Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 2053 - Chương 2235: Thời Khắc Săn Giết (1)

Chương 2235: Thời khắc săn giết (1) Chương 2235: Thời khắc săn giết (1)Chương 2235: Thời khắc săn giết (1)

Chuong 2235: Thoi khac san giet q)

Cấm Hải, đáy biển.

Trong dòng nước ngầm đen kịt, Phù Tà sắc mặt âm trâm, lo âu và bất an trong lòng trong giờ khắc này dâng lên vô hạn, tốc độ đã được gã tăng đến cực hạn, toàn lực bay nhanh về phía xa.

Gã không dám dừng lại hay trì hoãn chút nào.

Trong khoảnh khắc vừa rồi, gã cảm ứng được có một loại sức mạnh huyền diệu cổ xưa nào đó giáng lâm, khóa chặt phương hướng của mình.

Gã cố gắng xóa đi cảm ứng này, nhưng lại thất bại.

Điều này làm cho nội tâm gã lộp bộp, đồng thời cảm giác đại nạn lâm đầu cũng vô cùng mãnh liệt, cho nên giờ phút này tốc độ cực nhanh, hóa thành một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt đi xa ở đáy biển này. Trong lúc bấm niệm pháp quyết, một đạo tiên thuật được chuẩn bị.

Tiên thuật này tương tự như na di, nhưng phương thức biểu hiện lại càng quỷ di.

Hơn nữa còn phải trả giá một chút.

Nếu đổi lại là khi gã còn cảnh giới Chúa Tể, chỉ cần hô hấp là có thể hoàn thành, cái giá phải trả tuy không nhỏ, nhưng cũng không phải không thể chịu đựng.

Nhưng hiện tại gã cân một chút thời gian chuẩn bị, về phần cái giá phải trả, hiển nhiên trở nên càng lớn.

Nhưng gã không có lựa chọn khác.

Giờ phút này tiên thuật nhanh chóng ngưng tụ trong thức hải của gã, suy nghĩ cũng bắt đầu gợn sóng.

"Lão tổ vẫn lạc... Thánh địa, tất nhiên cũng lâm vào trong hạo kiếp..."

Phù Tà đắng chát, trong đầu hiện lên từng màn ở Thánh địa những năm qua, đáy lòng không khỏi dâng lên một chút cảm giác hối hận.

Gã thật sự có chút hối hận, nhưng cũng hiểu sự tình đã đến trình độ như thế, hối hận cũng không có ý nghĩa.

Mà gã không có tình cảm nồng đậm đối với tộc quần như lão tổ, thứ gã muốn vẫn luôn là sự cường hãn của bản thân.

Vì trở nên mạnh mẽ, gã có thể không tiếc trả giá lớn.

Cho nên gã biết rõ, cho dù là hết thảy làm lại từ đầu, đại khái mình vẫn sẽ lựa chọn như vậy.

Đối mặt với sự hấp dẫn của việc thành tựu Hạ Tiên, cho dù là hung hiểm vạn phần, bản thân cũng không thể chống cự được.

Dù cơ duyên đó, chỉ có một tia khả năng thành công.

Nhưng đó là tạo hóa của Hạ Tiên!

Từ xưa đến nay, toàn bộ đại lục Vọng Cổ cũng không có mấy người bước vào cảnh giới này, một khi gã thành công... Như vậy dựa vào lực lượng khủng bố như Chân Thần, cho dù là ở trong phiến tinh không này, gã cũng sẽ có một chỗ cắm dùi.

Thậm chí cũng có thể giống như vị đại nhân vật kia, đi lên con đường truy tìm cảnh giới cao hơn xưa nay chưa từng có.

"Hạ Tiên...'

"Đáng tiếc... Đáng tiếc..."

Trong lòng Phù Tà dâng lên sự không cam lòng, từ không cam lòng hóa thành điên cuồng, trong mắt gã, một cỗ uy áp khủng bố từ bên trên đột nhiên giáng xuống.

Nương theo thanh âm ầm ầm đỉnh tai nhức óc, cắt đứt suy nghĩ trong lòng Phù Tà, sắc mặt gã đột nhiên biến hóa và ngẩng đầu.

Nơi gã nhìn thấy, là một biển lửa kinh người.

Nước biển đang cháy, ngọn lửa màu đỏ bao phủ bát phương, khiến cho dị chất khu vực này bị đốt cháy gần như không còn, khôi phục lại màu sắc vốn có của nước biển.

Nhiệt độ cao đang nhanh chóng lan tràn dưới đáy biển.

Trung tâm biển lửa xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, không ngừng chuyển động, hai bóng người từ bên trong đi ra.

Một đạo trong đó sau khi rơi vào trong mắt Phù Tà, sự không cam lòng trong lòng gã càng mãnh liệt hơn.

Nhưng không đợi tâm tình của gã toàn diện dao động, tiếp theo, sau hai bóng người là thân ảnh hư ảo của Viêm Hoàng. Theo bóng dáng thứ ba đi ra, ở đáy biển này bỗng nhiên trải rộng ra.

Một tiếng kêu to truyền ra, Hoàng Nham di ra từ trong vòng xoáy, trong mắt sát ý tràn ngập, đạp một bước về phía Phù Tà.

Một bước này vừa hạ thì đáy biển liền bốc lên, nước biển bị thiêu đốt càng thêm kịch liệt, Phù Tà toàn thân chấn động, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

Sau khi dựa vào tiên thuật chuyển dời ký ức, sống lại một lân nữa, gã đã mất đi cảnh giới Chúa Tể, rơi xuống cảnh giới Uẩn Thần. Lúc này đối mặt với cơn giận của Viêm Hoàng, trạng thái của gã căn bản không thể chống cự được.

Chỉ trong chớp mắt, đã bị uy thế của Viêm Hoàng làm trọng thương.

Theo máu tươi phun ra, tu vi của gã cũng lần nữa bất ổn, tốc độ bỏ chạy bị cưỡng ép cắt đút, ngay cả tiên thuật đang chuẩn bị trong thức hải cũng đều lay động.

Mà Hoàng Nham, đã đến trước mặt Phù Tà.

Chỉ là vung tay lên.

Lực lượng khủng bố đến từ Viêm Hoàng ầm ầm bộc phát.

Dưới đáy biển hội tụ hỏa diễm, hình thành hỏa diễm phong bạo, quét ngang về phía Phù Tà. Dưới lực lượng chênh lệch tuyệt đối, bất kỳ chống cự nào đều không có ý nghĩa.

Trong phút chốc thân thể Phù Tà chấn động mãnh liệt, liên tiếp phun ra hơn mười ngụm máu tươi, trạng thái tu vi từ bất ổn lại sụp đổ rơi xuống.

Một đường từ Uẩn Thần đại viên mãn, rơi xuống đến cấp độ Uẩn Thần năm giới.

Sinh tử trước mắt, Phù Tà bất chấp tiên thuật trong thức hải còn chưa hoàn toàn chuẩn bị thành công, biểu tình vặn vẹo, tâm thần bốc lên, trong khí tức tử vong bao phủ, gã không tiếc giá lớn cưỡng ép thôi phát.

Trong nháy mắt thân ảnh của gã ầm một tiếng, đột nhiên tan vỡ, hóa thành vô số sợi tơ sáng chói, biến mất không thấy gì nữa.

Hoàng Nham đứng ở nơi đó, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn phương xa.

Giờ phút này, Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu cũng từ trong vòng xoáy hỏa diễm đi xuống.

"Hứa Thanh, biết ngươi muốn tự mình săn giết, cho nên tu vi của người này bây giờ đã mất đi uy hiếp đối với ngươi. Về phần bí pháp của gã cũng bị ta quấy nhiều, trốn thoát không quá xa."

Hoàng Nham nhìn về phía Hứa Thanh, lúc trước ra tay, hiển nhiên là kết quả y tận lực khống chế.
Bình Luận (0)
Comment