Người dịch: Whistle
Bọn họ không ngờ là Louis Vuitton III còn khó đối phó hơn trong dự đoán. Uy bức lợi dụ không chỉ không phát huy được tác dụng, mà những quan viên bị cử đi đàm phán đều bị ông ta mắng đến cẩu huyết lâm đầu.
Cho dù đã trở thành tù binh, nhưng dù sao cũng là một vị Quốc vương, hợp tác là chuyện không thể nào, bây giờ Louis Vuitton III chỉ làm một chuyện, đó là —— sống buông thả.
Bên ngoài vương cung là thiên hạ của quân đội Hessen, nhưng bên trong vương vẫn là địa bàn của Louis Vuitton III. Những đãi ngộ mà Quốc vương nên có đều có, không bị cắt đi phần nào.
Không phải là Người Hessen không muốn giở trò, mà thật sự là vì có quá nhiều người đang nhìn chằm chằm bọn hắn. Tất cả mọi người đều là người thông minh, Louis Vuitton III không chịu phối hợp thì cùng lắm cũng chỉ là phiền phức một chút mà thôi.
Nhưng nếu như áp dụng thủ đoạn quá khích, Louis Vuitton III xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy thì bọn hắn sẽ phải gánh chịu tội danh thí quân.
Đến lúc đó, đừng nói là gánh chịu áp lực từ dư luận quốc tế, sợ là ngay cả Quốc vương của bọn hắn cũng muốn bọn hắn đi chết.
"Phế vật!”
“Nói cho gã khốn nạn Louis Vuitton kia biết, nếu như chịu hợp tác, gã ta chính là Bá tước đất phong của Vương quốc. Nếu như thể hiện tốt, ta có thể ban cho gã một lãnh địa ở một quận giàu có làm đất phong.”
“Nhưng nếu như còn tiếp tục ngoan cố chống cự, vậy liền để gã ta mang theo gia quyến lưu vong bên ngoài, sống quãng thời gian ăn nhờ ở đậu đi.”
“Nếu như các ngươi không khuyên nổi, vậy thì cứ xúi giục người của vương thất Corubia đi khuyên. Đưa hết vương hậu, vương tử và công chúa của gã ta qua đó, để bọn chúng làm việc!"
Alexander V tức giận nói.
Hành động nhằm vào Corubia lần này đã đi quá xa rồi. Nếu như không giải quyết hậu quả cho tốt, danh dự trên trường quốc tế của Vương quốc Hessen sẽ trở thành số âm.
Từ trước tới nay, việc chiếm đoạt một quốc gia một cách hợp pháp đều không phải là chuyện dễ. Đặc biệt là với những nước chưa từng đánh trận nào như Corubia, sẽ có rất nhiều mối nguy hiểm tiềm ẩn trong quá trình cai trị trong tương lai.
Trực tiếp nuốt sống thì không được, nên chỉ có thể sử dụng một vài kỹ thuật. Ví như nói: Để bản thân Louis Vuitton III đề nghị sát nhập hai nước.
Loại chuyện này cũng đã từng có tiền lệ tại đại lục Aslante. Tiền thân của những cường quốc trên đại lục hiện giờ đều là kết quả đoàn kết của một đám quý tộc lãnh chúa sau khi Đế quốc sụp đổ.
Tổ tiên của đa số đại quý tộc có truyền thừa xa xưa đều từng sinh ra Quốc vương. Cho dù thời gian độc lập rất ngắn, nhưng đó cũng là một lịch sử đã từng huy hoàng.
"Bệ hạ, đừng nóng giận. Nếu như Louis Vuitton III thật sự muốn tự sát thì đã sớm chết rồi. Dù cho tốc độ hành động của chúng ta có nhanh cỡ nào cũng không thể ngăn được một người muốn chết.”
“Biểu hiện hiện giờ của ông ta chỉ là đang làm giá, muốn tranh thủ đãi ngộ tốt hơn mà thôi. Chúng ta cần một sự kết thúc có hậu, và ông ta cũng muốn như vậy.”
“Rắc rối thực sự trong việc chiếm đoạt Corubia hiện giờ của chúng ta vẫn là những quý tộc lãnh chúa đang phân tán ở khắp nơi kia. Nếu như không thanh trừ hết những người này, Vương quốc ta sẽ vĩnh viễn không thể nào yên tâm thống trị được!"
Tể tướng Công tước Milton đằng đằng sát khí nói.
Ngoài miệng thì nói rất ghê gớm, nhưng đến khâu xử lý cụ thể thì lại phát sinh biến hóa.
Lãnh địa của quý tộc là nơi thiêng liêng và bất khả xâm phạm, không có một lý do hợp lý, ngay cả Quốc vương cũng không có quyền tước đoạt tước vị trên đầu bọn họ.
Theo như quá trình tước đoạt tước vị bình thường, trước tiên, Quốc vương hoặc là chính phủ các cấp phải nắm được bằng chứng về những trọng tội mà người đó phạm phải, sau đó phải đưa ra cho hội nghị quý tộc xác minh, cuối cùng mới có thể chính thức tước đoạt tước vị.
Nhưng quy tắc trò chơi này rõ ràng không thích hợp để áp dụng với nước Corubia. Muốn tước đoạt tước vị của một hai nhà quý tộc thì còn có thể thao tác một chút.
Nhưng tước đoạt tước vị tập thể như vậy, các quý tộc chịu đáp ứng mới là lạ! Sợ rằng dù có đao gác trên cổ trong hội nghị quý tộc thì các nghị viên địa phương cũng sẽ không chấp thuận.
Vào thời kỳ không có chiến tranh, Alexander V cũng không dám trắng trợn hạ lệnh xử quyết quý tộc, dù là quý tộc của quốc gia khác cũng không được.
Giữ lại những người này lại càng không được. Vương quốc Hessen đã chấp nhận rủi ro lớn để triển khai hành động quân sự là vì ăn thịt, mà không phải vì một quyền thống trị trên danh nghĩa.
Nhóm lợi ích trong nước đều đang mài đao xoèn xoẹt chờ lấy chia bánh gato. Nếu như bây giờ đột nhiên nói bánh gato mất rồi, sợ là không có cách nào bàn giao.
"Các ngươi cảm thấy nên làm sao mới tốt đây?"
Alexander V ra vẻ không biết gì hỏi.
Bình thường mà nói, đối với những phần tử ngoan cố không thể nào hạ thủ ở bên ngoài thì cũng chỉ có thể sử dụng những thủ đoạn phi thường.
Tuy nhiên, thường thì loại chuyện này đều do đám thuộc hạ bên dưới chủ quan phát huy, vô luận thành bại đều không thể có liên quan gì đến Quốc vương.
"Bệ hạ, Thất Nguyệt hội chiếm cứ Corubia đã lâu, đang âm mưu phát động một cuộc nổi loạn.”
“Chúng ta qua đó hỗ trợ trấn áp phản loạn, nhưng các quý tộc Corubia lại không nể tình. Chủ nhân không đồng ý, chúng ta cũng không thể miễn cưỡng tiến vào trong lãnh địa của bọn chúng.”
“Bây giờ chuyện đã bị lộ, sợ rằng Thất Nguyệt hội sẽ bí quá hoá liều, sớm phát động phản loạn, hạ thủ với Quốc vương của nước Corubia.”
“Vì đại cục, xin ngài hãy hạ lệnh cho quân đội tiến vào vương đô Corubia để bảo vệ sự an toàn của Louis Vuitton III."
Bá tước Niklas nghiêm nghị nói.
Quân đội nhất định phải đứng ra gánh chịu trách nhiệm này, không thể để cho việc này có bất kỳ mối liên hệ nào với Quốc vương.