Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1021 - Chương 1021 - Trú Quân (2)

Chương 1021 - Trú Quân (2)
Chương 1021 - Trú Quân (2)

Người dịch: Whistle

Tiếc là những ngành nghề này đều là làm càng nhiều thì sẽ lỗ càng nhiều.

Trong mô hình kinh tế tự cung tự cấp, tất cả mọi người đều có thể tự mình sản xuất ra những sản phẩm này. Ngoại trừ những quý tộc mới nổi ở phương Bắc có nhu cầu mua sắm ra thì không còn thị trường nào cả.

Tiếc là muốn vận chuyển những sản phẩm này từ tỉnh Đông Nam đến Bắc Cương sẽ phải tốn quá nhiều chi phí, đường xá xa xôi thì không nói, chỉ tiếng riêng phí qua đường thôi cũng đủ làm cho bên vận chuyển phải phá sản rồi.

Nếu như đi đường biển thì tình hình có lẽ sẽ khá hơn một chút. Có thể kinh doanh thêm ở những thành phố ven biển, đáng tiếc là ở phía bắc chỉ có hai cái bến cảng.

Một cái bến cảng ở trên đại thảo nguyên, bị một trong số bảy nước thảo nguyên là Vương quốc Ferrante khống chế; một bến cảng khác đang nằm trong tay Công tước Hero.

Trong cả tỉnh Đông Nam này, chỉ có Gia tộc Dalton là có thể vươn tay được tới đó, nhưng chỉ giới hạn trong bến cảng.

Muốn xâm nhập buôn bán trên đất liền là chuyện không thể nào. Hai thế lực lớn nắm giữ bến cảng hiện đang độc quyền để kiếm được lợi nhuận khổng lồ từ đó.

. . .

"Bá tước đại nhân, vương đô vừa phát một công văn."

Lời nói của Tom cũng cắt đứt luôn niềm vui gia đình của Hudson. Hắn quay người giao Franz cho Melissa rồi tiếp nhận công văn.

"Sao vậy Hudson, chẳng lẽ lại xảy ra vấn đề gì rồi sao?"

Melissa quan tâm hỏi.

Từ khi hai người quen biết nhau đến giờ liền chẳng có được mấy ngày bình yên. Không phải là đang chiến tranh thì chính là đang chuẩn bị đánh trận.

Cho dù là sau khi chiến tranh kết thúc thì cũng xuất hiện đủ loại vấn đề làm cho mọi người cảm thấy không được an toàn.

"Không có chuyện gì lớn! Bộ Quân vụ định để cho hai quân đoàn đóng quân tại tỉnh Đông Nam để đề phòng Người Hessen xâm lược. Bọn họ đang trưng cầu ý kiến của ta."

Ngoài miệng nói rất nhẹ nhàng, nhưng ở sâu trong nội tâm Hudson lại không bình tĩnh như vậy. Đề phòng Người Hessen, hắn không bao giờ tin vào một cái cớ trẻ con như vậy.

Cho dù là chiến tranh lập tức nổ ra, Vương quốc Hessen muốn xâm lược tỉnh Đông Nam thì cũng phải đả thông con đường trong Hắc Thạch sơn mạch trước mới được.

Sự tồn tại của một khu vực giảm xóc tự nhiên này đã có thể tranh thủ đủ thời gian cho vương quốc điều binh khiển tướng rồi, căn bản không cần phải phái thêm cái quân đoàn thường trực ở trong tỉnh Đông Nam nữa.

Dùng loại cớ cấp thấp này thì chẳng thà nói thẳng là: giá lương thực ở tỉnh Đông Nam quá rẻ, đặt quân thường trực ở chỗ này liền có thể tiết kiệm quân phí.

"Chàng đang muốn cự tuyệt phải không?"

Melissa tò mò hỏi.

Từ nhỏ nàng đã được nghe nhiều thấy nhiều nên rất nhạy cảm về chính trị. Thoạt nhìn thì việc đặt 2 quân đoàn thường trực ở tỉnh Đông Nam sẽ chẳng có chuyện gì, nhưng trên thực tế thì chính phủ trung ương đang muốn thò tay vào trong tỉnh Đông Nam.

Mời thần dễ dàng tiễn thần khó!

Một khi thả 2 quân đoàn này vào rồi, sau này muốn đuổi bọn họ đi ra sẽ rất khó.

"Bọn họ tới không đúng lúc, nếu như là vào nửa năm trước, không chừng ta đã đồng ý cho họ lội vũng nước đục này.”

“Tiếc là hiện giờ không được!”

“Phải vất vả lắm chúng ta mới thể hòa hoãn quan hệ với gia tộc Dalton, tạo được một thế cân bằng yếu ớt, nếu như lúc này có một con cường long nhảy vào thì thế cân bằng này nhất định sẽ bị phá vỡ.”

“Gia tộc Dalton đã sớm xem tỉnh Đông Nam này như hậu hoa viên của mình, trong tình huống không cần thiết, bọn họ chắc chắn sẽ không để cho người ta thò xúc tu vào đây đâu."

Hudson có chút bất đắc dĩ nói.

Trước đó Caesar IV còn nhắc nhở các quý tộc từ trong nước là hãy bỏ thành kiến, toàn tâm chuẩn bị chiến đấu, bây giờ mới chớp mắt mà chính phủ trung ương đã muốn nhúng tay vào công việc ở tỉnh Đông Nam rồi.

Đương nhiên cũng không loại trừ đây là đang nghĩ cho sự an toàn của tỉnh Đông Nam, nhưng xác suất thật sự là quá thấp.

. . .

Phỉ Thúy cung.

"Bệ hạ, ngoài Bá tước Calles và Bá tước Martinez ra, những người khác đều từ chối cho Vương quốc trú quân."

Bộ trưởng Bộ Quân vụ Đại công tước Alfiero cau mày báo cáo.

Hành động lần này của Bộ Quân vụ thực sự là nhằm tăng cường phòng ngự nơi biên giới, thuận tiện còn giảm chi phí quân sự.

So với một số tỉnh sản xuất lương thực lớn ở phía Nam, giá lương thực ở Vương đô, vì cần điều từ nơi khác đến, luôn cao hơn từ 70% đến 80%.

Đối với Vương quốc mà nói, có một số lượng lớn quân đội tập trung gần vương đô chính là một loại gánh vác. Trong tình huống quân phí có hạn, Bộ Quân vụ chỉ đành nghĩ biện pháp giảm chi tiêu.

Tiếc là dù có nỗi khổ tâm cũng không thể nào giải thích được. Ngoài 2 tình thành đã bị Người Hessen dọa cho sợ hãi là Covacia và Oberla ra, những tỉnh thành ở phía nam khác căn bản không muốn nhìn thấy sự hiện diện của bọn hắn.

"Thôi, cứ mặc bọn họ đi! Đường là do chính họ chọn, nên đương nhiên cũng phải tự mình gánh chịu hậu quả. Nếu như sau này mà xảy ra chiến tranh thì bọn họ cũng phải tự mình gánh chịu."

Caesar IV tức giận nói.

Các quý tộc địa phương lo lắng người làm Quốc vương như y sẽ mượn việc trú quân để nhúng tay vào công việc địa phương, nhưng thực tình là Caesar IV đã rất kiềm chế rồi.

Ngay cả tỉnh lớn như tỉnh Đông Nam mà chỉ phái hai quân đoàn thường trú, cùng lắm cũng chỉ có được một chút quyền nói chuyện mà thôi, làm gì có đủ tư cách tranh đoạt quyền quyết định ở địa phương chứ!

Đáng tiếc là, cho dù có nói ra thì cũng không có người tin. Dù sao thì y vẫn chưa tạo dựng được uy tín của một người làm Quốc vương.

"Bệ hạ, trú quân chỉ là vấn đề nhỏ. Nếu bọn họ đã lựa chọn cự tuyệt thì chắc là thực lực cũng đã đủ mạnh.”

Bình Luận (0)
Comment