Y còn viết một bức thư cho Chu Du Đạt, bảo Chu Du Đạt sắp xếp thợ mộc, xây dựng lò gạch gần đập Đô Giang, sau khi xây xong, Kim Phi sẽ xây tường bao quanh hai bên trái phải của đập Đô Giang.
Cứ như vậy, nếu kẻ địch muốn phá hoại đập Đô Giang thì nhất định phải bay qua tường thành trước.
Pháo đài ở ranh giới khu quản lý là tuyến phòng thủ đầu tiên, tường thành là tuyến phòng thủ thứ hai, đập nước là tuyến phòng thủ thứ ba.
Có thể đột phá ba tuyến phòng ngự này nhất định cần có rất nhiều kẻ địch, nếu thật sự có ngày đó, chứng tỏ chính quyền Xuyên Thục đã xảy ra vấn đề lớn
rồi, có làm thêm nhiều tuyến phòng thủ nữa thì cũng không cần thiết nữa.
Sáng hôm sau, khi Kim Phi đưa cho Ngụy Đại Đồng kế hoạch mà y đã làm ra trong đêm, Ngụy Đại Đồng đã cúi đầu thật sâu trước y.
Ông ta cũng biết, hiện tại các nơi ở Xuyên Thục đều thiếu nhân lực, trong hoàn cảnh như vậy, Kim Phi vẫn điều động nhiều người như vậy tới canh giữ đập
Đô Giang, đủ chứng tỏ y rất coi trọng đập Đô Giang.
"Ngụy Đại Đồng, đập Đô Giang là công trình có lợi cho dân ngàn năm, ngài nhất định phải bảo vệ tốt!"
Kim Phi kéo Ngụy Đại Đồng đứng dậy, nghiêm túc nói.
"Tiên sinh yên tâm, nếu có người muốn hủy diệt đập Đô Giang, ta sẽ chôn th@n dưới đáy sông cùng đập nước!"
Ngụy Đại Đồng giơ tay thề.
Kim Phi không trả lời, mà chỉ hành lễ quân đội với Ngụy Đại Đồng.
Trong trận chiến ngày hôm qua, y đã nhìn thấy Ngụy Đại Đồng mấy lần, khi đó vẻ mặt Ngụy Đại Đồng chỉ có sự tức giận, không hề có sự sợ hãi, ông ta xắn ống tay áo lên mấy lần.
Kim Phi tin rằng nếu quân Dã Lang thực sự xông vào, Ngụy Đại Đồng thực sự có thể chôn th@n dưới đáy sông cùng với đập nước thật.
"Nguy Đại Nhân, ngài ăn cơm chưa?" Kim Phi buông ta xuống hỏi.
Ngụy Đại Đồng tưởng Kim Phi chỉ tùy tiện hỏi, gật đầu trả lời nói: "Ta đã ăn rồi."
"Vậy ngài chuẩn bị đi, lát nữa chúng ta sẽ đi khảo sát hồ chứa."
Lựa chọn vị trí hồ chứa vô cùng quan trọng, nếu không làm tốt sẽ dẫn đến nguy hiểm và tổn thất khôn lường cho hạ du, công tác kiểm tra hồ chứa mấy ngày trước mới hoàn thành được một phần ba.
"Tiên sinh, bây giờ vẫn chưa xác định có kẻ địch nào chạy thoát hay không, chúng ta chờ đợi thêm đi?" Ngụy Đại Đồng khuyên nhủ.
Hôm qua ông ta đã nhìn thấy quân Dã Lang, mặc dù rất tức giận, nhưng Ngụy Đại Đồng cũng phải thừa nhận, binh lính quân Dã Lang rất hung hãn, hơn nữa còn có năng lực xâm nhập và ẩn nấp mạnh mẽ, nếu không cũng sẽ không thể mò đến được ngọn núi bên ngoài đập Đô Giang mà không bị phát hiện được.
Các hồ chứa nước mà ông ta lựa chọn đều ở những khu vực dân cư thưa thớt, xung quanh là núi rừng, nếu quân Dã Lang ẩn náu trong đó để ám sát Kim Phi thì trách nhiệm này quá lớn.
Nhưng Kim Phi không quan tâm: "Chỉ là mấy con thú hoang thôi, có gì phải sợ chứ?"
Thật ra, sau khi bữa cơm tối hôm qua, Kim Phi và Khánh Hâm Nghiêu đã nói chuyện và hỏi về tình hình của quân Dã Lang rồi.
Danh tiếng của quân Dã Lang ở trên cao nguyên thực sự rất lớn, Khánh Hâm Nghiêu vẫn luôn chú ý đến cao nguyên, không chỉ từng nghe nói đến quân Dã Lang, còn từng phái người điều tra những tin tức liên quan.
Tình hình Khánh Hâm Nghiêu nói về cơ bản đều phù hợp với những gì Nathan nói, đặc biệt là về số lượng, cả hai đều nói rằng quân Dã Lang có tổng cộng hơn ba nghìn ba trăm sáu mươi sáu người.
Trong danh sách dọn dẹp chiến trường mà Đại Tráng đưa lên, có tổng cộng ba nghìn ba trăm năm mươi bảy thi thể, trên cánh tay mỗi thi thể đều có dấu của quân Dã Lang.
Về phần những người thiếu, Kim Phi và Đại Tráng đều nhất trí rằng Gunte và cận vệ của hắn là mồi nhử ở kênh Mô Ngư.
Chiến trường ở kênh Mô Ngư cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ, nhưng đáng tiếc thi thể của Gunte vần chưa được tìm thấy.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!