Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 10 - Dạy Cho Hắn Một Bài Học

Trên quầy thịt nướng ở đầu hẻm, có một bàn ngồi đầy người.

Đại ca cầm đầu để hai tay trần, trên cổ đeo một sợi dây chuyền vàng lớn, xăm một con rồng ở vai, la hét cạn ly.

Phía dưới có sáu bảy thanh niên đang ngồi, áo ba lỗ trắng cùng với quần bó sát, giày bệt, ai nấy đều khí chất ngời ngời.

Mấu chốt nhất vẫn là tất cả đều trọc đầu, rất ồn ào!

Mấy bàn ngồi bên cạnh đều cau mày, vẻ mặt xúi quẩy.

Đại ca xăm rồng ngẩng đầu mắng: "Mẹ nó sao lại chậm như vậy? Đem rượu lên nhanh coi? Mẹ nó lại chưa đem lên, mấy xiên nướng đều ăn hết sạch!"

Dì Chu cười nói: "Có đây có đây, đại ca!"

Chu Vũ Tình tan học cũng đến hỗ trợ, mặc vào tạp dề, vội vàng bưng sáu bảy ly lớn tới.

Lần này đại ca xăm rồng cùng một đám tiểu đệ đi theo cũng không đặt tâm tư vào rượu nữa.

Vẻ ngoài Chu Vũ Tình xinh đẹp, nhỏ nhắn đáng yêu động lòng người, tựa như một em gái nhà hàng xóm.

Một đám người nhìn chằm chằm khiến Chu Vũ Tình hoảng hốt, sợ hãi nói: "Đại ca, ta để rượu ở đây, thêm một ly này coi như tặng!"

Lúc này đại ca xăm rồng liền lấy lại tinh thần!

Cười hắc hắc, lộ ra một hàm răng vàng khè, nắm lấy cổ tay Chu Vũ Tình: "Em gái vội đi cái gì!"

"Uống với ca ca một chút? Cho ngươi thêm 1.000 đồng!"

Trong mắt Chu Vũ Tình tràn ngập sự sợ hãi, theo bản năng rút tay về.

Nhưng làm sao đọ lại được sức của tên đầu trọc chứ? Cổ tay bị túm tới đỏ bừng.

Dì Chu lập tức chạy tới giữ chặt khuê nữ nhà mình, cười nói: "Đại ca! Hay là quên đi, khuê nữ nhà ta còn nhỏ..."

"Vậy. . . bàn này liền miễn cho đại ca đi!"

"Vũ Tình? Còn không mau về nhà sao?"

Đám tiểu đệ kia liền đứng dậy la hét: "Ý ngươi là sao? Khinh thường đại ca nhà ta đúng không?"

"Đại ca nhà ta thiếu thốn chút tiền này sao?"

Đại ca xăm rồng còn chưa buông tay, vẻ mặt dữ tợn lạnh lùng nói: "Sao? Coi thường ta? Hôm nay ta liền muốn cô ta uống với ta?"

Chu Vũ Tình nào đã từng gặp qua chuyện như vậy? Hốc mắt đỏ ừng, liên tục muốn rút tay.

Đúng lúc này, một vị lão ca ở bàn bên cạnh không nhìn nổi nữa, đứng lên mắng: "Mẹ nó ngươi mới uống chút rượu là đã không còn coi ai ra gì sao?"

"Con gái nhà người ta còn chưa học hết cấp ba? Ngươi giở trò lưu manh cái gì?"

Huyết khí dâng cao, bạn bè ngồi bên cạnh lão ca không kéo được.

Lúc này đại xa xăm rồng đã khí thế bừng bừng, cầm lấy bình rượu định đập vào đầu lão ca kia!

Nhưng đúng lúc này, một bàn tay vững vàng tiếp lấy chai rượu, chỉ thấy Giang Nam vẻ mặt mỉm cười.

"Mẹ kiếp? Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Từ đâu chui ra tên nhãi đầu trọc này?"

"Anh Giang Nam?" Đôi mắt đỏ hồng của Chu Vũ Tình kinh ngạc nhìn Giang Nam.

Chẳng biết tại sao, tựa hồ không còn sợ hãi như trước.

"Thằng nhãi ranh nhà ngươi từ đâu xuất hiện?"

"Sao vậy? Cũng muốn xen vào việc của người khác?"

Chỉ thấy Giang Nam cười hắc hắc nói: "Đại ca! Ta a!"

"Cái này còn không rõ sao!"

Nói xong chỉ vào đầu trọc của mình!

Đại ca xăm rồng ngây ngẩn: "Đầu trọc? Thế nào! Ngươi cũng muốn gia nhập bang đầu trọc của chúng ta sao?"

Vẻ mặt Giang Nam xấu hổ: "Hắc hắc, đây chẳng phải vì ngưỡng mộ uy danh của đại ca đã lâu sao, vẫn luôn không có cơ hội!"

"Đúng rồi, đại ca ngươi tên là gì?"

Đại ca xăm rồng: "???"

Mẹ nó ngươi muốn nhập bang! Ngươi ngưỡng mộ uy danh của đại ca từ lâu rồi!

Còn không biết đại ca tên gì?

[Giá trị oán khí từ Vương Cường +666!]

"Cường ca! Chậc chậc! Là Cường ca! Ta quên mất! Trí nhớ của ta cũng thật là!"

Vương Cường cười lạnh nói: "Không phải ngươi muốn gia nhập bang sao? Đi! Dạy cho tên kia một bài học! Ta sẽ cho ngươi vào bang!"

Tuy không biết tên nhãi này từ đâu xuất hiện!

Đụng vào trong tay lão tử. . . Hừ hừ!

Chỉ thấy Giang Nam cười nói: "Chuyện này đơn giản!"

Nói xong lại cầm chai rượu lên rồi đi qua, ôm lấy bả vai của vị lão ca nhiệt tình kia, ấn hắn ngồi xuống!

Lão ca kia mắng: "Ranh con thông đồng làm bậy, tuổi còn nhỏ không lo học!"

Giang Nam không thèm để ý chút nào.

Chỉ vào chai rượu trên tay.

Lão ca nhiệt tình sững sờ.

"Ý ngươi là sao?"

Giang Nam: "Thấy không? Đây là chai rượu! Biết chưa?"

Lại chỉ vào cái đĩa.

"Cái này, là cái đĩa!

"Thứ trong ly là bia, tiếng Anh gọi là Beer!"

Mấy bàn ăn bên cạnh đều đã choáng váng!

Mẹ kiếp? Thao tác này là sao?

Vương Cường: ". . ."

Thần mẹ nó, hắn đang làm cái gì a?

Lão tử bảo ngươi dạy bọn họ một bài học!

Kết quả là, ngươi thực sự đi dạy học?

Còn beer? Beer ông nội nhà ngươi!

[Giá trị oán khí từ Vương Cường +999!]

[Giá trị oán khí từ lão ca nhiệt tình +666!]

[Giá trị oán khí từ Chu Vũ Tình +521! ]

. . . . . .

"Ranh con ngươi mẹ nó dám đùa giỡn đại ca nhà ta?"

"Ta thấy ngươi là muốn chết!"

Lúc này Vương Cường đã nổi giận!

Vừa định đứng lên, Giang Nam cầm chai rượu lên xoay người lại đập về phía cái đầu trọc kia một phát!

"Bốp"

Thủy tinh bay đầy trời, máu chảy đầy mặt.

Một trận bất thình lình này, khiến mọi người bên cạnh hoảng sợ.

Tiểu tử này đủ tàn nhẫn!

Trực tiếp ra tai với tên đại ca đầu trọc?

Chỉ thấy Giang Nam chỉ vào gã đầu trọc Vương Cường đã phủ đầy máu.

"Nhìn thấy chưa? Đâu là gì?"

Lão ca nhiệt tình: "Máu. . . Là máu?"

Vẻ mặt Giang Nam vui mừng: "Ai! Đúng rồi, là máu!"

"Ngươi đâu, phế hắn cho lão tử!"

Đầu trọc ôm che đầu la hét.

Mấy tiểu đệ đỏ mắt, cầm lấy mấy chai rượu đập nát rồi đâm về phía Giang Nam.

Giang Nam nhanh tay lẹ mắt, nắm lấy cổ tay, hung hăng vặn.

Nhấc chân lên đạp ra ngoài!

Đá tên kia ra xa bảy tám mét, đầu đập vào vách tường của hẻm.

[Phát động kỹ năng: Tay không vật lộn!]

[Cấp bậc hiện tại! Tay không vật lộn: lv1!]

[Có công điểm kỹ năng hay không!]

[Điểm kỹ năng hiện có: 123 điểm!]

Giang Nam sửng sốt.

Đây chính là cái bảng kỹ năng đã hố hết sạch tiền của mình sao?

Điểm kỹ năng chính là thứ được chuyển hóa từ phí quầy hàng.

"Thêm! Công vào hết cho tiểu gia ta!"

[Công 100 điểm kỹ năng, điểm kỹ năng còn lại: 23!]

[Tay không vật lộn: lv100!]

[Tự động nâng cấp! Tay không vật lộn (tinh thông): lv1!]

Chỉ một thoáng, vô số tin tức tràn vào đầu Giang Nam.

Đôi mắt của hắn sáng lên!

Thì ra còn có thể dùng tư thế này để đánh?

Đối mặt với chai rượu đâm tới!

Giang Nam nghiêng người dễ dàng tránh thoát, đè đầu hắn, nhấc chân lên gối!

Sống mũi đập vỡ vụn, mặt mày đầy máu!

Đảo mắt một cái, bảy tám tên tiểu tử đều nằm sấp trên mặt đất kêu rên.

Gã đầu Trọc tên Cường kia đều ngây ngốc!

Giang Nam giơ tay lên cho hắn một cái tát!

Đánh hắn xoay ba vòng tại chỗ, nửa ngụm răng đều phun ra!

Chu Vũ Tình che miệng, trên khuôn mặt xinh đẹp đều là sự kinh ngạc.

Anh Giang Nam giỏi đánh nhau như vậy sao?

Lá gan hắn cũng thật lớn!

Cô cảm thấy mình như đang xem phim hành động.

Bảy tám người, không có ai chạm vào được Giang Nam, ba quyền hai cước đã gục!

"Ha ha! Hả giận! Cái này mẹ nó uống rượu vào rồi gây chuyện! Phiền chết người!"

"Người anh em này, thật mãnh liệt a!"

Giang Nam sờ sờ đầu cười nói: "Lão ca lại ăn tiếp đi! Đừng vì hắn mà mất hứng, để ta đi nói chuyện với cái tên này!"

Nói xong lại xách thắt lưng quần của gã đại ca đầu trọc lên.

Gã mập hơn hai trăm cân lại bị một tay hắn xách lên, cũng không có chút cố sức.

Vẻ mặt của mấy tiểu đệ kia đều hoảng sợ!

Hôm nay chỉ sợ là đá phải tấm ván sắt rồi!

Bình Luận (0)
Comment