Người dịch: Whistle
Hai chiếc chiến hạm hạng nhất (ba ngàn tấn trở lên), năm chiếc chiến hạm hạng hai (hai ngàn tấn trở lên), mười ba chiếc chiến hạm hạng ba (một ngàn tấn trở lên), và hơn 30 quân hạm phụ trợ các loại.
Chỉ cần nhìn vào đội hình là biết gia tộc Dalton đã bị thiệt hại không nhỏ trong cuộc hải chiến trước đó rồi, có lẽ ngay cả những quân hạm ở phụ cận có thể điều động được đều đã điều động tới, rõ ràng là không định chừa đường sống cho nhóm hải tặc ngoại lai mà.
Hudson không có thời gian để đồng tình nhóm hải tặc ngoại lai, những kẻ dám làm ra kinh doanh không cần vốn này đều là hạng người tội ác tày trời, dù có kéo hết ra ngoài chém cũng sẽ không oan.
"Kayo, để người của các ngươi lên đường đi!"
Hudson mặt không đổi sắc nói.
Dù có ước ao thế nào thì hắn cũng không thể biểu hiện ra bên ngoài. Lỡ như bị người ta xem như đồ nhà quê thì sẽ làm tổn hại đến hình tượng.
Mặc dù quy mô hạm đội không nhỏ, nhưng kỳ thật địa vị của hải quân ở trong gia tộc Dalton cũng không cao, hoặc nói là ở bất kỳ quốc gia nào trên đại lục Aslante địa vị đều không cao.
Căn cơ đều nằm hết trên đất liền, dù cho hạm đội hải quân có mạnh đến đâu cũng không thể nào lên đất liền được.
Đại đa số quý tộc đều không xem trọng việc phát triển hải quân, gia tộc Dalton tổ chức một đội hình như vậy chủ yếu là vì việc kinh doanh trên biển.
Đối với Hudson mà nói, muốn thành lập một hạm đội như vậy cũng không khó.
Chỉ cần chịu bỏ tiền và công sức trong vòng hai, ba năm là có thể chế tạo được thuyền; chuyện phiền phức là hắn không có quan binh chỉ huy hạm đội.
Đám thủy thủ có được từ trong tay vương thất chỉ có thể điều khiển quân hạm mà thôi, tố chất tổng thể không được cao lắm.
Chuyện này mang ý nghĩa là trong một khoảng thời gian rất dài sau này, hạm đội hải quân của Sơn Địa Lĩnh chẳng ra làm sao cả.
Ỷ vào thuyền kiên pháo lợi để bắt nạt một số nhóm hải tặc nhỏ thì chắc là không thành vấn đề. Nhưng nếu gặp được quân chính quy thì sẽ rất bi kịch.
Kayo với khuôn mặt trắng bệch đang gật đầu với Hudson rồi lập tức căn dặn một gã nam tử trung niên: "Chú Byron, hạ lệnh cho hạm đội lên đường đi!"
Vừa mới dứt lời, y lập tức nôn thẳng xuống thuyền. Hiển nhiên, việc đi ké Cự Long cũng không phải là dễ dàng như vậy.
Trong suốt quá trình bay, Tử tước Kayo đều như đang chơi trò chơi cảm giác mạnh. Sau khi được trải nghiệm cuộc hành trình khó quên này, có lẽ ý sẽ không muốn tiếp tục trải nghiệm thêm lần thứ hai.
Maxim rất xấu tính. Không phải ai cũng được hưởng thụ đãi ngộ giống như Long kỵ sĩ, trừ phi là bỏ đủ tiền.
Trước đó còn chưa kịp nói giá tiền mà đã trực tiếp lên đường rồi, có đãi ngộ tốt mới là lạ.
Lúc đầu Hudson còn muốn nói giúp Kayo một câu, nhưng sau đó hắn thấy nói chuyện tiền bạc sẽ làm tổn thương tình cảm, nên liền dứt khoát để cho Kayo tự chọn cưỡi Griffin hay là cưỡi Cự Long.
Tử tước Kayo tuổi còn trẻ đã lựa chọn cái sau. Đúng là sau khi trở về y đã có được một đề tài để chém gió với đồng bọn, nhưng mà cái giá phải trả lại hơi lớn.
Khúc nhạc dạo ngắn này không làm ảnh hưởng tới chuyến đi. Sau khi đứng trên boong tàu để cảm nhận mị lực của biển cả, Hudson liền quyết định đi xuống khoang tàu.
Ban đầu hắn còn định chỉ huy hạm đội tung hoành tứ hải, tiếc là sóng gió quá lớn, hắn không chịu nổi, nên chỉ đành hủy bỏ kế hoạch.
Có lẽ là vì vội vã nên Ma pháp trận đã được vận hành toàn lực, và không có thời gian để đo tốc độ di chuyển cụ thể.
Hudson chỉ mới cảm nhận một hồi liền biết là chiếc quân hạm còn đang nằm trên bờ của mình đã bị tụt hậu về phần tính năng rồi.
Thời đại đang tiến bộ, kỹ thuật đang thay đổi. Hudson đột nhiên hiểu được lý do tại sao lúc đó người của Giáo Đình lại chịu giao dịch kỹ thuật một cách sảng khoái như vậy rồi.
Rõ ràng là đang lấn Sơn Địa Lĩnh của hắn một nghèo hai trắng mà, chờ đến khi hắn tích lũy đủ vốn liếng thì kỹ thuật tiên tiến ban đầu đã trở nên lạc hậu.
Trên thực tế, thời gian trôi qua nhiều năm như vậy, Hudson vẫn chưa thể nào tiêu hóa được hết số kỹ thuật mà hắn lấy được lú đó.
Nói cho chính xác thì tất cả tư liệu về kỹ thuật chế tạo tàu thuyền đều đang nằm lặng lẽ trong nhà kho, không có người hỏi thăm. Cho dù sau khi lấy được xưởng đóng tàu Berkshire thì vẫn không thể tiêu hóa được lượng kiến thức này.
Trong thời đại lãnh chúa phong kiến, lưu lượng dân cư rất ít, những tài liệu này lại dùng rất nhiều thuật ngữ chuyên ngành và tiếng địa phương, nên trong Sơn Địa Lĩnh không có người nào có thể đọc hiểu.
Nếu như Hudson không mua được xưởng đóng tàu Berkshire, trong tình huống bị dồn vào bước đường cùng, không chừng hắn đã chạy vào trong xưởng đóng tàu Giáo Đình bắt người rồi.
Nhưng hiện giờ thì không cần, chỉ tính riêng việc tiêu hóa xưởng đóng tàu Berkshire thôi đã cần rất nhiều thời gian rồi, hắn không cần thiết phải vội vàng đi giải mã những tài liệu chế tạo tàu thuyền này.
Khoảng cách trong khái niệm đóng tàu ở đại lục Aslante vẫn còn rất lớn. Khi có thêm nhân tố đặc thù là ma pháp, mọi người sẽ rất khó đạt được nhận thức chung về phương diện kỹ thuật.
Suy cho cùng thì nơi này không có khoa học.
Chất lượng của ý tưởng đóng tàu chỉ chiếm một phần nhỏ trong giai đoạn đầu thi công, Ma pháp trận, Ma Tinh pháo mới là nhân tố quyết định.
Những bố cục nhìn như không hợp lý, không khoa học, nhưng sau khi cộng thêm nhân tố siêu phàm thì mọi thứ đều có thể trở nên thuận lý thành chương.
Hudson không phải là thợ đóng tàu, nên hắn không định tiếp tục loay hoay về vấn đề này.
. . .
"Manbeard, ngươi đang làm cái quái gì vậy? Tại sao đi trong vùng sương mù này lâu như vậy rồi mà vẫn chưa thể tìm được đảo Độc Long nữa?"
Một lão già thân mặc tế tự bào nghiêm nghị khiển trách.