“Từ đại nhân, dù nói thế nào Kim Phi cũng là quý tộc, chúng ta không thể phá vỡ quy củ.”
Lão già để chòm râu dê nói: “Hôm nay ngươi phái người cướp giết Kim Phi, ngày mai sẽ có người khác tới giết ngươi, cuối cùng giết tới giết lui, còn ra thể thống gì?”
“Chu đại nhân, ngươi còn bàn đến quy củ, nhưng Kim Phi thì không coi quy củ ra gì.”
Gã mập liếc xéo nhìn lão già râu dê một cái: “Kim Phi chính là kẻ có tiếng bênh vực người mình, chúng ta động vào. kho lương thực của y, còn từng phái người đánh cướp tiểu thiếp nhà y, tuy răng không thành công, nhưng lại chết hơn trăm nhân viên hộ tống và nhân viên thương hội, Chu đại nhân cảm thấy Kim Phi sẽ coi như chưa có gì xảy ra sao?
Ngay cả Tiết Hàn Lư mà Kim Phi còn dám giết, nếu để y điều tra ra những việc này là chúng ta làm, vậy thì Chu đại nhân nghĩ Kim Phi sẽ xử lý như thế nào?”
“Vậy cứ để y tra thôi.” Lão già râu dê lại không chút hoang mang.
“Chu đại nhân tự tin thế sao?” Gã mập hỏi.
“Từ đại nhân, chẳng lẽ còn ngươi không nhìn ra sao, Chu đại nhân đã có đối sách từ sớm rồi.”
Một quan viên muốn làm thân hơn với gã mập nói. “Xin nhờ Lý đại nhân chỉ giáo.” Gã mập tò mò hỏi.
“Thật ra công công và Chu đại nhân không muốn ra tay với Kim Phi, cũng không muốn gây khó dễ với quân Trấn Viễn, ngoài việc tuân thủ nghiêm ngặt quy củ ra, cũng là vì Cửu công chúa.
Lý đại nhân giải thích: “Kim Phi và Cửu công chúa tâm đầu ý hợp, quân Trấn Viễn cũng là Cửu công chúa đầu tư cho Kim Phi, nếu động vào Kim Phi, hiển nhiên Cửu công chúa sẽ tức giận”
Gã mập nghe vậy, lộ ra biểu cảm tỉnh ngộ.
Cửu công chúa không phải là dạng công chúa ngây thơ ngu ngốc, khi giúp đỡ hoàng đế xử lý chính vụ thì đã âm thầm tích lũy không ít mạng lưới quan hệ và tài nguyên, thế lực trong triều dù có là quốc công cũng không dám khinh thường.
Đắc tội cô ấy quả thật không phải là hành vi sáng suốt.
“Kim Phi cũng là ăn may, thế mà lại được Cửu công chúa ưu ái!”
Gã mập không cam lòng hỏi: “Chẳng lẽ chúng ta cứ nhìn kẻ điên này diễu võ dương oai ở Tây Xuyên thế sao?”
“Từ đại nhân không cần lo lắng, Chu đại nhân không phải đã nghĩ đối sách xong xuôi rồi sao?” Lý đại nhân nói.
“Đối sách gì?” Gã mập gặng hỏi.
“Cha ngươi nếu không phải là quốc công thì cái thứ ngu xuẩn như ngươi sớm đã chết không biết bao nhiêu lần...”
Lý đại nhân thầm mắng gã mập, nhưng nghĩ đến thế lực gia tộc của gã mập thì vẫn kiên nhãn giải thích: “Tất cả mọi người đều biết Kim Phi là kẻ có thù tất báo, công công và Chu đại nhân lại không biết sao?”
“Cho nên, công công và Chu đại nhân cố ý phục kích Đường Tiểu Bắc?”
Gã mập cuối cùng cũng hiểu ra ý định của Lý đại nhân và lão già râu dê. “Đúng vậy Lý đại nhân nói tiếp: “Kim Phi trở về chắc chẳn
sẽ điều tra, đến lúc đó chúng ta lại cho y một chút manh mối là được.”
“Với tính cách của Kim Phi, năm được manh mối thì chắc. chẳn sẽ giết người, thậm chí giết cả nhài”
Lão già râu dê nói tiếp: “Chờ y giết người xong, lại phát hiện manh mối là giả, y đã giết người vô tội...”
“Đến lúc đó y sẽ trở thành cá năm trên thớt, mặc chúng ta giày xéo!”
Gã mập sáng cả mắt: “Cách này thật là thật là khôn khéo, sao các ngươi nghĩ ra được?”
Đối với đám người quyền quý, trực tiếp ra tay giết người quá hạ đẳng, bọn họ thích dùng mưu kế hơn.
Kim Phi không có quan chức, cách làm việc cũng chịu ảnh hưởng của kiếp trước, tất cả nằm trong phạm vi luật lệ của Đại Khang, hoàn toàn là dân lành ưu tú của Đại Khang, đám quyền quý hoàn toàn không thể bới móc gì được.