Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 2127 - Chuong 2309: Boat Quyan Cua Chan Than (1)

Chuong 2309: boat quyan cua Chan Than (1) Chuong 2309: boat quyan cua Chan Than (1)Chuong 2309: boat quyan cua Chan Than (1)

Chương 2309: Đoạt quyền của Chân Thân (1)

Đạo tâm không ổn định chỉ là một lời bào chữa hoặc lấy cớ, từ miệng của Nhị Ngưu nói ra, có thể thấy ý định đi đến Ma Vũ thánh địa của y là kiên định như thế nào.

Dù sao, Hứa Thanh biết rõ đạo tâm của đại sư huynh chính là lòng khao khát bảo vật và tạo hóa.

Còn có một điều đại sư huynh nói rất đúng, Hứa Thanh nhớ lại những trải nghiệm của hai người, quả thực đã mấy năm kể từ lần cuối họ làm đại sự.

Quan trọng nhất là đối với cơ hội nâng cao tu vi trong nơi bế quan của vị Đại Đế đó, Hứa Thanh cũng rất động tâm.

Hứa Thanh biết rằng với tu vi hiện tại của mình, nếu cứ tiến bước theo cách thông thường, muốn đột phá từ Quy Hư bước vào Uẩn Thần là vô cùng khó khăn.

Thực sự là thần quyền của hắn quá nhiều, cần đến hơn trăm cái.

Điều này mang lại cho hắn sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng cũng trở thành một rào cản đáng sợ.

Chỉ khi hắn hoàn toàn cảm ngộ hết tất cả thần quyền, hắn mới có thể đột phá cảnh giới Quy Hư và trở thành một cường giả Uẩn Thần.

Dù rằng Uẩn Thần này sẽ là vô tiền khoáng hậu, vượt qua tất cả những người cùng cảnh giới, thậm chí ở một mức độ nào đó gân như đã tiệm cận thân linh, nhưng... thời gian cần thiết chắc chắn sẽ vô cùng lâu dài.

Nếu ở thời bình, thì cũng không vấn đề gì.

Nhưng hiện nay, thánh địa liên tục hạ lệnh, chiến tranh với Vọng Cổ đang nổ ra, tương lai mịt mờ không biết sẽ đi về đâu...

Trong lúc này, việc nâng cao tu vi để trở nên mạnh mẽ hơn, đối với Hứa Thanh mà nói là vô cùng cấp bách. Vì vậy Hứa Thanh tram ngâm, nhìn Phong Lâm Đào và Nguyệt Đông.

Phong Lâm Đào trong lòng hốt hoảng, vội vàng bày ra vẻ mặt lấy lòng.

Nguyệt Đông cũng dưới sự khống chế của Tiểu Ảnh, cúi đầu cung kính.

Suy nghĩ một lúc, cuối cùng Hứa Thanh và Nhị Ngưu trao đổi ánh mắt, giọng nói trâm thấp vang lên.

"Đại sư huynh, muốn đi Ma Vũ thánh địa để đoạt lấy tạo hóa này, cần có thân phận."

Nghe thấy giọng điệu của Hứa Thanh không có ý từ chối, Nhị Ngưu càng thêm phấn khởi, ánh mắt lướt nhanh qua Nguyệt Đông và Phong Lâm Đào, cười hắc hắc.

"Chẳng phải thân phận đã có sẵn ở đây sao.

Phong Lâm Đào trong lòng càng thêm hỗn loạn, Nguyệt Đông trong mắt cũng hiện lên sự tuyệt vọng, kèm theo oán hận mạnh mẽ. Đối với Nguyệt Đông, dù cơ thể bị khống chế, nhưng nàng có thể nhìn và nghe thấy, lúc này nàng phải chứng kiến hai người trước mặt mưu toan đoạt lấy kế hoạch của mình, thậm chí dường như còn muốn sử dụng thân phận của nàng để thực hiện...

Tâm can nàng đã rỉ máu tan nát.

Nhưng bất kể là Hứa Thanh hay Nhị Ngưu, tất nhiên sẽ không quan tâm đến cảm xúc của Nguyệt Đông, lúc này Nhị Ngưu liếm môi, tiếp tục nói.

"Tiểu A Thanh, còn nhớ lần trước chúng ta đi Hắc Thiên tộc không? Lúc đó chúng ta hóa thân thành người Hắc Thiên tộc, dùng đan dược đặc biệt của Y tộc, Huyền Thiên Yêu Nguyệt Đanl"

"Mà ta và Y tộc giao tình thâm sâu, lúc trước ở đấy thì họ cho ta không ít bảo vật, bao gồm cả loại đan dược đó, hơn nữa còn là đan dược trống chưa khắc ấn"

"Vậy nên... ngươi có thể biến thành Nguyệt Đông, ta biến thành Tiểu Phong Tử, chúng ta dùng thân phận này tiến vào Ma Vũ thánh địa, chẳng phải hoàn hảo sao!"

Mắt Nhị Ngưu sáng rực, chỉ nghĩ đến việc Hứa Thanh biến thành Nguyệt Đông, y đã không nhịn được mà tràn đầy mong đợi.

Lời này lọt vào tai Hứa Thanh, hắn lập tức hiểu được ý nghĩ xấu xa của đại sư huynh, vì vậy liếc nhìn y một cái, lắc đầu.

"Đại sư huynh, không phải ngươi nói thích Nguyệt Đông sao, kế hoạch của nàng điên cuồng như vậy, rất hợp với ngươi, vẫn là ngươi biến thành Nguyệt Đông đi, về thiên tính là phù hợp nhất."

"Thêm nữa, biến thành nữ tu thì ngươi có kinh nghiệm, khi trước ngươi biến thành công chúa Hải Thi tộc, tuyệt diệu vô cùng, không chút sơ hở."

Nhị Ngưu nghe vậy, trợn mắt.

"Ta là đại sư huynh của ngươi, Tiểu A Thanh, ngươi nói thế làm ta đau lòng quá, ta tổn thương rồi."

Hứa Thanh không động lòng, nhìn Nhị Ngưu, đưa ra một đề nghị.

"Hoặc là, như cũ?”

Nhị Ngưu nghiến răng, trong lòng dâng lên một cảm giác bực bội, y biết Hứa Thanh nói như cũ" thực ra là đánh nhau một trận.

Chỉ là nếu đổi lại là trước đây y còn có chút tự tin, nhưng hiện giờ thân thể của Hứa Thanh quá mức cường đại, đánh nhau... Nhị Ngưu cảm thấy mình dù có mệt chết, cũng chẳng có tác dụng gì.

Trừ khi y giải phóng thêm nhiều phong ấn hơn.

Nhưng... đó là chiêu bài lúc sống chết, bây giờ mà giải phóng là hậu quả quá nghiêm trọng.

Nhưng chỉ vì biến thành Nguyệt Đông, không thể thỏa mãn sở thích biến hóa nữ trang của y, khiến y cảm thấy có chút khó chịu. Nhìn thấy vậy, Hứa Thanh nhẹ nhàng nói.

"Hơn nữa đại sư huynh, chỉ có ngươi hiểu biết sâu sắc về nhân tình thế sự, làm việc trơn tru vô cùng, tâm tư tinh tế, lời nói hoàn hảo, nội tâm tinh tế tuyệt vời, mới có thể biến thành Nguyệt Đông mà không bị người ngoài phát hiện.

"Chuyện này, không phải người bình thường có thể làm được, ta đây... biết rằng dù cố gắng thế nào, cuối cùng cũng không bằng đại sư huynh, lần này, ta muốn học hỏi thật tốt."

Hai câu nói này làm cho tâm trạng của Nhị Ngưu thoải mái hơn rất nhiều, y ngẩng đầu lên.

"Ngươi nói cũng có lý!

Nói xong, y lại nghĩ đến tạo hóa trong Ma Vũ, vì vậy Nhị Ngưu ho khan một tiếng.

"Được rồi được rồi, ngươi là tiểu sư đệ, ta là đại sư huynh, nhường ngươi một chút cũng không sao." "Ta biến thành Nguyệt Đông, dù sao cũng không phải lần đầu ta cải nữ trang."

"Còn Tiểu A Thanh ngươi, ngươi là con rối của ta, học hỏi cho giỏi vào!"

Nhị Ngưu trừng mắt nhìn Hứa Thanh.

Hứa Thanh biết điểm dừng, vội vàng gật đầu đồng thời tỏ vẻ cảm động, chắp tay bái Nhị Ngưu một cái thật sâu.

"Đa tạ đại sư huynh, việc này sư đệ suốt đời ghi nhớ, nhất định nỗ lực học tập!"
Bình Luận (0)
Comment