Đây là có Thần Linh triển khai thần quyền của bản thân, dùng tên để hô hoán.
Nơi truyền tới thiên địa biến sắc, đại kiếm sau lưng Phù Tà càng là chấn động, Hứa Thanh trong tàn tháp cũng bỗng nhiên mở hai mắt ra.
Đúng lúc này, Phù Tà quyết định thật nhanh, trực tiếp cắn chót lưỡi phun ra đạo huyết trân quý của bản thân, rơi trên cái kéo.
Cái kéo chấn động, rỉ sét bên trên càng nhiều thêm nữa, cuối cùng một cắt xuống dưới xóa di hết thảy.
Hồi lâu sau âm thanh kia dần dần tản đi.
Mà dĩ nhiên sắc mặt Phù Tà đã trắng bệch.
Gã không dám tiếp tục ở lại nơi đây, sau khi xác định Thần Linh rời đi thì gã lập tức đi ra, cũng chưa từng thu hồi cái kéo, duy trì lực lượng quyền hành xóa đi, cấp tốc đi về phía trước.
Cứ như vậy lại đi qua hai ngày, gã vượt qua vô số dãy núi, nhiều lần cải biến phương hướng, cuối cùng đi đến trong một mảnh sa mạc.
Trong hai ngày qua, có thể nói là Phù Tà vô cùng hãi hùng khiếp vía, gã nhiều lần gặp phải thân niệm Thần Linh, nếu không phải gã có cái kéo của Đại Đế, sợ là không biết đã bị phát hiện bao nhiêu lần rồi.
Nhưng cho dù là có cái kéo Đại Đế, sử dụng nhiều lần như vậy cũng tiêu hao cực lớn.
Nhất là nhiều lần phun ra đạo huyết khiến cho tu vi vừa mới tấn thăng của gã cũng xuất hiện một chút bất ổn.
Nhưng gã không có cách nào.
Giờ phút này cảm giác áp bách trong lòng Phù Tà cực kỳ mãnh liệt, vì vậy thân thể Phù Tà nhoáng một cái biến hóa thành cát sỏi trong sa mạc, theo gió di chuyển tới phía trước.