Người dịch: Whistle
Vừa điều tra liền xuất hiện vấn đề, căn cứ vào kinh nghiệm quá khứ, việc có một lượng lớn Ma thú tụ tập cùng một chỗ thường mang ý nghĩa là sắp xảy ra thú triều.
"Ngài Tổng đốc, ta đã tận mắt nhìn thấy chuyện này. Nếu như tốc độ của Liệt Âm Thú không đủ nhanh thì ta đã không thể quay về rồi!"
Ma đạo sư Yuli nói với vẻ mặt vẫn còn sợ hãi.
Có thể hoàn hảo không chút tổn hại quay về sau khi đi dạo một vòng trong đàn Ma thú, đây nhất định là nhờ có sự phù hộ của Thần Hi chi chủ.
Chỉ cần thiếu một chút may mắn, bị Ma thú cao cấp trong Hắc Thạch sơn mạch nhắm tới, vậy thì Ma đạo sư Yuli chỉ còn nước là bị biến thành phân thôi.
"Quy mô bầy thú lớn cỡ nào?"
Tổng đốc Pierce quan tâm hỏi.
Thú triều cũng có đủ loại khác nhau, một số thú triều cỡ nhỏ, các tiểu quý tộc nông thôn đều có thể đối phó; nhưng nếu như là thú triều cỡ lớn, phá hủy nguyên một tỉnh cũng không phải là chuyện lạ gì.
Trận thú triều lớn nhất trong lịch sử thậm chí còn ghi nhận sự hủy diệt của cả một quốc gia.
"Không biết! Dù sao ta chỉ nhìn thấy được mấy trăm con Ma thú, và vẫn còn có Ma thú đang chạy tới tụ tập.”
“Có rất nhiều Ma thú cao cấp đang sinh sống trong Hắc Thạch sơn mạch, người bình thường không thể nào tới gần được. Nếu ngài muốn hiểu rõ tình huống cụ thể thì nên mời Bá tước Hudson vào trong đó thăm dò!"
Ma đạo sư Yuli đề nghị.
Không phải là y muốn đùn đẩy trách nhiệm, mà thực sự là việc xâm nhập vào Hắc Thạch sơn mạch hiện giờ quá nguy hiểm. Trên đường trở về, y đã nhìn thấy không ít dong binh đoàn bị biến thành điểm tâm của Ma thú.
Đừng nói là Ma đạo sư, cho dù là Đại ma đạo sư cũng không dám cam đoan mình có thể toàn thân trở ra nếu gặp phải những con Ma thú cao cấp này.
Ngay cả cường giả Thánh Vực trong truyền thuyết mà gặp được đàn thú cũng phải tranh thủ thời gian bỏ chạy. Một khi bị vây lại thì cũng đồng nghĩa với việc bị chôn xương nơi thanh sơn này.
Trong quá khứ cũng, đã có không ít cao thủ chết trong Hắc Thạch sơn mạch rồi.
Long kỵ sĩ có thể vào trong do thám không chỉ vì Cự Long có sức chiến đấu mạnh mẽ, mà nguyên nhân quan trọng hơn là vì Cự Long chạy nhanh.
Ngay cả Ma thú cao cấp cũng khó có thể đuổi kịp Cự Long. Loài đuổi kịp thì lại chưa chắc có thể đánh thắng được, dù sao Ma thú cũng không phải toàn năng.
Có được ưu thế về mặt tốc độ thì sẽ khó tránh khỏi xuất hiện nhược điểm ở những phương diện khác, không có giống loài nào là toàn năng cả.
"Một chuyện không phiền hai chủ, Ma đạo sư Yuli, việc này liên lụy quá lớn, hiện giờ không nên tiết lộ ra ngoài, làm phiền ngài chạy tới Sơn Địa Lĩnh một chuyến."
Tổng đốc Pierce có chút mệt mỏi nói.
Quả thực là rất mệt, lão ta vốn cho rằng có thể mượn chuyện xây dựng tuyến phòng thủ Huyết Nguyệt để hoàn thành việc chỉnh hợp các quý tộc trong tỉnh.
Nhưng tiếc là kế hoạch không theo kịp biến hóa, từ khi bắt đầu khởi công xây dựng phòng tuyến thì mọi việc đều không thuận lợi, đầu tiên là Vương quốc lâm vào khủng hoảng nợ nần, sau đó là tình hình quốc tế trở nên căng thẳng.
Thoạt nhìn thì hai chuyện này vẫn còn cách tỉnh Đông Nam rất xa, nhưng lại không thể thoát khỏi liên quan, toàn bộ đều cần Tổng đốc Pierce phân tâm chú ý.
Vừa mới cự tuyệt Vương quốc trú quân, hiện giờ lại xuất hiện dấu hiệu của thú triều, hoàn toàn không cho lão ta có cơ hội buông lỏng.
Nếu sớm biết còn có một trận thú triều chờ ở chỗ này, khi Bộ Quân vụ đưa ra đề nghị trú quân thì lão ta đã không cự tuyệt dứt khoát như vậy rồi.
Trước khi không thể xác định được quy mô của thú triều, có thêm hai quân đoàn thường trực đoàn tới lấp hố quả thực là một chuyện vô cùng tốt.
Đáng tiếc là trong chính trị, lời nói ra giống như nước đổ khó hốt. Vừa mới cự tuyệt Vương quốc trú quân, bây giờ cũng không thể lập tức thay đổi lập trường, đi mời người ta trở về được.
"Thôi, vì sự an nguy của mấy vạn dân chúng tỉnh Đông Nam, ta đi thêm một chuyến nữa vậy!"
Nói xong, Ma đạo sư Yuli liền quay người đi ra khỏi cửa. Triệu hồi Liệt Âm Thú rồi lao thẳng về hướng Sơn Địa Lĩnh.
…….
Lutecia.
"Bệ hạ, các công tác chuẩn bị đều đã hoàn tất, hiện giờ chỉ còn kém một cái cớ để động thủ với bán thú nhân nữa thôi."
Hầu tước Sunil đằng đằng sát khí nói.
Vừa mới thu hoạch xong vụ thu cũng là thời điểm tốt nhất để phát động một cuộc ngoại chiến. Nhưng Vương quốc Frank là đệ nhất cường quốc trên đại lục, vẫn cần có thể diện.
Cho dù là phát động một cuộc chiến tranh với dị tộc thì cũng cần "Danh chính ngôn thuận" .
Charles III không trực tiếp trả lời, chỉ một ánh mắt ám chỉ là Bộ trưởng Bộ Ngoại vụ Hầu tước Jesús đã ngay lập tức tiếp nhận chủ đề này.
"Ba ngày trước, sứ giả mà chúng ta đã phái ra ngoài ngoại giao đã bị tập kích ở khu vực biên giới. Dựa vào thi thể mà thích khách để lại ở hiện trường có thể xác định là do bán thú nhân gây ra.”
“Bộ Ngoại vụ đã gửi công hàm cho bán thú nhân yêu cầu bọn hắn giao nộp hung thủ, nhưng đến nay vẫn chưa nhận được câu trả lời thỏa đáng.”
“Hiện giờ đã quá thời hạn, những nỗ lực ngoại giao vì hòa bình trên đại lục của Vương quốc ta đã thất bại.”
“Cho nên chúng ta chỉ có thể sử dụng thủ đoạn phi thường, để cho lũ bán thú nhân tà ác này biết rằng Vương quốc Frank ta không thể bị sỉ nhục!"
Từ vẻ mặt khác thường của đại đa số người ở đây cũng có thể thấy được mọi người đều không biết vụ án "Sứ giả bị tập kích" này, rõ ràng đây là kế hoạch mà Bộ Ngoại vụ tạm thời tạo ra để mượn cớ phát động chiến tranh.
Ngay cả họ cũng không biết, vậy thì bán thú nhân lại càng không biết. Mơ mơ hồ hồ nhận được một công hàm ngoại giao, có thể giao nộp được hung thủ mới là lạ.