Người dịch: Whistle
Sự kiện hải tặc lần này là do hắn gây ra, trước đó căn bản không có người biết mục đích của địch nhân là đảo Độc Long.
Gia tộc Dalton không có khả năng tương kế tựu kế lập ra một cái bẫy trong thời gian ngắn như vậy.
Việc thiết kế chôn giết Long Kỵ sĩ cũng đã từng xảy ra trên đại lục, nhưng không nhiều, hơn nữa cũng đều dùng dương mưu.
Muốn dùng âm mưu quỷ kế ám toán người khác rất dễ, nhưng muốn ám toán Cự Long Thánh Vực thì lại không đơn giản như vậy. Khứu giác nguy hiểm của những sinh vật siêu phàm này đều vô cùng nhạy bén.
Cho dù có cạm bẫy cũng vô dụng, Hudson lão gia lại không thích những bảo tàng thần bí này.
Nếu là tự mình phát hiện, không chừng Hudson lão gia sẽ đi điều tra một chuyến. Còn lời mời của những người khác, xin thứ cho tại hạ bất tài.
Tham lam là một cái tội, Hudson không tin là tự dưng trên trời sẽ rơi xuống một cái bánh cho mình.
Cho dù thật sự có bảo tàng thì cũng chỉ dệt hoa trên gấm với hắn mà thôi. Tài phú có thể cướp được từ trong chiến tranh, lượng tài phú mà hắn tích lũy được từ trong cuộc chiến lần trước đã bị tiêu hao bảy tám phần rồi, nhưng một cuộc chiến tranh mới lại sắp tới gần.
Hắn đã tích lũy được không ít các loại bí thuật và truyền thừa tri thức. Mặc dù có rất nhiều đều bị thiếu, nhưng để mở mang tầm mắt cũng đủ rồi.
Đều lăn lộn ở tỉnh Đông Nam, không thể nào có chuyện gia tộc Dalton không biết được, một người cẩn thận như Hudson lão gia trước giờ chưa từng tổ đội với người khác đi tầm bảo.
Không vào địa cung, bí cảnh, mà chỉ ở bên ngoài đi dạo, muốn phục kích một vị Long kỵ sĩ là chuyện không thể nào.
Lúc đó, khi phản công thú nhân, Liên minh Nhân tộc tổ chức một đội cao thủ đi phục kích Maxim mà cũng bị nó chạy thoát.
Đừng thấy thời gian chỉ vừa qua hai ba năm, nhưng thực lực của Maxim đâu còn như xưa nữa. Nếu như gặp phải đội hình địch nhân tương tự, dù là đánh không thắng thì nó cũng sẽ không chật vật như lúc đó.
Maxim đã từ bỏ sự kiêu ngạo của một con Cự Long, đi theo Belersden học đấu pháp trùm đầu, thậm chí còn thể đi đuôi đội ngũ hoàn thành phản sát.
Huống chi, thế cục trước mắt vẫn chưa phải thời cơ tốt để ra tay với hắn. Nếu thật sự muốn hạ độc thủ thì phải lựa thời điểm chiến tranh đại lục kết thúc rồi mới ra tay.
Ngoài dị tộc ra, Hudson cho rằng một người thanh niên tốt bụng như mình cũng không gây thù chuốc oán bao nhiêu.
"Xin Tử tước Kayo yên tâm, đả kích hải tặc là trách nhiệm của mỗi người. Nếu những tên hải tặc này đã xuất hiện ở vùng duyên hải Đông Nam thì chúng ta đã có chung địch nhân.”
“Chỉ là hải vực Bắc đại lục có rất nhiều đá ngầm, còn thường xuyên xuất hiện Ma thú, nếu như không quen thuộc đường biển, tàu thuyền rất dễ dàng xảy ra bất trắc.”
“Những tên hải tặc không quen hải vực ở đây thì chạy tới đây làm gì?”
“Dù là phát sinh biến cố, muốn di chuyển hang ổ để tránh đầu sóng ngọn gió thì cũng nên làm việc điệu thấp mới phải."
Hudson biết rồi mà còn cố hỏi.
Lúc đầu đám hải tặc này đã rất điệu thấp, ngay cả ngư dân cũng chẳng thèm ngó ngàng tới. Tiếc là đụng phải kẻ đứng sau màn như hắn, làm cho đám hải tặc này không thể điệu thấp được.
Song phương đã dính máu của nhau, lại không bộc lộ thân phận để hòa giải, vậy thì cũng chỉ có thể tiếp tục đánh.
"Chúng tôi cũng đang điều tra chuyện này, có một chiến quân hạm tuần tra đã phát hiện ra tung tích của bọn chúng, chắc là trong lúc hỏi chuyện đã xảy ra mâu thuẫn.”
“Lúc viện binh đến chiến trường thì quân hạm đã bị chìm xuống biển. Chúng tôi đã đuổi theo bọn chúng được một lúc, nhưng vì màn đêm buông xuống nên chỉ đành dừng lại.”
“Hải vực của đảo Độc Long thường bị sương vụ bao phủ, chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ bị mất phương hướng, muốn tìm được điểm dừng chân của bọn chúng cũng không phải chuyện dễ.”
“Chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhờ ngài Bá tước ra tay!"
Tử tước Kayo chân thành giải thích.
Nội dung trước đó đều là thật, hiện giờ gia tộc Dalton cũng còn đang trong trạng thái mơ hồ, hoàn toàn không biết tại sao nhóm hải tặc ngoại lai này lại dám ra tay với quân hạm mình.
Nguyên nhân xung đột chỉ là suy đoán. Dù sao, người trong cuộc đều đã đi gặp Thần Hi chi chủ, muốn điều tra trừ phi là bắt sống được hải tặc.
Phía sau đảo Độc Long tràn ngập mây mù, không tìm được điểm dừng chân của địch nhân chỉ là một cái cớ mà thôi.
Đây là một thế giới siêu phàm, chỉ cần gia tộc Dalton muốn thì họ hoàn toàn có năng lực thanh lý hết khu vực sương mù này trong một thời gian ngắn.
Phiền phức là phiền phức một chút, nhưng so với việc thiếu hắn một ân tình thì chuyện phiền phức này sẽ có lợi hơn.
Nếu như Hudson còn nhìn không ra thiện chí lấy lòng rõ ràng như vậy thì hắn cũng không cần tiếp tục lăn lộn trên chính đàn nữa.
Chiến tranh lại nổ ra, mọi chuyện đều trở nên khác biệt. Chuyện hắn nắm giữ chức Tổng tư lệnh đã là ván đã đóng thuyền, ở trong mắt rất nhiều người, địa vị của đã dâng lên rất cao.
Gia tộc Dalton không phải gia tộc đầu tiên muốn lấy lòng hắn, và cũng sẽ không phải là gia tộc cuối cùng.
Những gia tộc khác vẫn chưa hành động là vì chưa tìm được thời điểm thích hợp. Nếu như có cơ hội, tất cả mọi người đều hi vọng là có thể sớm thiết lập được một mối quan hệ với tổng tư lệnh.
Không hi vọng là sẽ được Hudson lão gia chú ý nhiều cỡ nào, chỉ cần có thể tránh bị hắn nhằm vào trên chiến trường là đủ rồi.
…..
Trên chiến trường binh quý thần tốc, một khi Hudson đã đáp ứng là sẽ không cố tình chậm trễ, hắn lập tức mang theo Kayo lên đường, bay thẳng về phía cảng Hansen.
Khi nhìn thấy hạm đội hải quân của gia tộc Dalton tề tụ, Hudson hâm mộ đến mức sắp chảy cả nước miếng.