Lý Lăng Duệ nghe vậy, ngẩng đầu nhìn người phụ trách tình báo một cái sau đó nói: “Đương nhiên phải bắt, nhưng nếu Kim Phi đã để bọn họ lại thì chảc chắn đã có chuẩn bị rồi, khi qua đó hãy cẩn thận một chút!”
“Dạ!”
“Ngoài ra, hãy phái người đến gần kênh Hoàng Đồng nghe ngóng xem, bổn vương muốn biết tất cả tình huống của kênh Hoàng Đồng!”
“Dạt" Người phụ trách tình báo khom người tuân mệnh, lui về phía sau rồi rời khỏi lều.
Lý Lăng Duệ xoay người tiếp tục nhìn chăm chằm kênh Hoàng Đồng trên bản đồ, cau mày khó chịu.
Tình huống hiện tại khiến hắn có cảm giác tiến không được lùi không xong.
Lý Lăng Duệ biết, càng vào lúc này càng không thể xốc nổi, vì vậy đã ép bản thân bình tĩnh lại, quyết định phải suy nghĩ rõ ràng trước lúc hành động.
Cửa Nam doanh trại Đảng Hạng, mấy nghìn ky binh đang gào lên, chạy thẳng về doanh trại quân Thục.
Kim Phi biết rút lui với quy lớn mô hàng chục nghìn người như vậy, không thể nào tránh khỏi tai mắt của Lý Lăng Duệ, vì vậy trước khi trời đi đã cố ý dặn dò những nhân viên hộ tống còn ở lại, một khi phát hiện có tình huống gì không đúng phải lập tức rút lui.
Trên đài quan sát của doanh trại quân Thục, lính trinh sát vẫn luôn quan sát doanh trại Đảng Hạng bằng ống nhòm, binh mã của Đảng Hạng vừa lao ra khỏi doanh trại, linh trinh sát đã phát hiện ra.
“Đừng diễn nữa, người Đảng Hạng đã phát hiện rồi, nhanh chạy đi!”
Linh trinh sát bắn hai mũi tên bay lên không trung, quay người lao xuống dưới đài quan sát.
Hai doanh trại cách nhau chỉ vài dặm, đối với ky binh chạy hết tốc lực thì chỉ trong vài phút đã có thể chạy đến.
Để tiết kiệm thời gian, lính trinh sát chuẩn bị sẵn ngựa chiến ở dưới đài quan sát.
Ngay sau khi nhảy xuống từ trên đài quan sát, đã lên thẳng ngựa chạy về phía Nam.
Những nhân viên hộ tống trước đó đang tuần tra trong doanh trại và khiêng rương cũng không diễn nữa, họ cũng như lính trinh sát, ném rương xuống đất, quay người chạy về phía những con ngựa chiến đang buộc ở bên cạnh.
Những nhân viên hộ tống vừa chạy ra khỏi cửa Nam doanh trại thì ky binh Đảng Hạng cũng đã đuổi đến ngoài mương ở cổng Bắc.
Vì nhân viên tình báo đã nhắc nhở trước nên sau khi ky binh Đảng Hạng đuổi đến cổng Bắc đã không dám xông vào luôn mà phái một đội cảm tử đi bộ qua mương trước và đi đến lầu ở cực bắc của doanh trại quân Thục.
Đội cảm tử cẩn thận đi vào doanh trại quân Thục, sau đó dùng kiếm đẩy rèm lều ra.
Trong lều trống rỗng, đừng nói quân mai phục, ngay cả một chiếc giày cỏ cũng không có.
Liên tục mở mấy lều ra, toàn bộ đều như vậy.
Rất nhanh, đội cảm tử đã kiểm tra hết tất cả những lều ở cực Bắc.
Một số người khác chạy đến giữa doanh trại, bắt đầu kiểm tra kho vũ khí ở bên trái và bên phải.
“Đại ca, không có ai cả!”
Đội trưởng đội cảm tử quay về báo cáo: “Bọn họ đã chạy hết rồi, chỉ còn lại những căn lều.”
“Đại vương đã dặn dò, chúng ta vẫn nên cẩn thận!”
Thủ lĩnh đội ky binh lạnh lùng nói: “Lão Tam, ngươi dẫn người vào kiểm tra tất cả các căn lều một lần nữa đi, không thể bỏ qua một góc nào!”
“Vâng!” Một tiểu thủ lĩnh rời đi cùng với thủ hạ. “Lão Tứ, Lão Ngũ, hai người dẫn người đi bao vây từ hai lỡ như Lão Tam xảy ra chuyện gì, thì mọi người lập tức tiếp viện!”
“Vâng!” Thêm hai tiểu thủ lĩnh nữa dẫn thủ hạ chia nhau ra hai phía trái phải.
Sau khi giao nhiệm vụ xong, đội trưởng đội ky binh mới dẫn những người còn lại đi qua mương, tiến vào địa bàn quân Thục.
Nhưng hắn không tiến vào doanh trại quân Thục mà đi về phía trận địa máy bản đá ở bên trái mương.
Để phòng ngừa bị người Đảng Hạng phát hiện, lúc rời đi Kim Phi không hủy máy bản đá và cung nỏ hạng nặng ở tuyến đầu trận địa.
Bây giờ máy bản đá của Đảng Hạng đã bị Kim Phi đốt, vừa hay lô máy bắn đá này thay cho những máy đã bị đốt.