Người dịch: Whistle
“Tiêu chuẩn cụ thể như sau:
Binh sĩ: Rau dại bánh mì lúa mạch đen 1.5 pound / một ngày, Ngũ cốc yến mạch đậu 1 pound / một ngày, muối ăn 0.5 pound / một tháng, các loại thịt 2 pound / một tháng, một số canh rau dại hoặc rau khô.( Ghi chú: 1 pound là 1 cân, khi lương thực đun sôi sẽ bành trướng, không phải là lương thô )
Sĩ quan sẽ căn cứ vào cấp bậc, dựa trên cơ sở của binh sĩ, mỗi cấp tăng 15%, bánh mì có thể không bỏ thêm rau dại.
Thanh niên trai tráng 16 tuổi trở lên: Bánh mì lúa mạch đen hạng kém 0.8 pound / một ngày, Ngũ cốc yến mạch đậu nửa pound / một ngày, muối ăn 0.3 pound / một tháng, các loại thịt 0.5 pound / mỗi tháng, một số canh rau.
Phụ nữ khỏe mạnh, thiếu niên mười tuổi trở lên, nam tử trung niên, được nhận 80% dựa theo tiêu chuẩn của thanh niên trai tráng; Còn lại người già và trẻ em thì được nhận 70% dựa theo tiêu chuẩn của thanh niên trai tráng.
Lương thực của quân đội sẽ do bách nhân đội thống nhất phân phát, khẩu phần của nông nô sẽ được phát theo hộ gia đình. Mỗi điểm tụ tập đều phải có ba mươi tên lính đến duy trì trật tự, những kẻ vi phạm trật tự đều bị biến thành nô lệ.”
Hudson nghiêm túc nói.
Tiêu chuẩn không thể thấp hơn nữa, vào thời đại mà trong bụng không có chất béo này, tất cả mọi người đều có một dạ dày lớn. Người nào người nấy đều là ăn nhiều đói nhanh.
Trước khi định ra tiêu chuẩn, Hudson đã từng nghiên cứu qua. chỉ là bánh mì lúa mạch đen thôi cũng được chia thành đủ loại khác nhau.
Tốt nhất đương nhiên là bánh mì được làm hoàn toàn bằng lúa mạch; Tiếp theo là bánh mì lúa mạch đen bỏ thêm rau dại, bình thường đều thêm từ một đến ba loại rau dại khác nhau , hương vị cũng miễn cưỡng chịu đựng.
Kế tiếp chính là bánh mì lúa mạch đen thêm lá cây rau dại, bình thường đều thêm từ ba đến năm loại khác nhau, thậm chí người có lòng dạ hiểm độc còn có thể bỏ thêm mảnh gỗ vụn, vỏ cây, hạt cát vào bên trong.
Thường được gọi là bánh mì loại kém, nguyên tắc chỉ có một: đó là người ăn không chết. Cầm trên tay có thể làm vũ khí, rơi trên mặt đất có thể đập đau chân.
Hudson đương nhiên là sẽ không ác độc đến mức thêm mảnh gỗ vụn, vỏ cây, hạt cát vào trong, nhưng rau dại lá cây thì lại là không thể thiếu.
Những chuyện này đều là vì thiếu lương thực, chỉ có thi hành tiêu chuẩn thấp này thì lương thực trong tay hắn mới có thể cầm cự được 3 tháng.
Trên thực tế, đây cũng chỉ là tình trạng trên lý thuyết. Bây giờ có thể thi hành tiêu chuẩn thấp là vì nông nô vẫn còn chưa làm việc với cường độ cao, mức tiêu hao năng lượng cũng không lớn.
Một khi bắt đầu khôi phục sản xuất, lương thực sẽ tiêu hao càng kịch liệt hơn. Thợ mỏ thì chắc chắn là phải bao ăn no, nếu không sẽ không còn sức lực làm việc. Phụ nữ trẻ em đi cày ruộng thì cũng không thể bị đói.
“Vâng, lão gia!”
Jill bình tĩnh trả lời.
Không có bất kỳ người nào phản đối, bọn họ đều là thân tín đi theo Hudson lão gia, nghe chỉ huy là được. Dù sao chỉ cần mình không bị bị đói thì có thi hành tiêu chuẩn gì cũng chẳng quan trọng.
Mặc dù Nam tước Redman đã hứa là sẽ đưa gia quyến của bọn họ tới đây, nhưng đó là chuyện của năm sau.
Không thu xếp tốt lãnh địa, chưa thiết lập cơ sở hạ tầng, sớm đưa người qua đó chính là đang gây thêm phiền phức.
Dừng lại một chút, Hudson đột nhiên nhớ tới gia súc của mình. Mặc dù khi ở thành Dadir đã giết rất nhiều để khao thưởng công thần, tổ chức yến hội, nhưng cũng còn có không ít.
Bởi vì giá của chiến mã khá đắt, nên ngoài 8 con để lại tự mình dùng ra, số còn lại đều đã bị Hudson cầm đi giao dịch.
Bao gồm cả gia tộc Kỵ sĩ đang trông nom lương thảo ở thành Dadir kia, Hudson lấy một thớt chiến mã làm giá thuê.
Trên đường quay về lãnh địa, có ba con dê bất hạnh bị thương, Hudson cũng chỉ có thể giải thoát cho bọn chúng.
Cho tới bây giờ, gia súc mà hắn tịch thu được còn thừa lại hai mươi tám con trâu, một trăm sáu mươi bảy con dê, một trăm tám mươi bảy thớt ngựa chạy chậm.
Ngựa chạy chậm có thể trốn qua một kiếp ngoài việc có thể kéo xe ra thì nguyên nhân quan trọng nhất chính là thịt của nó không thể ăn.
Không thể tiếp tục giết nữa, đa số dê bò còn lại đều là con cái, còn phải giữ để chăn nuôi sinh sản.
Trên thực tế, có thể để lại nhiều dê bò như vậy vẫn là nhờ công của gấu con. Theo lý niệm của nó là thịt có thể ăn ít, nhưng sữa không thể ngừng, cho nên gấu con đã thành công giúp được nguồn sửa thoát khỏi đồ đao của Hudson.
Tự nguyện giảm xuống tiêu chuẩn cơm nước, đây không phải là do Hudson không giữ lời hứa.
Từ nay về sau, tiêu chuẩn cơm nước của gấu con liền từ mỗi ngày một con dê, ba mươi pound thịt bò, hạ xuống chỉ còn tương đương với Hudson, trải qua quãng thời gian chỉ có hoa màu để nhét đầy bao tử.
May mắn là Đại Địa Chi Hùng là Ma thú ăn tạp, đừng nói là ngũ cốc hoa màu, cho dù chỉ ăn cây trúc và lá cây thì cũng có thể sống rất khá. Nếu như là nuôi một con cự long thì chắc là Hudson đã bị nó ăn đến phá sản rồi.
“Tom, ngươi phụ trách chỉ huy những thanh niên trai tráng kia xây dựng lều thú. Tốc độ nhất định phải nhanh, phải hoàn thành trước khi mùa mưa tới.”
“Để cho những nông nô có kinh nghiệm chăn nuôi gia súc tự mình báo danh, chỉ cần có thể chăm sóc tốt cho gia súc thì khẩu phần lương thực sẽ được đề cao đến 80% tiêu chuẩn của binh sĩ.”
Gia súc quý hơn người, đây không phải là một câu nói đùa. Chiến mã thì không cần nói, từ trước tới giờ giá của chiến mạ đều vẫn luôn cao không thấp.
Trâu là loại thịt gần với thịt Ma thú ở trong yên hội, cho nên giá cả cũng không thấp.
Căn cứ vào chủng loại và trọng lượng khác biệt, gia cả dao động từ 3 đến 5 viên kim tệ.
Đây còn là trong tình huống vương quốc Alpha không thích trâu cày, mà càng thích dùng ngựa để cày, nếu không thì giá trâu sẽ còn cao hơn nữa.