Người dịch: Whistle
"Có cái gì mà phải hoảng hốt! Bá tước Hudson dù sao cũng còn rất trẻ tuổi, lại còn thuận buồm xuôi gió leo lên được vị trí như hiện giờ, những điều này làm cho hắn quên đi tất cả.”
“Không phải ai cũng đủ điều kiện tham gia việc buôn bán trên biển. Chúng ta nỗ lực hơn trăm năm mà hiện giờ cũng chỉ có thể có thể hoạt động ở một số quốc gia mà thôi.”
“Gia tộc Koslow muốn nhập cuộc, không có mấy chục năm thì đừng mong có thể thành công.”
“Đã đến lúc để cho Bá tước Hudson của chúng ta cảm nhận xem cái gì gọi là hải dương nuốt vàng, miễn cho hắn suốt ngày không an phận!"
Tổng đốc Pierce cười lạnh nói.
Lúc đầu lão ta còn đang sầu là không biết nên dùng thủ đoạn gì để hố Hudson, làm chậm tốc độ phát triển của Sơn Địa Lĩnh.
Không ngờ là lão ta còn chưa kịp làm gì thì gia tộc Koslow đã nhảy vào cái hố mậu dịch trên biển này.
……
"Tổng đốc đại nhân, ngoài chuyện này ra, Bá tước Hudson còn đưa tới rất nhiều nô lệ thú nhân để làm sức lao động giống như đám quý tộc vừa và nhỏ bên dưới, chúng ta có nên ra mặt ngăn cản không?"
Antonio quan tâm hỏi.
Hiệu suất công tác của nô lệ thú nhân chắc chắn sẽ kém hơn nông nô. Việc quản lý bọn chúng cũng rất rắc rối, nếu không đã sớm được phổ cập ra bên ngoài rồi.
"Không cần! Ngăn cản bọn hắn chỉ vì một chút chuyện nhỏ này sẽ làm cho mọi người nghĩ rằng chúng ta cố ý, chuyện này mà truyền ra ngoài thì sẽ gây ra những ảnh hưởng không tốt.”
“Huống chi, khi Người Corubia rời đi vài ngày trước, bọn hắn còn phái người tới thông báo cho chúng ta một tiếng. Mặc dù thu hoạch cuối cùng rất bình thường, nhưng dù sao người ta cũng đã thể hiện ý tốt, chúng ta ít nhiều cũng nên đáp lễ.”
“Dù sao cũng chỉ là nô lệ thú nhân mà thôi, dù có chết một chút thì chắc là Bá tước Hudson cũng không cảm thấy đau lòng, cứ việc sắp xếp cho bọn chúng tới nơi nguy hiểm nhất là được."
Tổng đốc Pierce bình tĩnh nói.
Đây là một dương mưu, cho dù Hudson biết là mình bị hố thì cũng không thể nói cái gì.
Nô lệ không có nhân quyền, nô lệ thú nhân thì càng không có nhân quyền. Sắp xếp những công việc bẩn thỉu mệt nhọc cho bọn chúng cũng là chuyện đương nhiên.
Bởi vì kỹ thuật xây dựng còn thô sơ, nên có một số vị trí nguy hiểm trong công trình cần phải dùng mạng đi lấp. Dùng mạng thú nhân đi lấp dù sao cũng còn tốt hơn dùng mạng người.
"Chú, cháu vừa nghe nói là Bá tước Hudson sẽ đảm nhiệm chức viện trưởng danh dự trong học viện Áo Thuật mà Vương quốc đang xây dựng, Chú nghĩ việc này sẽ có ảnh hưởng gì đến chúng ta không?"
Tử tước Kayo lo lắng hỏi.
Chỉ từ sự chú ý của các bên đã có thể phán đoán được là tòa học viện Áo Thuật này không đơn giản rồi. Tham khảo học viện pháp thuật ở Vương đô, Kayo liền biết là tòa học viện này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến cách cục chính trị trong tương lai của Vương quốc.
Đối thủ cạnh tranh không chỉ có người đã thành lập học viện Áo Thuật, mà còn có kẻ đang đảm nhiệm chức hiệu trưởng danh dự, mà bọn hắn chỉ có thể cài một tên giáo sư bình thường vào làm gián điệp, sức ảnh hưởng trong học viện của hai bên rõ ràng là không cùng một cấp bậc.
"Yên tâm đi, học viện Áo Thuật vừa mới được thành lập, là lúc cần tạo dựng uy tín, sẽ không có ai bước ra gây phiền toái vào lúc này.”
“Nhân phẩm của Hudson cũng không tệ. Chúng ta kết giao với hắn lâu như vậy rồi, cháu có từng nhìn thấy hắn xài âm mưu quỷ kế chưa?”
“Huống chi, học viện Áo Thuật hiện giờ cũng không tới lượt hắn làm chủ. Từ khi học viện được lên kế hoạch xây dựng đến giờ, ngoài việc treo một cái tên ra, Hudson chẳng làm gì cả.”
“Không phải là hắn không muốn làm, mà là đám lão gia kia khống chế tòa học viện này quá chặt, ngay cả một vị hiệu trưởng danh dự như Hudson cũng chẳng có bao nhiêu quyền nói chuyện.”
“Chờ xem đi, chờ đến khi đám lão già này qua đời, Hudson nhất định sẽ thò tay vào cái học viện Áo Thuật này."
Nghe xong lời của Tổng đốc Pierce, Tử tước Kayo cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.
"Hudson có nhân phẩm không tệ?"
Sau khi lật lại ký ức, đúng là y chẳng tìm được điểm đen nào của Hudson. Ít nhất là khi đứng trên lập trường của quý tộc nhân tộc, mọi hành động của Hudson đều đáng được tán thưởng.
Đặc biệt là trên chiến trường với thú nhân, rõ ràng là có cơ hội hạ độc thủ với bọn hắn, nhưng cuối cùng hắn không chỉ không bỏ đá xuống giếng, mà còn cứu bọn hắn một mạng vào thời khắc mấu chốt.
Chuyện này xảy ra ở trước mắt bao người, dù có muốn phủ nhận cũng không được.
Đến mức mà trong hội nghị quý tộc sau cuộc chiến, đề án liên quan đến việc gia tộc Koslow bước vào vòng tròn đại quý tộc đều được trực tiếp thông qua với 100% số phiếu tán thành, bao gồm cả gia tộc Dalton cũng bỏ phiếu ủng hộ.
Nhưng mà cái gã có nhân phẩm tốt này đã hố y vô cùng thảm! Nhớ tới những trải nghiệm trước đó của bản thân y liền muốn khóc.
Nhưng y lại không thể nói những chuyện này cho người ngoài biết. Nếu bị truyền ra ngoài, ảnh hưởng đến danh tiếng của Hudson như thế nào thì không biết, dù sao thì Tử tước Kayo chắc chắn sẽ bị chết xã hội.
...
Vương quốc Hessen.
"Bệ hạ, Louis Vuitton III thật là khó chơi, dù cho chúng thần có nói cái gì thì ông ta cũng đều thể hiện thái độ thờ ơ."
Hầu tước Krasner nói với vẻ mặt bối rối.
Vốn dĩ đây là vấn đề của quân đội, nhưng Hầu tước Reliant tinh ranh đã tìm cơ hội đẩy hết trách nhiệm cho Bộ Ngoại vụ, lý do ông ta đưa ra vô cùng đơn giản: Những kẻ mãng phu như bọn hắn chỉ thích hợp với những chuyện chém giết, việc đàm phán thì đương nhiên là phải giao lại cho nhân sĩ chuyện nghiệp đi thực hiện.
Ông ta đều đã nói đến nước này rồi, dù cho Bộ Ngoại vụ có muốn từ chối cũng không có cách nào mở miệng, nên chỉ đành đón nhận chuyện phiền phức này.