Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 2597

Núi Ô Đầu bị tấn công, sở dĩ phó tướng của Trần An Tiệp có thể tập hợp những tướng bại trận không phải vì họ có niềm †in mà là do Trần An Tiệp là người nắm giữ đường núi và lương thực.

Địa hình trên núi Ô Đầu chật hẹp, sau khi lương thảo được chở tới, Trần An Tiệp vì để tiết kiệm diện tích, hơn nữa còn vì phòng ngừa bị nhằm tới, nên hắn tìm một số hang động dưới chân núi, bỏ lương thảo vào, sau đó chỉ đạo người trong tộc trông chừng.

Khi phi thuyền tấn công núi Ô Đầu, đống lương thảo này may mắn được an toàn.

Quân Tần Vương canh giữ núi Ô Đầu chỉ vì từ đây chỉ có một con đường để trở về đất Tần.

Sau khi phi thuyền tấn công, phó tướng dưới chân núi phái ngay người phong tỏa con đường này.

Đám binh lính chạy trốn từ trên núi Ô Đầu xuống không quen thuộc địa hình xung quanh, căn bản không thể trốn thoát.

Vả lại nếu có quen thuộc địa hình, biết được lối đi cũng sẽ không dễ mà đi được.

Bây giờ người dân ở phía tây của đất Tân đều được sơ tán đến Xuyên Thục, mấy trăm dặm từ phía đông của kênh Hoàng Đồng không có một bóng người, xung quanh chỉ có núi non căn cỗi, bọn họ rời khỏi núi Ô Đầu chỉ sợ ngay cả đồ ăn cũng không tìm được.

So với chết đói thì thà tiếp tục đợi ở núi Ô Đầu còn tốt hơn. Đợi ở đây ít ra sẽ không bị chết đói.

Phần lớn binh sĩ đều cho rằng phi thuyền có thể dùng được, tốt nhất là nên lui quân, không ngờ rằng Trần An Tiệp đã sớm mất tích?

Nhưng ai ngờ trước khi kịp rút quân, bọn họ đã phát hiện Trần An Tiệp đã trở lại, hơn nữa đêm hôm đó còn triệu tập tập một cuộc họp với những tướng lĩnh cấp cao còn sống sót để tiến hành sắp xếp lại biên chế.

Quân Tần Vương trước kia còn có biên chế, chỉ là do quá nhiều người đã chết trên núi Ô Đầu nên mới giảm nhân số mà thôi.

Trước kia cả đội có hàng trăm người, bây giờ chỉ còn lại có mấy chục người, thậm chí chỉ còn mười mấy người.

Cái gọi là sắp xếp lại biên chế chính là hợp nhất mấy đội trăm người thành một đội, hai ba đại đội hợp lại thành một đại đội mà thôi.

Binh lính ở đội trăm người đều quen biết nhau nên Trần An Tiếp chỉ cần gây áp lực một ngày đã sắp xếp lại được biên chế.

Lần này Trần An Tiệp không giở thủ đoạn với Lý Lăng Duệ nữa. Rạng sáng hôm sau khi việc sắp xếp biên chế hoàn tất, Trần An Tiệp hạ lệnh toàn quân di chuyển về hướng kênh Hoàng Đồng.

Lần này xem như đã dọa đám binh lính sợ hãi.

Mấy ngày trước trận oanh tạc còn diễn ra ngay trước mắt họ nên mới rút quân trở về đây, ai ngờ được Trần An Tiệp lại bắt họ chủ động đi tấn công kênh Hoàng Đồng cơ chứ?

Đây không phải là đưa bọn họ vào chỗ chết ư? Doanh trại quân Tân Vương lúc này nhốn nháo cả lên!

Nhưng Trần An Tiệp không phải là loại tướng quân quần là áo lượt ngông cuồng, hẳn đã đoán trước được tình huống này trên đường từ doanh trại Nam Chinh trở về.

Ngay khi binh lính Tân Vương bắt đầu náo loạn, một giáo úy là thân tín của Trần An Tiệp đã dẫn người lao ra tóm lấy mấy binh sĩ đang vui vẻ nhảy múa, không nói hai lời mà chém luôn.

Hai binh lính còn lại lâm vào kinh hoàng. Trần An Tiệp nhận thấy thời cơ đã đến, chủ động mang theo hai đội ngũ thân tín bắt đầu lên đường tới kênh Hoàng Đồng.

Mọi người đều có tâm lý đi theo đồng đội, đặc biệt là ở thời điểm này, thái tử điện hạ cũng chủ động dẫn đầu, những người còn lại chủ động đi theo.

Rất nhanh sau đó hơn mười ngàn tàn quân Tân Vương dưới sự chỉ đạo của Trần An Tiệp đi về phía kênh Hoàng Đồng.

Bình Luận (0)
Comment