Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 107 - Chương 107 - Hạn Hán

Chương 107 - Hạn Hán
Chương 107 - Hạn Hán

Người dịch: Whistle

Trên thị trường nô lệ, giá của một gã nam tử trưởng thành cường tráng cũng chỉ dao động từ năm đến sáu viên kim tệ, còn chưa bằng một đầu trâu thượng đẳng .

Giá cả của trẻ em chỉ bằng 1⁄3 nam tử trưởng thành. Người già thì càng không đáng giá, cơ bản đều không có người hỏi thăm.

Giá của phụ nữ thì rất ảo, chủ yếu là phải xem tư sắc, tài nghệ, rẻ thì hai ba viên kim tệ liền có thể mua được, đắt thì phải lên đấu giá hội, giá cả có thể lên đến hơn một ngàn kim tệ.

Đương nhiên, có thân phận đặc thù thì sẽ ngoại lệ. Ví dụ như: Phụ nữ của tộc Tinh linh, ít nhất cũng là bốn chữ số, năm chữ số mới là trạng thái bình thường, cao hơn cũng không phải là không có.

Những chủng tộc thú nhân đặc thù cũng có thể bán được giá cao, chẳng qua là sẽ không cao bằng tộc Tinh Linh.

Chủ yếu vẫn là vật hiếm thì quý, Tinh Linh cũng không phải dễ trêu, lại tụ cư trong rừng rậm, nô lệ còn chưa bắt được Tinh Linh thì đã bỏ mạng rồi.

So ra thì thú nhân càng dễ bắt hơn một chút. Bá tước Pierce bá liền có một đội vũ cơ thú nhân như hồ nữ, miêu nữ...... vv.

Tổn thương là lẫn nhau, Thú Nhân thường xuyên tập kích quấy rối Bắc Cương. Đội bắt nô lệ của nhân loại cũng thường xuyên xâm nhập Thú Nhân quốc, bắt một vài chủng tộc đặc thù có giá khá cao làm nô lệ.

Là một đại quáng chủ, Hudson nhất định không thể thiếu giao tiếp với nô lệ . Nhất là trong tình huống không đủ sức lao động, nô lệ chính là chủ lực trong đội quân lấy quặng.

Chỉ cần nhìn Hudson vẫn chưa giải tán quân đội là biết, hắn đã quyết định là sẽ một tên chủ mỏ vô lương tâm.

“Lão gia, nếu trực tiếp giao gia súc cho bọn hắn quản lý, lỡ như phát sinh ngoài ý muốn thì chúng ta sẽ bị tổn thất lớn.”

“Nếu không chúng ta cứ để cho binh sĩ trông nom gia súc phụ trách trước đi, cũng ở một bên nhìn chằm chằm, nếu như trông nôm không tệ mới thì mới giao lại cho bọn hắn.” Tom có vẻ thấp thỏm đề nghị.

Trên lục địa Aslante, thân phận giữa quý tộc và nông nô có chênh lệch rất lớn, đây là một khoảng cách gần như không thể vượt qua.

Dựa theo lệ cũ thì sẽ là quý tộc hạ lệnh, nông nô phụ trách thi hành, từ trước tới giờ đều không tới lượt nông nô phản đối.

Nếu như không phải Hudson thường xuyên cổ vũ bọn hắn đưa ra cái nhìn của mình, cho dù nói sai thì cũng không bị trừng phạt, Tom thật đúng là không dám mở miệng.

“Ân!”

“Đúng là nên cẩn thận một chút, cứ làm theo lời ngươi nói đi.” Hudson khẽ cười nói.

Dưới trướng hiếm khi xuất hiện một người chịu động não, đề nghị cũng không tệ, vào những lúc như thế này đương nhiên là phải cổ vũ bọn hắn.

Có cơ sở nhất định thì mới có thể sáng tạo cái mới, dù sao cũng đã gặp nhiều khó khăn như vậy rồi. Nếu như dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, Hudson vô cùng hoài nghi mình còn chưa bước ra tân thủ thôn thì đã chết yểu giữa đường rồi.

..........

Hudson tìm được một căn nhà đá được bảo tồn tương đối hoàn hảo, còn chưa kịp đẩy cửa thì đã ngửi được một mùi xác thối, hắn vội vàng che mũi lui lại.

Thật sự là rất buồn nôn, ngay cả con gấu con có thần kinh thô đều lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.

Cho dù có dọn sạch căn phòng này thì Hudson lão gia cũng sẽ không ở trong đó.

Liên tiếp xem hết mấy căn nhà, toàn bộ đều xuất hiện những mùi hương khác thường. Thật sự là quá nhọ, Hudson trực tiếp bỏ luôn ý niệm ở những căn nhà được xây từ trước.

Pháo đài được xem như thể diện của mỗi một vị quý tộc, cho nên nhất định phải xây dựng.

Tiếc là nước xa không cứu được lửa gần.

Dựa theo lệ cũ, muốn xây một bức thành đều phải mất vài năm, thậm chí là vài chục năm mới hoàn thành.

Hoặc là xây dựng một căn nhà gỗ trước, hoặc là tiếp tục ở trong lều vải. Không hề nghi ngờ, Hudson chọn cái trước.

Không gian của chiếc lều quân dụng trong tay thật sự là quá nhỏ. Lúc hành quân đánh giặc thì còn có thể chịu đựng; Nhưng nếu dùng làm nơi cư trú thường ngày thì thật là quá oan uổng .

Thời tiết mùa hè giống như một cái lò lửa lớn, cái lều vải nóng bức này giống một cái lồng hấp lớn. Vì không muốn bị biến thành bánh bao hấp nên Hudson liền tiếp tục lấy “trời làm chăn, đất làm ghế” chịu đựng một đêm.

Hôm nay là ngày đầu tiên mà hắn chính thức ở trong lãnh địa của mình, thời gian này vẫn rất có ý nghĩa kỷ niệm. Đáng tiếc là trong tay Hudson không có đá ma pháp lưu ảnh để ghi chép lại, bằng không thì đây tuyệt đối là một loại tài liệu tốt nhất để chứng minh cho hậu bối biết là “khởi nghiệp gian khổ” như thế nào.

Nhìn bầu trời đầy sao, Hudson bùi ngùi mãi thôi. May mắn là ông trời nể mặt, từ khi xuất chinh đến giờ thời tiết vẫn luôn trời quang mây tạnh.

Nóng là nóng một chút, nhưng cũng còn tốt hơn là mưa rào xối xả. Nếu như thật sự phải hành quân vào mùa mưa, chỉ riêng con đường bùn sình lầy lội thôi là có thể làm cho người ta cảm thấy sụp đổ rồi.

Bất quá thời tiết năm nay vẫn có một chút không bình thường. Tỉnh Đông Nam có lượng mưa rất dồi dào, nhưng trong hai tháng gần đây, hai quận Ryton và Wright đều không có một giọt mưa nào.

Hudson không biết tình hình thời tiết của những khu vực khác trong vương quốc. Nhưng nếu như tình trạng này cứ tiếp tục kéo dài, hai quận Ryton và Wright sẽ không tránh khỏi nạn hạn hán.

Hình như là do mình cả nghĩ quá rồi, năm nay hai quận đều chẳng có hoa màu gì để thu hoạch.

Vụ xuân vừa mới gieo hạt xong, Khô Lâu Hội liền lãnh đạo phản quân hành động, các quý tộc lão gia bị bất ngờ không kịp đề phòng thì bị vùi dập giữa chợ, ai còn lo lắng cho hoa màu chứ?

Không người trông nom, cỏ dại mọc còn tốt hơn cả lúa mạch non, có thể thu hoạch được một hai phần mười thì cũng đã xem như được Thần Hi chi chủ phù hộ rồi.

Nhất là lãnh địa của Hudson, những loại cây trồng theo gió bay tới rồi mọc rễ nảy mầm trong ruộng. Nếu như đến trễ thêm mấy tháng nữa thì có thể bỏ cày trồng rừng được rồi.

Nghĩ như vậy, có vẻ như nạn hạn hán cũng không phải đáng sợ như vậy. Chỉ cần nhánh sông chảy qua lãnh địa của mình không bị khô cạn thì mọi chuyện đều là vấn đề nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment