Chương 2295: Đệ tử của Đại Đế (2)
Chương 2295: Đệ tử của Đại Đế (2)Chương 2295: Đệ tử của Đại Đế (2)
Chương 2295: Đệ tử của Đại Đế (2)
Cùng lúc đó, tiếng cười nhạo cũng vang lên từ Nhị Ngưu.
"Tiểu sư đệ của ta tiên thần đồng tu, ngươi nói ngươi có phải là chán sống rồi không, lại đi tách rời nhân tính của hắn, bây giờ thì tốt rồi, thân tính chiếm ưu thế..."
"Tiểu A Thanh trong trạng thái này, ta nói cho ngươi biết, ta cũng phải tránh xa.”
Nhị Ngưu nói với vẻ đắc ý.
Nguyệt Đông mặt mày âm u, quay đầu nhìn Nhị Ngưu, đôi mắt bảy màu bùng phát.
Lập tức ánh sáng bảy màu bao phủ Nhị Ngưu.
Y không lo lắng mà còn vui mừng.
"Đến đây, thử xem tiên thuật của ngươi có thể tách rời thất tình lục dục của ta không, nếu thực sự làm được, ta phải cảm ơn ngươi nhiều lắm."
"Ta sống bao nhiêu kiếp, đều không thành công."
Nhị Ngưu tràn đầy mong đợi, ngay khoảnh khắc tiếp theo, dưới ánh sáng bảy màu bao phủ, dưới sự bùng phát của tiên thuật, thất tình lục dục của y đều dậy sóng.
Đang bị từng chút một rút ra, từng chút một tách rời.
Khi tất cả đều bị tách rời, sẽ biến thành lời nguyền trong cõi u minh, khắc sâu vào thân thể y, tạo thành sợi dây cảm xúc, dệt nên khuôn mặt của Nguyệt Đông.
Chỉ là, cảnh tượng xảy ra trên người Nhị Ngưu lúc này, khác biệt với Hứa Thanh.
Những sợi dây thất tình lục dục của Hứa Thanh, rất nhanh đã bị rút hết.
Nhưng với Nhị Ngưu... Thất tình lục dục của y dường như không có điểm kết thúc, mặc cho tiên thuật của Nguyệt Đông vận hành thế nào, vẫn không thể hoàn toàn rút hết trong thời gian ngắn.
Đặc biệt là tham dục của y... khi các dục khác bắt đầu có dấu hiệu bị rút xong, thì... tham dục tựu thật giống một cái động không đáy, cuồn cuộn không dứt!
Sắc mặt của Nguyệt Đông lại thay đổi.
Một Hứa Thanh đã khiến nàng cảm thấy khó đối phó, giờ phát hiện Nhị Ngưu ở đây càng là một quái vật.
Nàng chưa từng thấy tu sĩ nào có tham dục mãnh liệt đến mức như thế, lúc này nàng dồn hết sức lực, nhưng vẫn không thể hoàn toàn rút hết.
Quá nhiều.
"Chậm quá, ngươi làm như thế này chỉ như gãi ngứa thôi, mà lại còn là gãi rất nhẹ, khiến ta cảm thấy khó chịu."
Nhị Ngưu không hài lòng. "Để ta giúp ngươi một tay."
Nói rồi, y hít sâu một hơi, tay phải đập mạnh vào ngực mình, trong mắt lóe lên sự điên cuồng, đó là ánh mắt khi y nhìn thấy bảo vật.
Để kích thích bản thân một cách thực sự, thậm chí Nhị Ngưu còn lấy ra hồn của Phong Lâm Đào, nhìn chằm chằm vào, tưởng tượng những bảo bối của đối phương, tham dục của y lập tức bùng lên.
Trong tiếng nổ vang, như núi lửa bùng phát, bắn ra dữ dội.
Chỉ là... tham dục của y quá mãnh liệt, vượt quá sức rút của Nguyệt Đông, khiến Nguyệt Đông toàn thân run rẩy, phun ra máu tươi, tiên thuật của nàng tan vỡ.
Lực phản chấn cũng theo đó mà đến.
Vì Lan Dao gánh chịu nhân quả, nên nàng phun ra máu tươi, thân thể nhanh chóng héo mòn, trong lúc hấp hối, Hứa Thanh cũng ra tay tấn công mạnh mẽ.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Thánh Thiên Bảo Tháp vốn đã không tâm thường, khi va chạm vào trận pháp của Đại Đế, phối hợp với thần quyền và thân nguyên của Hứa Thanh, không ngừng ăn mòn, cuối cùng thân thể của hắn trở thành vũ khí, sau nhiều lần va chạm...
Trận pháp của Đại Đế cuối cùng phát ra tiếng nứt vỡi
Trận pháp này thực ra không hoàn chỉnh, khi phong ấn Phong Lâm Đào đã tiêu hao một phần, giờ đây khi Nguyệt Đông bị phản chấn, sức chống đỡ giảm đi, cùng với sự tấn công của Hứa Thanh... Tiếng nứt vỡ vang lên, chẳng bao lâu nữa sẽ tan vỡ hoàn toàn.
Trong lúc nguy cấp, Nguyệt Đông tóc tai bù xù, mắt lóe lên sự độc ác, hai tay kết ấn đẩy ra, miệng phát ra âm thanh thê lương.
"Nổi"
Nàng thực sự lợi dụng lúc trận pháp chưa hoàn toàn tan vỡ, chủ động kích hoạt nó, khiến nó tự bạo, tạo ra sức mạnh kinh thiên động địa.
Trong chớp mắt, trận pháp của Đại Đế phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, tự bạo, cuốn theo bốn phương, càn quét mọi thứ.
Nơi nó quét qua như có cơn bão rít gào, băng tuyết sụp đổ, bầu trời xuất hiện những hiện tượng như vảy cá.
Nhân cơ hội này, Nguyệt Đông nắm lấy Lan Dao nhanh chóng trốn đi, lấy ra một ngọc giản, bóp nát ném lên không trung.
Ngọc giản này nàng không muốn dùng.
Nhưng giờ không thể không dùng.
Ngay khoảnh khắc ngọc giản vỡ nát, thân ảnh của Hứa Thanh và Nhị Ngưu đã vượt qua sức mạnh tự bạo của trận pháp, tiến vê phía Nguyệt Đông.
Hứa Thanh như thần linh giáng thế, mỗi bước đi khiến trời đất biến sắc, uy áp kinh người, mang theo sự thần thánh, trên người hắn bừng lên. Hắn không biểu lộ cảm xúc, ánh mắt lạnh lùng.
Bên cạnh hắn, Nhị Ngưu hoàn toàn trái ngược.
Bao quanh bởi ánh sáng do tham dục vô tận tạo thành, lan tỏa bảy sắc, nhuộm đen toàn bộ xung quanh.
Trong ánh sáng đen đó, Nhị Ngưu như ma quỷ, lông tóc bay múa.
Cười lớn, từng bước xâm lấn.
Lúc này, như thân ma đồng hành!
Nhìn cảnh này, Nguyệt Đông thở gấp, giọng nói thê lương, hướng vê mảnh vỡ ngọc giản, đột ngột kêu lên.
"Lữ Linh Tử, ngươi còn không xuất hiện!"
Gần như ngay khi lời nàng phát ra, mảnh vỡ ngọc giản nàng ném ra liền tỏa sáng ánh bạc, cùng với đó là sóng truyên tống bùng phát.
Hình thành một vòng xoáy khổng lồ, xoay tròn âm ầm, một bóng dáng cao lớn, mang theo khí thế kinh thiên, bước ra từ vòng xoáy.
Chỉ một bước, đã vượt qua hư không, bước ra khỏi trận pháp, đứng bên cạnh Nguyệt Đông.
Người này là một thanh niên, mang trên lưng chín đại thế giới, mỗi thế giới đều đầy sức sống, tạo thành chấn động tu vi Uẩn Thần cửu giới đỉnh phong.
Ảnh hưởng đến trời đất, như biến nơi đây thành thế giới của gã.
Một khắc xuất hiện, gã nhìn đầu tiên không phải là Nguyệt Đông, mà là Lan Dao đang hôn mê.
Ánh mắt lộ ra sự dịu dàng, sau đó quay đầu, khi nhìn về phía Hứa Thanh và Nhị Ngưu, ánh mắt dịu dàng biến thành sắc bén!
Gã nhẹ nhàng mở miệng.
"Chính là các ngươi, đã làm thương tổn thê tử của Lữ mỗ?"