Chương 2261: Bắt đầu chiến tranh với Thánh địa (2)
Chương 2261: Bắt đầu chiến tranh với Thánh địa (2)Chương 2261: Bắt đầu chiến tranh với Thánh địa (2)
Chương 2261: Bắt đầu chiến tranh với Thánh địa (2)
"Tuy rằng ta đã mất đi cảm giác, nhưng ta có một dự cảm, Ngọc lão đầu có thể sẽ trở thành một tôn Chân Thần, thân quyền của lão tiểu tử đó quá mức quỷ dị."
Trên đại dương bao la, trong hai mắt tối như mực của Nhị Ngưu có máu thịt đang sinh trưởng.
"Nhưng mà lão quá keo kiệt rồi, đoạn đường này lấy chúng ta làm mồi câu cá, cuối cùng câu được rồi lại không đưa cho chúng ta một món đồ nào để làm lưu niệm."
Hứa Thanh không nói chuyện, mặc dù mắt của hắn cũng đã mù, nhưng tốc độ khôi phục so với Nhị Ngưu nhanh một chút, bây giờ đã có thể mơ hồ thấy rõ bốn phía, cảm giác cũng đang khôi phục, vì vậy gia trì pháp thuyền bay với tốc độ cao nhất. "Tiểu Thanh à, ngươi nói có đúng hay không.'
Hiển nhiên trong lòng Nhị Ngưu rất bất mãn, hỏi Hứa Thanh.
Hứa Thanh nghe vậy ứng phó nói.
"Đúng vậy, quá keo kiệt.'
Nhị Ngưu đã quen ngữ khí ứng phó của Hứa Thanh, sau khi suy tư một phen thì có một quyết định.
"Nhưng mà nói lại, lần trải qua này thật ra đã khiến ta học được phương pháp câu cá, ve sau có cơ hội chúng ta cũng tìm người làm mồi câu, đi câu chơi cho vuil
"Ngươi chuẩn bị lấy ai làm mồi? Câu cá gì?" Hứa Thanh vừa điều khiển pháp thuyền vừa tùy ý mở miệng.
Trên mặt Nhị Ngưu lộ ra vẻ đắc ý.
"Mồi câu có quá nhiều, ngươi thấy Ninh Viêm thế nào, Tiểu Kiếm Kiếm cũng rất thích hợp, về phần dụ cá gì.... Cái này ta phải suy nghĩ thật kỹ, Tiểu Thanh ngươi có đề nghị gì không?"
Hứa Thanh lắc đầu vừa muốn mở miệng, nhưng trong nháy mắt tiếp theo thân sắc của hắn biến đổi, chợt ngẩng đầu nhìn về phía bau trời nội hải xa xa, hai con ngươi co rút lại.
Mắt của Nhị Ngưu còn chưa khôi phục, không nhìn thấy những thứ này, phát hiện Hứa Thanh không đáp lại bèn kinh ngạc hỏi một câu.
"Chuyện gì xảy ra gì? Ức hiếp ta bây giờ không nhìn thấy cũng mất đi cảm giác phải không?"
"Đại sư huynh. ...... Bầu trời nội hải đang thiêu đốt."
Hứa Thanh trầm thấp chậm rãi mở miệng.
Bên trong con ngươi của hắn phản chiếu màn trời phương xa, là một biển lửa.
Nhân tộc, lịch Ly Hạ cuối nguyên niên.
Trời giáng phần hỏa, lan tràn màn trời các phương Đông Tây Nam Bắc của Vọng Cổ.
Lửa này đến từ tinh không, cuốn bụi bặm tinh thần thành bão, hình thành bão lửa, theo đó là 16 tòa Thánh địa Huyền cấp mênh mông kinh người phủ xuống Vọng Cổ.
Thánh địa, là Huyền U Cổ Hoàng cùng với toàn bộ Hoàng giả vạn tộc kiến tạo sau khi rời đi năm đó.
Mỗi một tộc đều có một tòa Thánh địa.
Mà trong vài vạn năm qua có cái tàn lụi có cái thôn tính, so với thời điểm ban đầu thì số lượng đã giảm di rất nhiều.
Vả lại theo Hoàng sáng lập Thánh địa bởi vì các loại tình huống vẫn lạc hoặc biến mất, cuối cùng Thánh địa cũng dần dần phân chia cấp độ.
Thiên Địa Huyền Hoàng.
Thánh địa chia làm bốn cấp độ, giữa các giai chênh lệch như là rõ rệt, trong đó Thánh địa Hoàng cấp không có Đại Đế.
Nhưng Huyền cấp..... Đại biểu tôn tại một Đại Đết
Còn Địa cấp lại đại biểu nhiều vị Đại Đế hơn!
Dau sao cũng đã là thời đại trước kia, mặc dù Huyền U Cổ Hoàng nhất thống Vọng Cổ, nhưng Vọng Cổ cũng không phải chỉ có nhân tộc.
Vạn tộc như rừng.
Cho dù không phải toàn bộ tộc quần đều có Đại Đế, nhưng tộc quần có thể theo Huyền U đi tới thiên ngoại sáng lập Thánh địa dĩ nhiên là có.
Bây giờ mười sáu tòa Thánh địa Huyền cấp đến từ các tộc rời đi năm đó, sau khi toàn bộ Thánh địa Hoàng cấp đều phủ xuống, cuối cùng bọn họ cũng về tới Vọng Cổ.
Đông Tây Nam Bắc của Vọng Cổ, mỗi nơi có bốn tòal
Trong đó phía đông Vọng Cổ, bên trên Viêm Nguyệt Huyên Thiên thinh lình tôn tại ba tòa.
Về phần tòa Thánh địa thứ tư, thì trực tiếp phủ xuống bên trong Hoàng Vực của nhân tộc, bên ngoài Hoàng Đôi
Khác biệt cùng Thánh địa Hoàng cấp hạ xuống lúc trước, lần này 16 tòa Thánh địa Huyền cấp hạ xuống bốn phương, chuyện thứ nhất sau khi bọn họ đến Vọng Cổ chính là ..... . chiến tranh!
Mà tất cả Thánh địa Hoàng cấp cũng không che giấu nữa, đồng thời cùng bộc phát.
Chiến tranh, cứ như vậy mở ra vào cuối nguyên niên của nhân tộc Ly Hạ Nhân Hoàng.
Việc này không vượt ra ngoài dự kiến của các tộc Vọng Cổ, mà các tộc cũng đều có chỗ chuẩn bị, nhất là phía đông Vọng Cổ, lúc trước lấy lý do tìm kiếm Hứa Thanh để che giấu, dĩ nhiên đã bố cục toàn bộ.
Hơn nữa tất cả Thánh địa Hoàng cấp phía đông đều đã bị đuổi đi xa, cho nên Viêm Nguyệt cùng nhân tộc phía Đông không hề gấp gáp đối với chiến tranh đột nhiên xuất hiện, đối ứng cũng hết thảy đều đâu vào đấy.
Càng là tập hợp lực lượng Đông vực, trước tiên chia lìa thiên địa, ngăn cách chiến hỏa bên ngoài, không để nó mở rộng phạm vi.
Cùng lúc đó trên biển, pháp thuyền của Hứa Thanh và Nhị Ngưu cũng cách nội hải càng lúc càng gần.
Đồng thời ngoài Hoàng Đô đại vực nhân tộc, cảnh nội Liêu Huyên quận đang có một đạo thân ảnh liều mạng bay nhanh về phía nhân tộc.
Người này toàn thân chật vật, khí tức bất ổn, trong cơ thể có rất nhiều thương thế, nhưng trên lưng lại buộc bảy tám cái đầu lâu.
"Hai ả tiện nhân Lan Dao và Nguyệt Đông vẫn không ngừng truy sát!"
Vẻ mặt người này lộ ra mỏi mệt cùng lo lắng, chỉ là ngoài lo lắng ra trong mắt tràn ngập âm hiểm như là độc xà.
"Mà Thánh địa phủ xuống nhân tộc, lại là Ma Vũ thánh địa!"
"Trong Ma Vũ thánh địa, thế lực của gia tộc Lan Dao vô cùng khổng lồ, phu quân càng là đệ tử Đại Đế, đối với ta mà nói, Ma Vũ thánh địa đến đây chính là kết quả chắc chắn phải chết."
"Như vậy vào thời điểm này thật ra... . giá trị của ta sẽ càng lớn, dẫu sao ta cũng biết được rất nhiều bí ẩn của Ma Vũ thánh địa, mà nếu như các ngươi muốn cho ta chết như thế, vậy thì ta sẽ đi đến nhân tộc bán đứng Thánh địa đổi lấy che chởi"
Trong mắt Phong Lâm Đào lộ ra âm lãnh, tốc độ chạy càng nhanh hơn.