Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1020 - Chương 1020 - Trú Quân

Chương 1020 - Trú Quân
Chương 1020 - Trú Quân

Người dịch: Whistle

Nhưng đây chỉ là một vấn đề nhỏ, dù là do cụ thể là gì thì cũng có thể dùng hai tay nắm lấy.

Hạt giống phải chọn loại có chất lượng cao, phân bón hiệu đầm lầy cũng có thể tiếp tục sử dụng dụng, và không thể bỏ qua công nghệ ủ phân trong trang trại.

Trên thực tế, năng suất trên mỗi mẫu đất còn thấp là vì bị sản lượng thấp của những khu vực vùng núi mới khai hoang cản trở. Năng suất ở những khu vực màu mỡ nhất đã đạt gần ba trăm pound mỗi mẫu.

Đương nhiên, số liệu này chỉ nằm trong tay các quan chức cấp cao của lãnh địa. Người bình thường chỉ biết là Sơn Địa Lĩnh bội thu, nhưng cụ thể bội thu tới trình độ nào thì lại không có bất kỳ một khái niệm gì.

Cho dù gián điệp có truyền tin tức này ra ngoài thì mọi người cũng chỉ cho rằng đây là một ví dụ về việc bội thu ở địa phương. Cũng không phải là chưa từng xảy ra những chuyện tương tự.

Ví dụ như: trên chiến trường nơi hai đội quân đang chiến đấu tàn khốc thì sản lượng sẽ dễ dàng bội thu vào năm sau.

Lại ví dụ như: Vào mùa đông tuyết lớn, sản lượng lương thực năm sau sẽ cao hơn một chút.

. . .

Nhưng vì mọi người đều chưa từng nghiên cứu chuyên sâu và thiếu kiến ​​thức về các lĩnh vực liên quan, nên họ đã quy kết những chuyện phi thường này là nhờ sự phù hộ của Thần Linh.

Trên người Hudson vốn đã có rất nhiều hào quang thần thánh, thêm một chút cũng không có gì.

Thậm chí Hudson còn không cần tuyên truyền cái danh được "Thần linh chiếu cố" này mà đã một đám người hâm mộ tự phát đặt lên đầu hắn.

Điều quan trọng nhất là thân phận địa vị của hắn đã khác xưa.

Nếu như chuyện này xảy ra khi hắn còn là tiểu quý tộc thì đó chính là chuyện đại sự liên quan đến sống còn, chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ bỏ mình tộc diệt.

Nhưng khi leo lên đến địa vị hiện giờ, cùng lắm cũng chỉ làm cho một số người hữu tâm âm thầm thăm dò mà thôi. Sẽ không có người chỉ vì một lời đồn còn chưa biết thật hay giả mà phái người tới cướp đoạt.

Tỉnh Đông Nam không thiếu lương thực, gia tộc Koslow có thể trở mặt với gia tộc Koslow vì nguyên nhân khác, nhưng tuyệt đối sẽ không phát động chiến tranh quý tộc chỉ vì sản lượng mỗi mẫu đất của Hudson tăng lên vài chục cân.

Trong công tác xây dựng tuyến phòng thủ Huyết Nguyệt hiện giờ, mọi người có tiền ra tiền, có người ra người, thứ mà gia tộc Dalton ra chính là lương thực.

Dùng sức của một gia tộc cung cấp đồ ăn thức uống cho mấy chục vạn lao công mỗi ngày, vậy mà gia tộc Dalton vẫn còn có dư lương thực để bán ra ngoài, điều này đã đủ nói rõ vấn đề.

Chỉ từ số liệu công khai bên ngoài thì gia tộc Dalton kiểm soát hơn 30.000 km2 lãnh địa, đang trị vì hơn 1 triệu nhân khẩu.

Nhưng số liệu thực tế thì còn hơn thế nữa, dù là gấp đôi cũng không có gì kỳ lạ. Hudson vẫn chưa quên rằng gia tộc Dalton còn có những hòn đảo ở hải ngoại, những địa bàn này không thuộc thẩm quyền quản lý của Vương quốc.

Có được vốn liếng hùng hậu như vậy, việc cung cấp khẩu phần ăn cho hàng trăm nghìn lao công đương nhiên không phải là vấn đề lớn. Đơn giản chỉ là dùng số lượng thực ban đầu vốn được dùng để chi viện cho Bắc Cương để xây dựng tuyến phòng thủ mà thôi.

Không còn gánh nặng cung cấp vật liệu cho Bắc Cương nữa, toàn bộ gánh nặng mà các quý tộc tỉnh Đông Nam đang phải gánh chịu đã vơi đi rất nhiều.

Nếu như giá lương thực không bị sụt giảm, trên thị trường có nhiều người mua, thì cũng sẽ không có nhiều tiểu quý tộc gặp phải khủng hoảng tài chính như vậy.

Nếu như tìm hiểu sâu hơn thì chuyện này có thể có liên quan đến Hudson.

Khi không cần phải cung cấp lương thực cho quân Bắc Cương nữa, sản lượng lương thực ở tỉnh Đông Nam sẽ bị thừa rất nhiều, nhưng cũng đúng vào lúc này, thế lực vẫn luôn thu mua lương thực nhiều nhất tỉnh Đông Nam là Sơn Địa Lĩnh lại đột nhiên không mua lương thực nữa.

Hai nguy cơ này chạm vào nhau trực tiếp gây ra sự sụt giảm giá lương thực. Đừng nói là so với thời kỳ chiến tranh, giờ đây ngay cả trước thời kỳ chiến tranh cũng không bằng.

Hudson cũng khó từ tội lỗi trong vấn đề này. Nếu như thay một góc độ đến xem, kế hoạch khai hoang của Sơn Địa Lĩnh hoàn toàn là vì gia tăng sản lượng lương thực.

Trong tình huống nhân khẩu tổng thể của tỉnh Đông Nam đang giảm, còn sản lượng lương thực lại không ngừng tăng lên, đây chính là thủ phạm gây ra cuộc khủng hoảng này.

Biết thì biết vậy, nhưng Hudson lão gia lại không hề có ý định quan tâm đến chuyện này. Hàng ế thì ế thôi, dù sao hiện giờ hắn cũng không bán lương thực.

Giá bán lẻ lúa mạch đen trên thị trường hiện nay là 2.5 đồng tệ ∕ pound, so với giá bình thường trước khi chiến tranh nổ ra thì thấp hơn 0.5 đồng tệ.

Đối với lương thực mà nói, việc giảm giá như vậy có thể nói là rất thảm. Nhưng điều này lại không có bất kỳ ý nghĩa gì, chỉ giảm 1/6 thì còn chưa phải là thời điểm để bắt đáy.

Hơn nữa hình tượng của Hudson cũng không cho phép hắn làm ra những chuyện như nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của này. Cho dù là hắn muốn mua lương thực dự trữ thì cũng phải mua theo giá thị trường, không thể làm ra loại chuyện ép giá như vậy được.

Cho nên Hudson quyết định chờ thêm một chút, chờ đến khi các quý tộc chất đầy nhà kho rồi mới thảo luận vấn đề này, thường thì sẽ dễ dàng đạt được mục đích hơn.

Dự trữ lương thực, dự trữ lương thực, điều quan trọng nhất là —— dự trữ!

Không ai quy định rằng việc dự trữ lương thực là nhất định phải chất một đống lương thực trong nhà kho của mình.

Trong điều kiện cho phép, tạm thời đặt trong nhà kho của hàng xóm cũng là một lựa chọn tốt.

Yếu tố cốt lõi vẫn là vì sự non nớt của thị trường.

Nếu như sản lượng lương thực dư thừa trong một thị trường thương phẩm trưởng thành thì còn có thể mở rộng được các chuỗi công nghiệp hạ nguồn, ví dụ như: Phát triển ngành chăn nuôi, cất rượu, chế biến thực phẩm. . .

Bình Luận (0)
Comment