Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 11 - Ta Có Thể Bổ Máy Xúc Sao?

Góc đối diện con hẻm!

Mấy thanh niên mặt mũi bầm dập ngồi xổm trên mặt đất!

Chỉ thấy một chân Giang Nam hung hăng giẫm lên người tên đại ca đầu trọc vừa mới túm tay Chu Vũ Tình.

Nghiền nát. . . Nghiền nát. . .

Đầu trọc phát ra tiếng kêu vô lực!

"Mổ heo mừng năm mới cũng cũng không kêu to bằng ngươi a!"

Vương Cường: "Tiểu huynh đệ, đừng đánh nữa! Chúng ta sai rồi không được sao?"

Giang Nam nhướng mày: "Coi như các ngươi sai sao?"

Vương Cường lắc đầu giống như gõ trống.

"Không không không không! Chúng ta thật sự sai!"

"Đứng dậy! Một chân! Ôm đầu bằng hai tay! Cười cho lão gia!"

Mấy tiểu đệ chỉ có thể làm theo!

Nhưng đối với Vương Cường - một gã mập nặng hơn hai trăm cân mà nói, thật sự có chút khó khăn cho hắn.

Đứng một chân, cơ thể liền ngã sang bên cạnh.

Chân vừa chạm xuống đất, Giang Nam liền đạp hắn một cước. . .

Cuối cùng bức hắn không chịu không nổi, lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.

"Tiền cơm vừa rồi. . ."

"Chúng ta trả! Trả hết! ”

"Bàn ghế bị hỏng. . ."

"Đều tình cho chúng ta!"

Mấy tiểu đệ điên cuồng bỏ tiền ra...

Chỉ chốc lát sau trên tay Giang Nam đã có bảy tám ngàn.

Lúc này mới hài lòng nói: "Ừm, tốt lắm!"

"Nhìn cho rõ, gian hàng kia do ta bảo kê! Nhà ta cũng ở đây!"

"Mẹ nó nếu lại để cho ta nhìn thấy các ngươi uống chút rượu rồi gây chuyện, hậu quả các ngươi rõ ràng!"

Đại ca đầu trọc liên tục cười: "Các huynh đệ đã nhớ kỹ rồi!"

Giang Nam nhếch miệng cười, xoay người đi về phía quầy hàng nhỏ.

Lúc này đám người Vương Cường mới thở phào nhẹ nhõm, lảo đảo trên mặt đất.

Giang Nam quay đầu lại: "Ai bảo mấy người các ngươi nghỉ? Muốn ăn đòn nữa?"

Kết quả quay đầu lại hung hăng đánh bọn họ một trận. . .

[Giá trị oán khí từ Vương Cường +999!]

. . . . . .

Trở lại quán nhỏ, mấy lão ca nhiệt tình vội vàng chào hỏi.

"Này, người anh em uống một chút đi! Hiện tại cũng không có được mấy thanh niên có ý thức chính nghĩa như ngươi!"

"Nhìn người anh em này thân thủ không tệ, học trường trung học Linh Võ gần đây đúng không? Ha ha!"

"Người anh em này, ngươi phải cẩn thận một chút, đừng để đến lúc đó bọn họ lại tìm ngươi phiền toái!"

Giang Nam gãi đầu cười nói: "Không có việc gì, xử lý ổn thỏa rồi!"

Dì Chu vội vàng lại đây: "Tiểu Nam không sao chứ? Làm dì sợ chết! Ai nghĩ tới lại gặp phải chuyện này?"

"Đánh bọn họ rồi, sẽ không lại tới đây gây phiền nữa chứ?"

Giang Nam cười nói: "Không, chuyện này giao cho ta là được! Dì, dì cầm tiền, tiền ăn của họ, còn có tiền bàn ghế!"

"A! Sao lại nhiều như vậy? Không cần nhiều như vậy!"

Giang Nam nhét tiền vào tay dì Chu: "Hắc hắc, dì giữ lại đi, nếu dư thì coi như tiền thuê nhà tháng sau!"

"Ai. . . Đứa nhỏ này, Vũ Tình, còn không cảm ơn Tiểu Nam sao?"

Chu Vũ Tình đỏ mắt lại gần rụt rè nói: "Cảm ơn anh Giang Nam!"

Trái tim cô đến bây giờ vẫn còn đập thình thịch, Giang Nam sờ sờ đầu cô.

"Vậy ta liền đưa Vũ Tình trở về trước!"

. . . . . .

Một đường trở lại sân nhỏ, Chu Vũ Tình đi bên cạnh khuôn mặt đỏ bừng.

Nhớ tới thân ảnh xuất thủ vừa rồi của Giang Nam, tim lại đập nhanh hơn một trận.

"Anh Giang Nam, ta cũng có thể lợi hại được như ngươi sao?"

Giang Nam: "Ngươi đi học sớm, chỉ mới 15, 16 tuổi, chắc chắn có thể thức tỉnh dị năng, cố lên!"

Độ tuổi tốt nhất để dị năng thức tỉnh chính là 16 tuổi, cũng không thiếu người có thiên phú kinh người có thể thức tỉnh dị năng trước 16 tuổi, giống như Chung Ánh Tuyết.

Giang Nam chính là người thức tỉnh dị năng vào năm 16 tuổi, sau tuổi này cũng không phải không có người thức tỉnh, chỉ là rất ít mà thôi.

"Ừm, ta nghe theo anh Giang Nam!"

"Sáng. . . Sáng mai đi học, ta ta. . . Ta có thể đi với ngươi không?"

Chu Vũ Tình đỏ mặt hỏi. Rõ ràng đã lấy hết dũng khí để nói ra.

Giang Nam tất nhiên là gật đầu đồng ý.

Tiểu cô nương vừa trải qua những chuyện này, khẳng sẽ định sợ.

Chu Vũ Tình hưng phấn cười: "Vậy sáng mai ta gọi ngươi rời giường!"

Dường như đột nhiên nhớ lại điều gì đó: "Cái kia. . . Ta sẽ gõ cửa!"

Giang Nam: ". . ."

Xong rồi, mình giải thích không rõ!

Trở lại phòng nhỏ của mình, Giang Nam nằm trên giường mở xem danh sách giá trị oán khí.

Giá trị oán khí đến từ Trịnh Vĩ đến giờ vẫn còn đang cập nhật thêm?

Tên này thật sự thù dai!

Hắn sẽ không quay lại gây chuyện đó chứ?

Lúc này, Giang Nam cảm giác phí quầy hàng này cũng rất đáng giá!

Chủ sạp trong phạm vi bày bán bật chế độ vô địch?

Là sợ mình bán hàng giả bị người ta đánh chết sao?

Mảng kỹ năng ngược lại rất dễ sử dụng.

Có vẻ như học muốn khai thác thêm kỹ năng thì cần phải tự phát động mới được!

Một ngày lăn qua lăn lại, Giang Nam ước chừng kiếm được hơn ba mươi vạn giá trị oán khí!

Nhịn không được lại tiện tay rút thăm ba lần mười lần liên tiếp!

. . . . . .

Mười lần đầu.

Chỉ có một phần Tẩy Tủy Linh Quả, chín "chai" dược thủy đại lực.

Sau đó phần giải thưởng khuyến khích đã thay đổi.

[Hân hạnh được tài trợ! Giải khuyến khích - Một cân đậu nành giải độc!]

. . . . . .

Cứ như vậy liên tục ra hai mươi lần!

[Đậu nành giải độc!]

Tác dụng: Có thể giải quyết tất cả các mãnh độc trên thế giới! Giòn, vị thịt gà!

Sau đó trong thanh vật phẩm lại có thêm hai mươi cân đậu nành giải độc!

[Mở ra hệ thống cửa hàng! Có thể mua được giải khuyến khích đã xuất hiện tại hệ thống cửa hàng!]

[Dược thủy đại lực! Giá 100 oán khí một chai! ]

Ý ngươi là sao? Sau này hân hạnh được tài trợ sẽ không ra dược thủy đại lực nữa, chỉ ra đậu nành giải độc?

Mẹ nó 100 oán khí là có thể mua được một chai dược thủy đại lực, rút thăm trúng thưởng lại cần tới một vạn?

Hệ thống ngươi còn có tình người nữa không?

Lại nói, đậu nàng giải độc này thật sự có thể giải độc sao?

Giang Nam nào dám dễ dàng thử?

Uống một chai dược thủy đại lực bị trọc cả đầu, đến bây giờ còn chưa mọc ra!

Ai biết được đậu nành giải độc này có thể có tác dụng phụ gì hay không?

Hắn hiểu rồi!

Giải khuyến khích là hố, chỉ có giải đứng đắn mới là tốt!

Quyết định nào có cơ hội mới thử tác dụng của đậu nành giải độc này!

Giang Nam ăn thiệt thòi một lần rồi, làm sao dám thử nữa a. . .

Nếu như có thể thu thập giá trị oán khí từ bản thân!

Có lẽ điểm số đã tăng mạnh rồi!

Ôm hận ăn Tẩy Tủy Linh Quả, tư chất lần nữa tăng lên, cấp bậc thăng lên tới Hắc Thiết tám sao!

"Cũng không biết tư chất tăng lên có giới hạn hay không. . ."

"Hiện tại thiên phú hẳn đã ở bậc A nhỉ?"

Giang Nam cũng không nghĩ nhiều như vậy!

Lúc trước bởi vì thiên phú kém, tu luyện chậm, dị năng hệ không gian đều vô dụng!

Hiện tại bản thân đã có cơ hội!

Nếu không tranh giành thì không thể biết được.

Nghĩ vậy liền móc ra chiếc điện thoại nội địa của mình, lật xem một hồi, trong nhóm Linh Võ đột nhiên có người tag tên mình.

"Mẹ kiếp, nam thần lại lên hotsearch! Weibo chạm tới hơn một triệu lượt xem!"

"Sạp hàng chợ đêm Giang Nam, dùng ót bổ gạch!"

Ai đó gửi một video ngắn về chuyện bổ gạch. . .

Trong video, Giang Nam vừa la hét, vừa bổ gạch! Phải gọi là cực hot!

"Mẹ nó, này là thật sao?"

"Thiết Đầu Oa vô địch?"

"Ban ngày một quyền nổ máy kiểm tra, buổi tối dùng ót bổ gạch đỏ? Nam thần nhà ta bận rộn tới vậy sao?"

"@Nam thần! Đầu ngươi có thể bổ được quả cân không?"

Nam Thần: "Ta không chỉ có thể bổ quả cân! Còn bật cả máy xúc!"

"Mẹ kiếp! Hahahahahahahaha!"

"@Lý Hưởng!"

"@Lý Hưởng!"

[Giá trị oán khí từ Lý Hưởng +999! ]

Giang Nam cách màn hình vui vẻ cười hắc hắc.

Trong lòng tò mò, vào weibo, đăng ký một tài khoản, tên gọi là "Lão đầu trọc"

Còn dùng avatar của Saitama.

Lướt một chút liền nhìn thấy được video mình bổ gạch.

Hơn 150 triệu lượt xem, hơn một vạn lượt đăng lại.

"Kìm lửa lưu danh!"

"Ngay tại hiện trường, gạch thật!"

"Ngày mai ta cũng muốn tới chợ xem thử!"

"Tiểu ca ca tuy đầu trọc, vẫn rất đẹp trai, là gu của ta!"

"Xì, không có phần của ngươi, ta tận mắt nhìn thấy có hai đại mỹ nữ giúp hắn bán hàng! Siêu đẹp!"

. . . . . .

Giang Nam mở bình luận trả lời một câu:

"Người anh em, ngươi không nhìn lầm! (Ảnh).jap"

Bức ảnh này chính là hình bọn họ đã chụp với nhau.

Loại thời điểm có thể kéo cừu hận này, Giang Nam làm sao có thể bỏ qua!

Giá trị oán khí lại ồ ạt kéo tới một đợt?

Bình Luận (0)
Comment