Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 367

Thanh Vũ dùng man lực đánh bại sói xám đầu đàn, cùng với một màn trước đó làm cả bầy sói sợ hãi, nay Thanh Vũ khống chế luôn cả con đầu đàn, vì vậy hắn rất dễ dàng thu phục được bọn chúng.

Leng keng!! Lục Lạc phát ra âm thanh vui tai mỗi khi bầy sói di chuyển, Thanh Vũ tốn vài phút mới đeo Lục Lạc cho cả bầy.

“Hơn một trăm con sói xám này đủ để thực lực của Thập Linh Hỏa thành tăng lên một đoạn lớn.” Thanh Vũ nói với giọng hài lòng.

“Giáo Hoàng đại nhân đã thu phục bầy sói?” Đám đông kinh hô thành tiếng, họ trông thấy một cảnh tượng quá đỗi rung động.

Giáo Hoàng thần bị thể hiện sức mạnh nghiền ép, đánh cho lũ sói phải kiêng dè, dù cho con đầu đàn có năng lực tiến hóa, sức chiến đấu mạnh hơn cả Quân Đoàn Trưởng Dieter thì nó vẫn ngoan ngoãn trước mặt Giáo Hoàng.

“Từ nay về sau, các ngươi sẽ là một thành viên của Giáo Đình, hỗ trợ Quân Đoàn Gaia chiến đấu.” Thanh Vũ chậm rãi nói với bầy sói, nhờ mối liên kết của Lục Lạc, bọn sói cụp đầu xuống nhìn vào Thanh Vũ, tỏ vẻ đồng ý.

“Tốt lắm.” Thanh Vũ cười nhạt nói, sau đó hắn vung tay ra ngoài, chỉ thấy hơn một trăm viên đan dược màu xanh lục bay vào miệng lũ sói, bọn chúng liền cắn nát đan dược rồi nuốt xuống, vết thương khép lại nhanh chóng, máu tươi cũng ngừng chảy.

Thấy hình ảnh này, ánh mắt con sói đầu đàn hiện lên vẻ kinh dị nhìn Thanh Vũ. Dù trí tuệ nó không bằng một đứa trẻ, tuy nhiên động vật họ sói là loài có nhiều linh tính, chúng biết người nào là địch, người nào là bạn, người nào giúp đỡ chúng.

“Gâu!” Sói xám sủa lên một tiếng, cung kính ngồi ở trước mặt Thanh Vũ để hắn bước chân lên người nó, nó thể hiện thái độ thần phục người chủ nhân mới, một kẻ có sức mạnh áp đảo cả bầy, thua trước một sinh vật như thế không có gì đáng hổ thẹn.

Thanh Vũ thấy vậy, hắn cũng bước lên đứng ngay cổ sói xám đầu đàn, vỗ vỗ bộ lông của nó rồi cười nói: “Từ nay về sau, ta sẽ gọi ngươi là Đại Cẩu.”

“Gâu!” Đại Cẩu dường như nghe hiểu, nó gầm gừ trầm thấp.

“Bầy sói đáng sợ như vậy cũng trở thành tọa kỵ của ngài ấy.” Tina ngạc nhiên và chấn động không thôi, cô nhìn thấy sức mạnh của Thanh Vũ và bắt đầu có cảm xúc thán phục dành cho Thanh Vũ.

“Thời gian không còn sớm nữa, nếu mọi người đã chuẩn bị xong xuôi thì chúng ta lên đường thôi.” Thanh Vũ cao giọng nói trong nhìn đám người ngạc nhiên ở bên dưới.

“Vâng!” Mặc Hàn, Dieter lập tức trả lời.

“Quân Đoàn Gaia chuẩn bị xuất phát.” Dieter quay sang nhìn Quân Đoàn Gaia và ra lệnh.

“Cô là Tina phải không? Tôi là Mặc Hàn.” Mặc Hàn bước tới gần Lilith, Linda và Tina, ông cười nói với Tina.

“Xin chào ông.” Tina gật đầu.

“Sau này cô cứ gọi tôi là Mặc lão.” Mặc Hàn vuốt chòm râu trắng rồi nói.

“Cô hãy kêu mọi người chuẩn bị lên đường, Quân Đoàn Trưởng Dieter cùng các thành viên của cậu ấy sẽ bảo vệ cô và mọi người.” Mặc Hàn chậm rãi nói.

“Tôi cảm ơn Mặc lão.” Tina cười nói ra. Sau đó cô bắt đầu sắp xếp đám người trong hang, họ nhìn Thanh Vũ bằng ánh mắt kính nể và chờ mong về đích đến của chuyến đi, sau khoảng mười phút, đám đông đã yên tĩnh trở lại, họ vào vị trí được chỉ định hết rồi.

“Tina cô sao vậy?” Lilith đứng bên cạnh Tina khi Tina ở gần gốc cây bên hang động, Lilith cảm nhận được cảm xúc không bỏ của Tina dành cho cái cây mà cô tự tay trồng.

“Tôi muốn đem nó theo, trồng nó tại Thập Linh Hỏa thành.” Tina nghiêm túc nhìn Lilith rồi nói, cái cây kia cung cấp rất nhiều thức ăn cho mọi người khi họ không săn bắt được gì, nó là ân nhân của họ, và vì thế Tina có một tình cảm đặc biệt với cái cây đó.

“Chuyện này…” Lilith trầm mặc trong giây lát, cô suy nghĩ cách để đưa một cái cây nặng hơn cả tấn theo.

Mặc Hàn nhận thấy sự khác thường, ông cười đi tới chỗ Tina và lên tiếng nói: “Đây là một loài cây biến dị, trái do nó kết rất ngon và có nhiều tác dụng, tôi nghĩ rằng nó sẽ có giá trị cao khi được bày bán đấy.”

“Cô là người trồng nó sao?” Mặc Hàn nhìn Tina rồi hỏi.

“Mặc lão.” Tina giật mình khi thấy Mặc Hàn.

“Đúng vậy, năng lực của tôi có tác dụng thúc đẩy thực vật phát triển, cho nên tôi chính là người trồng nó.” Tina gật đầu nói, ánh mắt hi vọng nhìn Mặc Hàn.

“Rất tốt, cô đã đặt tên cho nó chưa?” Mặc Hàn tiếp tục hỏi.

“Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc đó.” Tina lắc đầu trả lời.

“Vậy thì cô hãy suy nghĩ về chuyện đó ở trên đường đi tới Thập Linh Hỏa thành nhé, tôi sẽ chuyển nó tới đó giúp cô.” Mặc Hàn cười tủm tỉm nói, ông phất tay một cái, linh lực sôi trào bao phủ toàn bộ cái cây đầy trái trước mặt ông, bao gồm cả một vài mét đất đá, sau đó ông kéo nó lên khỏi mặt đất rồi đặt vào nhẫn chứa đó.

Tina và đám đông ngạc nhiên há to miệng khi nhìn thấy cảnh tượng đó, quá thần kỳ!

“Mặc lão đã giúp cô rồi, vì vậy cô cứ yên tâm đi Tina.” Lilith cười nói.

“Đặt một cái tên cho tốt vào.” Linda cũng bén mảng tới.

“Tôi cảm ơn ông.” Tina thở dài một cái rồi thành tâm nói với Mặc Hàn.

“Tiện tay mà thôi.” Mặc Hàn cười nhạt nói.

“Bây giờ chúng ta lên đường được rồi đấy.” Mặc Hàn chỉ chỉ đám đông đang nóng lòng ở đằng kia.

“Vâng!” Tina gật đầu, cô lập tức chạy tới hòa mình vào đám đông, Mặc Hàn bước tới ở đằng trước, ông sẽ nhận nhiệm vụ dẫn đầu đoàn người.

“Lilith, Linda, xem ra hai cô lập một công lao không nhỏ.” Dieter lên tiếng cười nói với Lilith và Linda.

“Anh cũng vậy.” Lilith thản nhiên trả lời.

“Khà khà, để xem tên Giáo Hoàng kia có đau đớn khi trả công cho chúng ta không?” Linda giơ quả đấm nhỏ lên rồi nói.

“Giáo Hoàng đâu rồi? Không phải anh ta vừa ở đây sao?” Lilith không nhìn thấy Thanh Vũ và con sói xám đầu đàn, chỉ có bầy sói đang đi ở bên cạnh đám đông mà thôi.

Dieter lập tức giải thích: “Giáo Hoàng ra lệnh cho chúng ta đi trước, ngài ấy có chuyện cần giải quyết với con sói xám đầu đàn.”

“Vậy à?” Lilith nhẹ nhàng nói.

“Xuất phát!” Giọng nói to rõ của Mặc Hàn vang lên, đám đông di chuyển trên con đường mòn giữa khu rừng, vượt qua nhiều thử thách, nguy hiểm từ Venger, sinh vật tiến hóa, dưới sự bảo vệ của bầy sói hung mãnh và sức mạnh như một bức tường thép kiên cố vĩnh viễn không bao giờ ngã của Quân Đoàn Gaia.

“Tạm biệt!” Tina hơi quay đầu nhìn dòng thác nước lớn đang chảy ồ ạt xuống dòng suối xanh lam ảo mộng, vắng bóng hơn mấy ngàn người, cuối cùng dòng suối dần chìm vào không gian yên ắng, đôi khi vài tiếng tóe nước vọng ra từ lòng suối, vài con cá trắng bạc tung mình lên không trung, biểu diễn một tiết mục đẹp đẽ nhưng lại chẳng có người nào ở đó ngắm nhìn chúng nữa.



“Đại Cẩu, ngươi định dẫn ta đi đâu?” Thanh Vũ ngồi trên cơ thể to lớn của Đại Cẩu, nó lao vùn vụt giữa cánh rừng xanh, đạp nát các loài dây leo gai góc vượt qua cánh rừng như một tia chớp xám, vài loài động vật khác nhận thấy động tĩnh này cùng với hơi thở nguy hiểm của Đại Cẩu, bọn chúng nhanh chóng ẩn nấp hết.

Thông thường, bọn chúng đều hiểu rõ một điều, bầy sói không bao giờ đi một mình! Sự xuất hiện của Đại Cẩu đại diện cho cả bầy sói xám, sinh vật ăn thịt đứng trên đỉnh tháp thức ăn của cánh rừng này.

“Gâu!” Đại Cẩu phát ra âm thanh để trấn an Thanh Vũ.

“Được rồi, ngươi thích đi đâu thì đi.” Thanh Vũ cười khổ hết cách rồi, ai bảo Đại Cẩu chỉ là hung thú không có linh trí như Ngạc Thiên Quang, nên việc giao tiếp trở nên rất khó khăn, trừ khi Đại Cẩu đạt đến một sức mạnh lớn làm linh trí thức tỉnh.

“Theo như Mặc Hàn nói, sinh vật ở Hành Tinh Gaia tiến hóa theo hai chiều hướng, một là yêu tộc, một là hung thú, Đại Cẩu đã tiến hóa theo con đường hung thú.” Thanh Vũ thầm nghĩ, sau đó hắn kết nối với Cửa Hàng, tìm vật phẩm có thể giúp Đại Cẩu.

“Hung thú chủ yếu phát triển năng lực nghiêng về thân thể, còn yêu tộc nghiêng về linh lực, hai cái không phân chia mạnh yếu, hung thú có tốc độ sinh sản nhanh, còn yêu tộc thì chậm.”

“Đáng tiếc, hung thú muốn thức tỉnh thần trí cần sử dụng một loại đan dược gọi là Đại Diễn Tinh Thần Đan, một loại đan dược cấp năm, tương đương với cảnh giới Ngũ Dương kỳ.” Thanh Vũ cảm khái mức độ khó khăn để Đại Cẩu nói chuyện như con người.

Cũng đúng thôi, hung thú có nhiều ưu thế hơn yêu tộc, nhưng lại thua yêu tộc ở trí tuệ, nếu hung thú dễ dàng đạt được trí tuệ như yêu tộc thì bọn chúng đã xưng bá Tu Chân Giới từ lâu, nào đến lượt nhân tộc hay yêu tộc giương oai? Một câu nói cũ luôn luôn đúng trong mọi trường hợp, có được tất có mất đi.

“Sói Xám Lông Dài, một loại sói trên Hành Tinh Gaia, đạt được sức mạnh nhờ tiến hóa, sức chiến đấu không có gì đặc biệt, nhưng chúng có thể hấp thụ các loại linh dược hệ phong để thức tỉnh năng lực điều khiển gió trong huyết mạch.”

“Giá cả của một Sói Xám Lông Dài còn non là mười hai ngàn điểm tín ngưỡng.” Thanh Vũ đọc thầm mấy thông tin về chủng tộc của Đại Cẩu trong Hệ Thống.

“Ồ!” Đang lúc Thanh Vũ lắc đầu vì chủng tộc có vẻ rất bình thường, nào ngờ hắn nhìn thấy vài thông tin nhắc nhở ở kế bên đó.

“Sói Xám Lông Dài là một loài mới đầy tiềm năng, vì vậy Hệ Thống phát hiện nó có thể tiến hóa thành hai chủng tộc mới, một là Phong Dương Thiên Lang sở hữu thần thông mạnh mẽ Phong Dương Kình Long Quyển, hai là Thiên Ma Lang sở hữu thần thông Thiên Ma Hắc Minh Phong. Hai chủng tộc đều có sức chiến đấu kinh người, ngọn gió ẩn trong huyết mạch của chúng thuộc loại bảo vật đạt đến Thiên Cấp trung phẩm.”

Thanh Vũ chậm rãi đọc hết, trong lòng hắn nhấc lên nhiều sóng to gió lớn, hắn không ngờ Đại Cẩu lại có hai chiều hướng tiến hóa kinh khủng đến như vậy, còn có ngọn gió trong huyết mạch nữa chứ, Thiên Cấp trung phẩm, bảo vật khiến tất cả tu sĩ đỏ mắt.

“Đáng tiếc, muốn tiến hóa cần Huyết Mạch Thăng Cấp Đan, mà bản đan phương lại có giá là mười triệu điểm tín ngưỡng cố định.” Thanh Vũ lắc đầu bỏ đi ý định khi nhìn thấy giá của đan phương, ấy là còn chưa tính tới việc luyện chế đan dược có thành công hay không? Ai sẽ đủ điều kiện luyện chế?

“Gâu!” Đại Cẩu sủa một tiếng khiến Thanh Vũ rời khỏi Cửa Hàng, lấy lại tinh thần tập trung vào khung cảnh trước mặt hắn.
Bình Luận (0)
Comment